Vân Chiêu nhìn ngoài cửa sổ, năm nay mùa xuân có lẽ tới muộn, ngoài kia chỉ thấy một màu tuyết trắng phau phau, trên Ngọc Sơn vẫn là đoàn người bấp chấp khai hoang, gửi gắm mong đợi đang ngày một xa vời: “ Tháng sáu, đó là thành ý lớn nhất của Vân thị với đại nhân rồi.” Hồng Thừa Trù nhũn người dựa vào lưng ghế, cảm giác sức lực thoát hết ra ngoài: “ Vân thị ngươi là nhà duy nhất cho bản quan thời hạn rõ ràng ... Nhưng mà người trong thành e là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.