Ngồi xuống cái ghế da hổ mang đậm chất thổ phỉ của Vân Phúc, quét mắt qua đám cường đạo quỳ dưới đất, Vân Chiêu hời hợt hỏi: “ Sửa hết tính thổ phỉ chưa?” Một hán tử trẻ cao tám thước, nhưng cong người như tôm cười toe toét: “ Sửa rồi ạ.” Vân Chiêu nhăn mặt: “ Quá xấu, quay mặt đi cho ta.” Đại hán ủy khuất vô cùng, trước kia ở thư viện, thiếu gia không ưa cái mặt của hắn, giờ vào trong quân rồi vẫn không ưa cái mặt của hắn, đành phải quay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.