Nghìn non hiu quạnh vắng chim bay Vạn dặm chân người chẳng thấy đây Thuyền nhỏ mình ông che nón lá Ngồi câu giữa tuyết phủ sông đầy. Vân Chiêu khẽ ngâm bài Đường thi lưu truyền thiên cổ, Vân Dương ngẩng đầu lên tưởng Vân Chiêu vừa nói gì với mình cười hì hì tiếp tục nướng khoai, ra hiệu sắp chín rồi:” Không biết hôm nay ai sẽ tới nhỉ? Mà hắn định phái bao nhiêu tên tới nữa đây, thật kỳ lạ.” Dương Hùng cũng lấy làm lạ, rõ ràng bọn họ thì dùng phương thức người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.