Tiền Thiểu Thiểu thấy Vân Chiêu đã chịu bình tâm suy nghĩ rồi thì thở phào, không dám quấy rầy y, lặng lẽ lui khỏi thư phòng, vừa rồi nói chuyện một lúc cơ hồ vận dụng hết trí tuệ ứng phó, mồ hôi ròng ròng, ra ngoài bị gió thổi qua làm rùng mình ớn lạnh. Không biết qua bao lâu, Vân Chiêu rốt cuộc từ trong trầm tư tỉnh lại, nhìn trời đã tối đen thì thở dài. Bây giờ Vân Hiển chạy về rồi, Vân Chiêu biết không thể đưa nó về Ninh Hạ nữa, muốn ngăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.