“ Mỹ nhân nhi, hôm nay không được rồi, nàng không thấy huynh đệ bọn ta bị thương nặng như thế sao? Có điều bữa cơm này do huynh đệ ta mời.” “Mỹ nhân nhi, cười một cái cho ta xem nào.” Chu Quốc Bình thái độ lãnh đạm vẫn cứ ăn đồ của mình chẳng đáp lại mấy lời chớt nhả của hai tên kia, đợi khi ăn xong, liếc nhìn Trương Bưu đã kéo ghế ngồi sát bên nàng hít hà như con chó kinh tởm:” Cả nhà Vương Nhữ chết rồi, vì sao ngươi chưa chết?” Trương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.