Hai mươi phút sau.
Trong phòng rửa tay.
Chị Hoàng thận trọng đến cạnh Khương Như Nhân, tâm trạng lo lắng bất an.
“Đại tiểu thư, việc trên bữa tiệc hôm nay, Khương tổng với phu
nhân sẽ không nghi ngờ tôi, mà tôi cũng không bị thiệt, cô để tôi tạo chứng cứ giả đi.”
“Được rồi, tôi đã khiến họ hết nghi ngờ rồi.” Khương Như Nhân lấy từ trong ví ra một cái thẻ đưa cho chị Hoàng, “Đây là tiền đền bù cho cô, giữ kín miệng cho tôi, việc hôm nay tôi không muốn bất kì ai biết được hết.
Mắt chị Hoàng sáng lên, ngay lập tức nhận lấy thẻ rồi không ngừng gật đầu, “Về sau tiểu thư có việc gì cần thì cứ thoải mái sai bảo.”
“Ngược lại thật còn có một
việc…” Khóe miệng Khương Như Nhân khẽ nhếch lên, “Cô hãy chăm sóc bà tôi cho tốt, tôi không muốn thấy bà ấy có kì tích chuyển biến tốt.”
Nhập mật khẩu: 1234
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!