• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Phồn Nguyệt thở dài, “Đã đi đến bước đường này rồi, đã làm đến mức này rồi, còn có thể thế nào nữa, không lẽ bỏ dở giữa chừng, ly hôn?”


Khương Khuynh Tâm im lặng.


Đúng vậy, có phải nên ly hôn không.


Tắt điện thoại xong, cô bò dậy, mở cửa phòng ngủ ra, Hoắc Hử đã đi rồi.


Cô thở phào nhẹ nhõm, sau khi chuyện đó xảy ra, anh như trở thành một con người hoàn toàn khác khiến cô cảm thấy rất ngột ngạt.


Sau khi tùy tiện ăn xong một bát mì, Đường Nghiền gọi điện thoại tới, “Học muội, bản nghiệm thu biệt phủ nhà Lương tổng có rồi chứ.”


“Làm xong rồi ạ.”


“Được, vậy em cầm bản vẽ đến tập đoàn Kim Duệ tìm ông ấy, ông ấy đang giục đó.”


“Vâng ạ”


Cô không dám chậm trễ nữa, nhanh chóng thay đồ rồi đến tập đoàn Kim Duệ.


Công ty nằm trong khu sinh thái mới khai phá của Đồng Thành, được bao quanh bởi các toà nhà cao chót vót xung quanh.


Khương Khuynh Tâm nói lai lịch của mình với lễ tân, sau đó lễ tân trực tiếp đưa cô lên tầng.


Lúc đợi thang máy, có một người


bước ra từ thang máy bên cạnh, nhìn bóng lưng rất giống Lương Tiểu Anh-mẹ của Lục Quân Ngôn.


Lương Tiểu Anh không thấy cô, chỉ xách túi đi thẳng về phía cửa chính.


Lúc đó, thang máy đến rồi “ding” lên một tiếng.


Khương Khuynh Tâm hoàn hồn, đi vào thang máy, trong lòng cảm thấy có chút kì quái.


Lần trước ở Sơn Đường Thúy Viện gặp được Lục Quân Ngôn,


lần này lại gặp Lương Tiểu Anh, cũng quá trùng hợp rồi đi.


Đợi đã, Lương Duy Chân họ Lương, không phải sẽ là họ hàng với Lương Tiểu Anh chứ.


Nhưng trước đây chưa từng nghe Lục Quân Ngôn nhắc đến anh ta có họ hàng lợi hại như vậy.


Cô đột nhiên thấy đầu hơi đau, cảm thấy não không đủ dùng nữa rôi.


Vừa hay thang máy đến rồi, cô bước vào phòng giám đốc.


Lương Duy Chân lại đang tiếp khách hàng, cô ngồi bên đợi một lát, đến khi khách hàng rời đi rồi cô mới đưa bản vẽ và bản nghiệm thu qua.


“Thật ra tôi chỉ gọi điện cho Đường Nghiền hỏi vài câu, không hề giục, thật không ngờ cô lại làm xong rồi, hiệu suất làm việc thật nhanh đó.”


Lương Duy Chân nhận bản vẽ rồi nhìn cô sửng sốt, “Cô Khương sắc mặt không được tốt lắm, có phải do gần đây thức khuya vẽ nên mệt mỏi không.”


Khương Khuynh Tâm giật mình, hai ngày nay cô thật sự rất mệt mỏi về cả thể xác lẫn tinh thần, quả thực là phờ phạc đi rất nhiều.


Trước khi ra khỏi nhà cô đã trang điểm che đi rồi, thật không ngờ Lương Duy Chân vừa nhìn đã nhận ra.


“Không phải đâu ạ, do gần đây tôi mất ngủ.”


Lương Duy Chân đoán rằng có lẽ cô mất ngủ vì Lục Quân Ngôn và Khương Như Nhân sắp đính hôn, trong lòng không tránh khỏi có chút thương tiếc.


Nhưng ông cũng nhanh chóng nhớ đến một chuyện là vừa nãy ông đã nhận thiệp mời từ chị mình…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK