Lúc này trong phòng còn người nữa, một nam nhân trung niên gày gò ngồi bên bàn uống nước lẩm bẩm: “ Hỏa pháo, hỏa thương, trường mâu, thiên sương xa, đúng là quân Minh rồi.” Phạm Văn Trình hỏi tiếp: “ Chúng có bao nhiêu?” “ Tiểu nhân không rõ ... Chỉ nghe tướng quân Đa Lạp Nhĩ hô, hôm nay chiến tử ở đây ...” Nam nhân trung niên thở dài: “ Vậy là không còn đường thoát, quân địch ở phía trước nhiều nhất, nhưng là đường sống duy nhất, đục thủng quân trận địch mới có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.