Khiến cô ngạc nhiên chính là các nhân viên của công ty đều trẻ trung, nhiệt huyết và họ đều là những sinh viên hàng đầu với kinh nghiệm du học dày dặn.
Đường Nghiễn đưa cô đi giới thiệu một hồi xong thì đưa cô vào văn phòng sau đó đưa cô một bản vẽ phối cảnh trên mặt phẳng.
“Đây là biệt thự Sơn Đường Thúy Viện của Lương tổng, rộng 3000 mét vuông, Lương tổng trước đây từng mở chi nhánh ở nước ngoài, bọn anh quen biết ở đó, có thể coi là bạn cũ.”
Bây giờ anh ấy trở về Trung Quốc và dự định sẽ định cư ở Đồng Thành,em phải thiết kế thậttốt, chi phí trang trí không giới hạn, nhưng nhất định phải được trang trí thật đẹp, ông ấy có một dự án biệt thự nghĩ dưỡng trong tay, sẽ bắt đầu vào cuối năm, anh hy vọng có thể thiết lập quan hệ hợp tác lâu dài với ông ấy.”
Khương Khuynh Tâm nghiêm túc gật đầu.
Xuất thân của ông Lương này cũng gần giống Hoắc Hử, chỉ là cùng là lão tổng mà Hoắc Hử chỉ sống trong căn nhà hơn trăm mét vuông.
Đường Nghiễn cười nói:”Thật ra bạn gái của cháu trai Lương tổng cũng làm trong ngành thiết kế, chỉ là ông ấy không thích phong cách ấy lắm, nhưng rốt cuộc cũng là người thân, không tiện nói nhiều, phòng cũng là lén lút trang trí, không nói cho ai biết, vậy nên em đừng nói cho ai, kín đáo, đừng
làm khó Lương tổng nhé.”
Khương Khuynh Tâm nghe xong liền ngơ ngác.
Lương tổng này không chỉ giống Hoắc Hử về lí lịch về nước, đến thân phận bạn gái của cháu trai cũng giống nữa.
Từ công ty ra, Khương Khuynh Tâm lái xe đi đến Sơn Đường Thúy Viện.
Nơinày chính là khu biệt thự hào hoa đắt nhất Đồng Thành, phải là người thật sự giàu mới mua được.
Xe của cô đã bị nhân viên bảo vệ chặn lại ở cổng tiểu khu, cô chỉ có thể đi bộ vào.
Một người đàn ông có vẻ ngoài 30 đang đứng bên bể bơi, dáng người cao dong dỏng, lông mày
thanh mảnh và hiền lành, trên người mặc một bộ vest đen đặt làm riêng, trông rất lịch lãm và nhẹ nhàng.
Cô sửng sốt một hồi, ngập ngừng hỏi: “Lương tiên sinh?”
“ừm, côlà nhà thiết kế do Đường Tượngphái tới, còn trẻ quá.” Ánh mắt Lương Duy Chân kinh ngạc.
Cô gái trước mặt ônggần như là xinh đẹp nhất mà anh từng thấy từ khi về ĐồngThành, ai không biết cònnghĩ rằng Đường Nghiễnđang tìm người tớidụ dỗ ông.
Nhưng ánh mắt kiên nghị của cô không có một chút quyến rũ nào, có thể thấy cô đang rất nghiêm túc vì công việc.
“Tôi là học muội của Đường tổng, Lương tiên sinh đợi tôi đo phòng sau đó xem bản thiết kế của tôi, nếu như không thích có thể liên hệ đổi người khác, tôi không có ý kiến gì hết.”
Khương Khuynh Tâm nói một cách bình tĩnh mà tự tin, “Hơn nữa tôi thấy thực lực và tuổi tác không liên quan gì đến nhau cả, giống như Lương tiên sinh đây cũng vẫn rất trẻ.”
Lương Duy Chân cười, “Cô nói vậy khiến tôi không phản bác
Ẵ • II
nối.
Khương Khuynh Tâm đưa ra danh thiếp của mình.
Lương Duy Chân nhận lấy rồi nhìn qua, “Khương Khuynh Tâm, có chút quen tai.”
Khương Khuynh Tâm sững người, sợ ông ấy nghe qua tiếng tai không tốt cùa mình, liền nói: “Có lẽ do tên này nhiều người có, nếu Lương tồng không để ý có thể vừa xem vừa trao đổi về yêu cầu của ông.
Tiếptheo đó, Lương Duy Chân đưa cô đi một vòng quanh biệt thự.