Lương Tiểu Anh bịt miệng hô lên: “Cái gì gọi là mấy người khống biết, không phải biệt thự đã giao cho mấy người phụ trách rồi sao, giờ xảy ra chuyện lại trốn tránh trách nhiệm, trời ơi, cái nhà này còn ở được nữa không, không phải móng cũng bị thấm nước rồi đi.”
Cụ Lương tức giận dùng gậy gõ mạnh, “Mày mời công ty lắp đặt vớ vẩn gì thế này, còn không mau báo cảnh sát xử lí.”
Sắc mặt bác Trương trắng bệch nhìn như sắp quỳ xuống, nhưng Khương Khuynh Tâm đưa tay giữ lại, ánh mắt trầm mặc sắc sảo.
“Báo cảnh sát, tốt lắm, tốt nhất là có thể để cảnh sát điều tra xem là ai muốn hại công ty thiết kế Đường Nghiễn chúng tôi.”
Lương Tiểu Anh không vui lắc đầu:
“Khuynh Khuynh, cô hiện tại là muốn trốn tránh trách nhiệm hả, là người phụ trách hạng mục làm sai thì phải chịu trách nhiệm, chìa khóa của biệt thự là giao cho các cô, mật mã cũng chỉ cho các người biết. Duy Chân à, ngày trước em thích cô ta nên mới giao biệt thự cho cô gái này thiết kế thì chị có thể hiểu được nhưng trách nhiệm cần phải chịu thi vẫn phải đối mặt.”
Nhập mật khẩu: 1234
Truy cập web nhayhȯ. čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập vietwriter.vn chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa
Vui lòng liên hệ để lấy password!