Vân Chiêu đang cuồng nộ vì có kẻ phá hỏng chuyện tốt của mình, phát hiện ánh mắt kỳ lạ của Phúc bá, quay sang thấy mẹ đã rơm rớm nước mắt nhìn mình đầy sợ hãi, hơi ngẩn người một chút, nhớ ra phản ứng vừa rồi của mình có hơi quá khích, hít thở mấy hơi lấy lại bình tĩnh, cười toét miệng an ủi mẹ: “ Mẹ, con không điên đâu, giờ con tỉnh táo lắm, đây không phải là cuộc mua bán bình thường nữa, mà là một cuộc chiến để lập nên uy danh của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.