Đi vào Tụ Nghĩa Đường, bên trong ruồi bay vo ve nhiều tới bực mình, mùi rất khó chịu, Vân Chiêu hít hít mấy hơi rồi đảo mắt qua phía Cao Kiệt:” Ngươi làm việc như thế này đấy hả?” Cao Kiệt nhìn ruồi bay vù vù kín trời, vội chắp tay:” Tiểu nhân biết sai, lần sau sẽ không giết người tùy tiện trong phòng nữa.” Vân Chiêu gật đầu móc trong ngực ra một miếng vàng ném cho Cao Kiệt:” Thưởng cho ngươi, đánh cho Tú Tú một bộ trang sức.” Cao Kiệt lập tức cao hứng giơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.