“ Chàng làm hỏng trang điểm của thiếp rồi, thiếp tốn mất nửa canh giờ đấy. “ Tiền Đa Đa mếu miệng muốn khóc, nàng tốn công ăn mặc một phen còn đang đợi trượng phu khen ngợi, kết quả không như ý muốn: Vân Chiêu chẳng thèm để ý, vừa rửa mặt vừa nói: “ Nàng là đồ lợn lười, dậy sớm thế để làm gì?” “ Sau này chàng phải tảo triều, thiếp không thể để người khác nghĩ chàng tham hoa luyến sắc, từ đó quân vương không tảo triều.” “ Ai bảo nàng sau này ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.