Mục lục
Không Khoa Học Ngự Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có người đã chết, nhưng lại không thực sự như vậy…

Sau cơn hôn mê dài vô tận, Thời Vũ đột ngột vùng dậy từ trên giường.

Hắn hít một ngụm không khí trong lành, lồng ngực run rẩy.

Mê man, bối rối, đủ loại cảm xúc ập đến trong đầu hắn.

Đây là đâu?

Sau đó, Thời Vũ vô thức quan sát xung quanh, mọi thứ lại càng thêm mờ mịt.

Một ký túc xá đơn?

Cho dù hắn được cứu viện thành công thì bây giờ hắn cũng phải ở trong bệnh viện mới đúng.

Còn cơ thể của hắn… Sao lại không có chút thương tích nào cả.

Mang theo nghi hoặc, Thời Vũ nhanh chóng đảo mắt nhìn qua gian phòng. Cuối cùng tầm mắt đặt trên một chiếc gương cạnh đầu giường.

Chiếc gương phản chiếu dáng vẻ hiện tại của hắn, khoảng 17, 18 tuổi, ngoại hình rất tuấn tú.

Nhưng vấn đề là, đây không phải hắn!

Ngày trước, hắn là một thanh niên đẹp trai khoảng 20 tuổi, đã đi làm được một thời gian.

Mà bây giờ, dáng vẻ này nhìn thế nào cũng chỉ bằng tuổi của học sinh trung học...

Sự thay đổi này khiến Thời Vũ sững người một lúc lâu.

Đừng nói với hắn là ca phẫu thuật đã thành công rồi nhé...

Cơ thể và ngoại hình của hắn đều thay đổi.

Vấn đề ở đây không phải là có phẫu thuật hay không, đây phải gọi là phép màu.

Hắn đã biến thành một người hoàn toàn khác!

Chẳng lẽ… hắn đã xuyên không?

Ngoài chiếc gương ở đầu giường rõ ràng được đặt ở vị trí phong thủy không tốt, Thời Vũ còn tìm thấy ba cuốn sách được đặt ở bên cạnh.

Thời Vũ cầm lên nhìn xem, tiêu đề quyển sách trong nháy mắt khiến hắn phải câm nín.

[ Cẩm nang nhân giống thú cần thiết cho người mới ]

[ Chăm sóc thú sau sinh ]

[ Hướng dẫn đánh giá chủng tộc Nữ Tai Thú biến dị ]

Thời Vũ: ???

Tiêu đề hai cuốn đầu còn bình thường, cuốn sách cuối cùng là cái khỉ gì vậy?

“Khụ.”

Ánh mắt Thời Vũ trở nên nghiêm túc. Hắn duỗi tay ra, nhưng cánh tay hắn lúc này cứng đờ.

Ngay khi hắn chuẩn bị mở cuốn sách thứ ba để xem xem rốt cuộc nó là cái gì, não hắn đột nhiên cảm thấy một cơn đau nhói. Một lượng lớn ký ức cuồn cuộn tràn vào như thủy triều.

Thành phố Băng…

Trung tâm nuôi dưỡng thú cưng…

Thực tập sinh chăm sóc thú cưng.

Ngự thú sư?

Một mớ lộn xộn…

Phần kí ức bất thình lình xuất hiện này khiến Thời Vũ phải tiêu hóa mất hơn chục phút.

Sau một lúc lâu, Thời Vũ ngẩng đầu lên với vẻ mặt phức tạp.

Hắn đã đúng, hắn thật sự đã xuyên không rồi.

Không chỉ bởi phần kí ức này, mà còn bởi vì ngoại hình này sẽ không lừa dối hắn.

Mọi người đều biết, không có nhan sắc thì không có tư cách xuyên không, càng không có khả năng xuyên không, điều này đã trở thành một định luật.

Hắn đẹp trai như vậy, chắc chắn là phải xuyên không rồi.

Sau cái chết ngoài ý muốn, hắn xuyên không đến một thế giới khác, nơi mà ngự thú là chủ đạo.

Mặc dù căn phòng này trông giống như một ký túc xá đơn hiện đại, nhưng hắn không còn ở trên Trái Đất nữa mà đã đi đến một nơi được gọi là Lam Tinh.

Thế giới này rất kỳ lạ, văn hóa khác hoàn toàn với Trái Đất.

Từ xa xưa, nơi đây đã tồn tại nguồn sức mạnh phi thường.

Những sức mạnh phi thường này không phải là đấu khí, ma thuật hay tu tiên mà Thời Vũ đã thấy trong các tác phẩm điện ảnh và truyền hình khác nhau...

Mà là mỗi một sinh vật đều có khả năng tiến hóa siêu phàm.

Bằng cách tiến hóa liên tục, hầu hết các loài động vật và thực vật có thể thức tỉnh trí thông minh cao hơn kèm dị năng mạnh mẽ.

Thậm chí không giới hạn ở động thực vật. Cho dù là núi non, sông hồ, gió tuyết,… cũng có thể tiến hóa thành sinh vật sống.

Những sinh vật siêu phàm này đều sở hữu những sức mạnh to lớn, như sấm sét, cầu lửa hay cuồng phong, giống như những con thú trong thần thoại của Trái Đất.

Trong bối cảnh này, vào thời kỳ cổ đại ở thế giới này, loài người yếu ớt chỉ có thể dựa vào những sinh vật mạnh mẽ như những vị thần thủ hộ để gắng gượng tồn tại dưới hình thức bộ lạc.

Tuy nhiên, sau một thời gian dài phát triển, loài người dần phát triển lực lượng siêu phàm của riêng mình. Đó là khả năng ngự thú.

Một bộ phận người thông qua thiền định có thể mở ra một không gian khác trong đầu, cũng có thể thông qua không gian giống như cái lồng này tìm được sinh vật siêu phàm.

Ngay từ đầu, con người chỉ cưỡng ép bắt được những sinh vật siêu phàm yếu ớt, coi chúng như nô lệ và bắt chúng làm việc hay chiến đấu. Nhưng đối mặt với sinh vật siêu phàm mạnh mẽ hơn, nhân loại vẫn không có cách nào phản kháng.

Nhưng về sau, có người phát hiện sinh vật siêu phàm khi ở trong không gian ngự thú có tốc độ trưởng thành nhanh hơn gấp mấy lần bên ngoài, đột phá hạn chế của chủng tộc, tiến hóa cũng dễ dàng hơn.

Phát hiện này đã cho nhân loại thấy được hy vọng quật khởi. Mọi người bắt đầu nghiên cứu không gian ngự thú.

Ngay sau đó, xung quanh việc bắt giữ, huấn luyện, bồi dưỡng và điều khiển, theo sự phát triển khả năng điều khiển thú không ngừng của con người và sự hoàn thiện dần dần của hệ thống điều khiển thú, nhiều loại thú chiến đấu mạnh mẽ đã được con người huấn luyện ra. Nghề ngự thú sư cũng bước lên sân khấu thế giới.

Với sự trỗi dậy của ngự thú sư, rất nhiều sinh vật siêu phàm cũng sẵn sàng chủ động ký kết khế ước với con người. Bọn chúng hy vọng sử dụng sức mạnh phi phàm của con người để nhanh chóng trưởng thành và cố gắng vượt qua những hạn chế của chủng tộc.

Tính đến mấy ngàn năm sau, nhân loại đã thành lập nền văn minh ngự thú huy hoàng, khống chế khu vực có tài nguyên phong phú nhất hành tinh này.

Trong thời đại ngự thú này, ngự thú sư cũng trở thành biểu tượng của địa vị và giai cấp.

Các ngành nghề đều không thể tách rời khỏi ngự thú sư, chỉ có trở thành ngự thú sư mới có thể trở thành chuyên gia trong các lĩnh vực khác.

Trong một cuộc tranh tài của ngự thú sư nổi tiếng, tiền thi đấu cao ngất ngưởng.

Thành phố nào ngự thú sư cường đại sinh sống thì có thể trực tiếp nâng cao trình độ kinh tế của thành phố.

Trong hầu hết các ngành sản xuất, các ngự thú sư đều nắm giữ vị trí nòng cốt, các vị trí hàng đầu cũng đều do các ngự thú sư nắm quyền…

Tuy nhiên… mặc dù con người đã trỗi dậy, nhưng vẫn còn rất nhều hung thú hư không khó có thể thuần hóa đang hoạt động mạnh ở nhiều nơi. Bọn chúng thường xuyên gây ra tai họa đối với một số thành phố có con người sinh sống.

Đây là lý do tại sao một số thành phố hy vọng thu hút được những ngự thú sư mạnh mẽ đến định cư.

Hơn nữa, trong kí ức… gia đình của kiếp trước đã gặp nạn trong một trận thú triều.

“Thế giới ngự thú… cũng hiểu được đại khái.”

“Nhưng mà, tại sao vừa xuyên qua đã khổ như vậy?”

Thời Vũ hít một hơi thật sâu. Xuyên không cũng không sao, nhưng thế giới này nguy hiểm như vậy, rõ ràng xuyên thành một ngự thú sư có gia thế khủng sẽ thoải mái hơn.

Tốt nhất là từ nhỏ đã được Long Nữ hộ vệ, có tinh linh đồng hành, như vậy mới không uổng chuyến xuyên không lần này.

Nhưng thật không may, xuyên không dường như cũng giống như tái sinh, là một công việc cần kỹ thuật.

Bây giờ tên của hắn vẫn là Thời Vũ, nhưng thân phận của hắn đã không còn là học giả thần thoại Thời Vũ trên Trái Đất nữa, mà là một thực tập sinh chăm sóc thú bình thường tại một trung tâm nuôi dưỡng thú cưng ở thành phố Băng.

Không phải là ngự thú sư... Giống như là làm việc vặt cho ngự thú sư thì đúng hơn.

Nơi này là chỗ chuyên nuôi dưỡng thú… Hiện tại, hắn đang học hỏi kinh nghiệm nuôi dướng thú ở đây.

Nhiệm vụ hàng ngày là cho một đàn thú con ăn, xúc phân và thu dọn sạch sẽ.

Đúng chuẩn một người lao động dưới đáy xã hội.

Cũng bởi vậy mà Thời Vũ có thể hiểu được nội dung của mấy cuốn sách đó, hóa ra là đang học tập…

Sở dĩ đời trước cố gắng như vậy cũng vì hy vọng có thể trở thành một ngự thú sư. Nhưng hiện thực… một đứa trẻ mồ côi, ngay cả chính mình còn không nuôi nổi thì tiền đâu mà nuôi thú.

Với gia cảnh của Thời Vũ, muốn trở thành ngự thú sư là điều rất khó khăn.

Nhưng Thời Vũ cũng may mắn. Với một chút thiên phú và cố gắng, ít nhất công việc hiện tại của hắn có liên kết với ngự thú sư, cũng không phải là không thể trở thành một ngự thú sư trong tương lai.

Hắn thậm chí đã chuẩn bị rất nhiều, dù phải vay tiền cũng muốn mua những con thú chất lượng cao để trở thành một ngự thú sư.

Tuổi còn trẻ mà hắn đã vác trên lưng một khoản vay để mua thú.

Thời Vũ phục rồi, quả thực là quá khổ.

Với khoản thế chấp lớn và tiền vay để mua xe, hắn có 1 triệu điểm đồng cảm với đời trước. Không ngờ sau khi xuyên không rồi hắn vẫn phải đi trả khoản vay.

Quá xa vời, hiện tại, Thời Vũ chỉ là một người làm công thấp bé.

Hơn nữa, một lát sau sẽ có nhiệm vụ đang chờ hắn, một công việc tuyệt vời đầy gò bó và thời gian vô cùng nghiêm ngặt.

Thú thực, ngoại trừ thời gian học cấp 3, đã rất lâu rồi hắn không thức dậy lúc 6 giờ sáng…

Thời Vũ đau đầu day day trán, sau đó đi đến chỗ bức tường dán bảng biểu công việc.

Đây là danh sách nhiệm vụ hàng tuần được đưa ra ngày hôm qua. Là một thực tập sinh tại trung tâm nuôi dưỡng, nhiệm vụ hàng ngày của hắn đều đã được sắp xếp sẵn.

Nhiệm vụ hôm nay là... Thời Vũ xem nội dung của cột ‘Thứ Hai’.

Buổi sáng: Cho đàn Sói Tuyết ăn (nhiệm vụ cá nhân)... Vận chuyển thức ăn (nhiệm vụ tập thể)...

Chiều: Ghi số liệu sinh trưởng của Sâu Bông Xanh (nhiệm vụ tập thể)...

Ờ…

Nếu hắn nhớ không lầm... Sói Tuyết sống theo đàn và là một loài thú ăn thịt có bản tính cực kì hung dữ và tàn bạo nhỉ?

Có vẻ như là một nhiệm vụ nguy hiểm… Làm việc cá nhân thật hả?

Thời Vũ lâm vào trầm tư.

Hắn đã từng bị chó cắn khi còn nhỏ, trời sinh đã sợ đám sinh vật có răng nanh. Nhiệm vụ này với hắn mà nói thì có hơi ác độc.

“Nhưng có khi cũng không phải là một vấn đề lớn đâu…”

Thời Vũ đột nhiên nghĩ đến hắn có thiên phú ‘thần giao cách cảm’, có thể giao tiếp bình thường với bất kì loài sinh vật nào mà không gặp trở ngại gì…

Sở dĩ hắn có thể đến đây thực tập không chỉ vì điểm lý thuyết ở trường của hắn rất tốt, mà còn bởi hắn có một năng lực đặc biệt trong việc điều khiển thú, được gọi là ‘thần giao cách cảm’.

Khi con người thành công mở ra không gian ngự thú thông qua thiền định, họ cũng sẽ thức tỉnh một tài năng thiên bẩm.

Ngoại trừ việc vẫn chưa ký kết hiệp ước ban đầu với dã thú, Thời Vũ đã thành công mở ra không gian ngự thú, cũng thuận lợi thức tỉnh thành công thiên phú của bản thân.

May mà có chính sách bồi dưỡng nhân tài có thiên phú ngự thú. Sau khi bước vào thời hiện đại, quốc gia đã đưa phương pháp thiền định mở ra không gian ngự thú vào chương trình giáo dục bắt buộc. Thời Vũ được phát hiện có thiên phú ngự thú ở giai đoạn đó.

Ngự thú có rất nhiều loại thiên phú, nhưng chủ yếu được chia thành hai loại, tương ứng là loại cường hóa và loại đặc thù, tỷ lệ thức tỉnh rơi vào khoảng 9:1.

Nếu ngự thú sư có những thiên phú cường hóa như cầu lửa cường hóa thì tốt nhất nên tìm kiếm dã thú có được năng lực lửa để tiến hành bồi dưỡng.

Bởi vì trong chiến đấu, ngự thú sư có thể dùng thiên phú ngự thú của mình để tăng cường uy lực kỹ năng hệ lửa của dã thú.

So sánh thiên phú cường hóa, thiên phú loại đặc thù vô cùng phức tạp và không có quy luật, năng lực thiên phú khác nhau biểu hiện sự chênh lệch về hình thức vô cùng lớn.

Ví dụ như thiên phú đặc thù ‘Cộng hưởng’ cho phép ngự thú sư chia sẻ một kỹ năng của dã thú đã ký khế ước với mình, bản thân đạt được một năng lực siêu phàm.

Bình thường ngự thú sư có thiên phú cộng hưởng này sẽ có năng lực tự vệ và lực chiến đấu mạnh hơn ngự thú sư bình thường rất nhiều.

Ngoài ra còn có thiên phú đặc thù ‘Hợp thể’ có thể làm cho ngự thú sư trong thời gian ngắn hợp thể cùng dã thú của mình để trở thành một hình thái mới, có lẽ nữ tai thú thật sự tồn tại?

Về phần thiên phú thần giao cách cảm của Thời Vũ, mặc dù cũng là một loại thiên phú đặc biệt, nhưng nó tương đối phổ biến, là một trong những thiên phú đặc thù phổ biến nhất hiện nay.

Ngự thú sư có thiên phú thần giao cách cảm, sau khi thành thạo nắm giữ năng lực này, có thể giao tiếp với bất kỳ sinh vật thông minh nào mà không gặp rào cản ngôn ngữ.   

Bình thường mà nói, ngự thú sư chỉ có thể hiểu được suy nghĩ của dã thú ký kết khế ước với mình, nhưng ngự thú sư có thiên phú thần giao cách cảm cũng có thể giao tiếp một chút với cả dã thú và thú cưng của người khác. 

Đối với lịch sử phát triển của nghề ngự thú này, mặc dù thiên phú thần giao cách cảm không thể trực tiếp tạo ra năng lực chiến đấu, nhưng mà vị trí của nó lại không thể lay chuyển, là năng lực không thể thiếu.

Dù sao, nếu như có thể giao tiếp cùng với các loài khác, rất có thể tránh được một trận chiến không cần thiết.

Giống các nghề nghiệp kiểu nhân viên y tế, giáo viên, nhà nghiên cứu, người chăn nuôi chuyên nghiệp trong lĩnh vực ngự thú,… cơ bản đều là do các ngự thú sư có thiên phú thần giao cách cảm đảm nhiệm chức vụ trọng tâm, đây là một thiên phú trọng yếu.

Bản thân có thiên phú ngự thú thực dụng như vậy, theo lý thuyết, hắn và động vật hoang dã vẫn tương đối hòa hợp….

Nghĩ đến đây, Thời Vũ thở phào nhẹ nhõm.

Đối với việc sử dụng ‘thần giao cách cảm’, mặc dù Thời Vũ không thành thạo lắm, nhưng có vẻ nó cũng không tệ.

Hắn theo bản năng thử sử dụng thiên phú ngự thú để nghe ngóng bốn phương, dự định nhanh chóng thành thạo trước khi đi ra khỏi phòng, tránh cho chút nữa lại thất bại.

Nhưng ngay lúc này, đột nhiên xảy ra biến hóa…   

Theo trấn động trong không gian ngự thú do Thời Vũ mở ra trong tâm trí, tầm mắt của hắn bỗng nhiên mơ hồ. Ngay sau đó, trong đầu hắn hiện ra một quyển sổ tay bằng đá màu đen.

Hắn hình như... Đã thức tỉnh thiên phú ngự thú thứ hai!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang