Cuộc sống cứ ngày ngày trôi qua như thế, rồi vải không còn nữa, xoài cũng hết. Quảng Châu thiếu đi một ít vận vị. Ở Quảng Châu, người ta không cảm giác được bốn mùa trôi đi, chỉ có qua thay đổi của hoa quả mới cảm thụ được thời gian biến thiên. Rắc. Tiền Đa Đa gặm mía rất hào sảng, nàng nhai hết đường rồi nhả ra đống bã. Bụng nàng cứ như nuốt một quả bóng vậy, to tới mức làm người ta sợ hãi, may mà thân thể của nàng rất khỏe mạnh, răng càng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.