Trăng đêm nay rất sáng. Nhận ra sai lầm lớn của bản thân, Bảo Thừa Tiên kinh hoàng ăn không ngon ngủ không yên, nửa đêm vẫn đứng trên tường thành thở ngắn than dài, hắn không biết mình còn phong quang được bao lâu. Tường thành đỏ rừng rực trước kia được ông ta khen ngợi không biết bao nhiêu lần, bây giờ hắn ông không thể dùng mực đen bôi toàn bộ gạch đỏ thành màu đen. Trở về lều cư ngụ, Bảo Thừa Tiên vừa ngồi xuống liền có phó nhân bê rượu thịt lên để ông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.