“ Cứu … cứu ....” Giọng nói yếu ớt của Vân Chiêu từ dưới lớp chăn dầy truyền ra, giống như đang hô cứu mạng, Tiền Thiểu Thiểu quả đúng là tai rất thính, tuy đang mơ màng ngủ vẫn nhanh chóng bật dậy, chạy tới vứt hết chăn trên người Vân Chiêu ra, mới thấy y toàn thân ướt đẫm: “ Thiếu gia không nóng à?” Vân Chiêu thở hồng hộc như con cá bị ném lên bờ: “ Hơi chút.” Tiền Thiểu Thiêu khó hiểu: “ Nếu đã nóng vì sao còn đắp nhiều chăn như thế?” Vân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.