• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

haha, cô nhất định phải quay về thổi cho thật tốt mới được.
Lục Quân Ngôn cau mày, “nhìn cô nói ra toàn những lời lẽ bẩn thỉu như vậy thật không có giáo dưỡng, cậu tôi căn bản vẫn chưa kết hôn, lấy đâu ra mợ chứ, ông
ấy với tôi có quan hệ rất thân thiết, chỉ cần tôi nhờ cậu chắc chắn sẽ đồng ý.”
Khương Khuynh Tâm cười lạnh, “Được đó, vậy anh về bảo cậu anh là để lại hết tài sản cho anh, xem xem người ta có cho không nào.”
“Cô bị điên hả.” Lục Quân Ngôn tức giận đỏ cả mặt, “chẳng trách bị chú dì nhốt lại, đáng đời.”
Hai chữ cuối cùng đã động vào lòng căm hận khắc sâu trong lòng Khương Khuynh Tâm.
“Lục Quân Ngôn, anh có tim không, lời anh nói là lời của con người có thể nói hả?”
“Chẳng lẽ tôi nói sai, cô luôn miệng nói với phóng viên là nhà họ Khương nhốt và hành hạ cô, nhưng nhìn cô hiện giờ tươi tắn xinh đẹp, sắc mặt hồng hào, ngược lại nhìn có vẻ sống rất thoải mái vui vẻ mà. Nhà họ Khương xui xẻo tám đời mới có đứa con gái như cô, cô có biết vì những lời đó của cô mà thanh danh của Khải Phong bị tổn hại, cổ phiếu rớt giá, bị bốc hơi hơn hai tỷ đồng không hả.”
“Tôi trước kia thích loại như anh mới là xui xẻo tám đời của tôi.” Khương Khuynh Tâm hận không thể chọc mù đôi mắt chó của mình đi.
Cô sợ bị tức chết nên trực tiếp đi thẳng.
“Đợi đã.” Lục Quân Ngôn vội vàng chạy tới, nắm lấy cánh tay cô, “Như Nhân và tôi cuối tháng đính hôn, cô phải tới, cô là người bôi nhọ Khải Phong, cô phải có trách nhiệm khôi phục lại nó.”
“Khôi phục em gái anh á! Hừ, tôi hận không thể khiến Khải Phong
sạt nghiệp, anh đã phản bội tôi, còn có mặt mũi bảo tôi đến lễ đính hôn của hai người, da mặt anh là da heo à!”
Khương Khuynh Tâm lớn tiếng mắng chửi.
Lục Quân Ngôn chẳng mảy may quan tâm nói, “Hôm đó là lễ mừng thọ 80 tuổi của bà cô, chúng ta cùng nhau tổ chức, bà cô từ nhỏ đã rất yêu thương cô, sức khỏe bà ấy không tốt, có thể qua một tuổi thì lại thêm một tuổi, lẽ nào cô định không tham gia sao?”
Khương Khuynh Tâm thân thể cứng đờ, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, “Các ngươi thật đê tiện.”
“Tựmình trồng thì tự gánh chịu hậu quả.” Ánh mắt Lục Quân Ngôn lạnh lẽo.
“Anh yên tâm, tôi sẽ đến.”
Tasẽ mang cậucủa ngươi cùng tới, và sẽ giẫm nát bọn khốn nạn các ngươi dưới chân!
Hừ, ta sẽ khiến cậu của ngươi ngoan ngoãn nghe lời, và sẽ không đồng ý cho Khương Như
Nhân bước vào cửa nửa bước!
Khương Khuynh Tâm nhanh chóng rời đi.
Lục Quân Ngôn nhìn bóng lưng cô bất lực lắc đầu, rồi mới đi về phía biệt thự của Lương Duy Chân.
Lương Duy Chân đúng lúc đang ngồi ở ghế dưới gốc cây xem bản thiết kế, thấy anh ta đến, sắc mặt không thay đổi âm thầm thu lại bản vẽ.
“Cậu, cậu thật sự muốn trang hoàng lại biệt thự ạ?” Lục Quân
Ngôn ánh mắt sắc bén, vừa nhìn đã thấy bản vẽ trong tay ông.
“Bà ngoại nói với cháu rồi?”
“Vâng.” Lục Quân Ngôn liền cười nói,”Bình thường cậu bận như vậy, loại việc này giao cho Khải Phong là được rồi, Như Nhân là nhà thiết kế, cậu cho cô ấy một cơ hội nha.”
Lương Duy Chân xoa lông mày, đứng dậy nói:
“Quân Ngôn, đối với nhà thiết kế của Khải Phong cậu cũng phần nào hiểu biết, xa hoa đủ xa hoa
cũng cũng chỉ dành cho bậc thượng lưu, nhưng lại thiên về truyền thống, quá cứng nhắc, cậu ở nước ngoài lâu nhất, nên vẫn thích phong cách bên ấy hơn.”
“Vậy cậu có thể bàn bạc thêm với Khải Phong, hiện tại Khải Phong bị tổn hại thanh danh, cậu, cậu giúp cháu được không….?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK