Trong đại sảnh của đấu trường, Thời Vũ cầm số thứ tự ngồi trên ghế phổ thông, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm màn hình lớn trên vách tường.
Xem ra người ở đây cũng không ít, hiện trong đại sảnh có một đám người, cộng thêm đấu trường này có bốn đại sảnh, kết hợp lại chắc sẽ không chậm đâu nhỉ?
Quả thật không để Thời Vũ chờ lâu. Hắn vừa ngồi xuống chưa được một phút đồng hồ, mông còn chưa kịp ấm, máy móc đã bắt đầu kêu tên.
"ID: 4399, ngự thú sư Thời Vũ, mời đến đấu trường số 11."
"ID: 4401, ngự thú sư Trần Khải, mời đến đấu trường số 11..."
[Đấu trường số 11: Thời Vũ VS Trần Khải!]
Ngay khi thấy trên màn hình xuất hiện tên mình cùng với tên của một ngự thú sư khác, Thời Vũ lập tức đứng dậy, xoay người bước về phía đấu trường số 11.
Số 11... Thật là may mắn.
Xem ra lần này là ‘Tác chiến trên sân nhà’ rồi.
Nhưng mà thú cưng tên Mười Một, đấu trường lần đầu tiên thuê cũng số 11, đời này chắc mình sẽ không còn cô độc nhỉ.
...
Đấu trường số 11.
Một thanh niên mặc trang phục trọng tài sau khi đưa tiễn một nhóm người vừa đối chiến thì tiếp tục chờ tuyển thủ của trận đấu tiếp theo.
Lúc này, anh ta đã nhận được tư liệu của tuyển thủ trận tiếp theo, biết là hai ngự thú sư thực tập đẳng cấp thấp.
"Thú cưng dưới cấp 6, tuổi ngự thú sư cũng không lớn, còn trong giai đoạn ngây thơ hồn nhiên nhất. Xem ra lại là một trận gà mờ tự mổ lẫn nhau đây." Trọng tài nghĩ thầm.
Không bao lâu sau, trong sự chờ đợi của trọng tài, hai người Thời Vũ cùng Trần Khải đã đến nơi. Hai người họ vừa hay chạm mặt trực tiếp tại cửa ra vào.
Hai người liếc nhau, cũng không nói gì mà tiếp tục đi vào đấu trường.
Nơi này là đấu trường ngoài trời, hình thức như một sân tennis, có một hình vuông lớn bên ngoài đấu trường và có lưới ngăn cách năng lượng.
Bên trong kỳ thật cũng có đấu trường, nhưng số lượng không nhiều lắm, muốn sử dụng cần phải đặt trước mới được. Kỳ thật đấu trường bên ngoài và bên trong cũng không khác nhau nhiều lắm, chỉ khác ở mức độ bảo mật riêng tư.
Bình thường, những trận đấu cá nhân bên trong ngoại trừ trọng tài thì cơ bản không có ai khác quan sát. Mà đấu trường bên ngoài thì xuyên qua lưới cách ly, người bên ngoài hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng tình hình chiến đấu bên trong.
"Chào mọi người."
Nhìn thấy có người tiến vào đấu trường số 11, thanh niên trọng tài bước ra phía trước, tiếp đón hai người Thời Vũ cùng Trần Khải.
"Các cậu là người tiếp theo sử dụng đấu trường: Thời Vũ và Trần Khải nhỉ?"
"Tôi là Trần Khải." Trần Khải mặc đồng phục màu trắng xanh mở miệng trước.
Thời Vũ cũng nói theo: "Tôi là Thời Vũ."
Khi hắn nói chuyện thì trong lòng Trần Khải ở bên cạnh vô cùng rối rắm.
Sao lại ghép cho hắn đối thủ là bạn đồng lứa chứ... Vận khí này quá củ chuối mà! Rõ ràng cậu chỉ muốn nhận đòn đánh tàn nhẫn từ xã thôi.
Nếu đối thủ là người trưởng thành thì càng không có gì phải lo lắng. Dù sao thì cậu cũng là học sinh xuất sắc của trường học tốt nhất Bình Thành. Trong mắt cậu, bạn cùng lứa không có mấy người so sánh được với mình.
Trừ khi Thời Vũ là học trưởng của cậu. Chỉ là, nếu học trưởng mà cấp bậc thú cưng chỉ là cấp 6 thì cũng quá thấp, cho nên đầu tiên là loại trừ khả năng này.
"Tôi là nhân viên quản lý kiêm trọng tài của đấu trường số 11. Sau đây các cậu sẽ có quyền tạm thời sử dụng đấu trường số 11, thời gian sử dụng là một giờ."
"Sau khi các cậu chuẩn bị xong thì lúc nào cũng có thể bắt đầu chiến đấu. Đến lúc đó tôi sẽ đảm nhận vai trò trọng tài cho các cậu." Bạch Thạch mở miệng nói.
Tuy quy định thời gian sử dụng nhiều nhất là một giờ, nhưng bình thường loại cấp bậc chiến đấu này không đến vài phút là có thể phân ra thắng bại.
Thời gian còn lại để cho ngự thú sư chuẩn bị cùng với giao lưu sau đó.
"Tôi không sao, có thể bắt đầu chiến đấu bất cứ lúc nào." Trần Khải nói.
"Tôi cũng vậy." Thời Vũ gật gật đầu.
"Được rồi, vậy lập tức bắt đầu đi." Trọng tài Bạch Thạch xác định lại.
Chỉ chốc lát sau, Thời Vũ cùng Trần Khải đã tới hai bên đấu trường. Hai người không quen biết nên cũng không có suy nghĩ nói lời khách sáo trước, cho nên trực tiếp chiến đấu cho đỡ phiền phức.
Trọng tài cũng rất thích ngự thú sư ít nói như vậy. Anh ta đứng ở vị trí trọng tài, thấy hai người đã chuẩn bị xong thì ra hiệu với hai người, sau đó trực tiếp thổi còi.
"Đôi bên chuẩn bị sẵn sàng..."
"Bắt đầu chiến đấu!"
Chiến đấu giữa các ngự thú sư là không để cho đối phương có thời gian gọi thú cưng ra trước. Dù sao việc thú cưng ra sân như thế nào cũng liên quan đến thực lực của ngự thú sư.
Một ít ngự thú sư tinh thông ám sát, thậm chí còn không để đối thủ thấy rõ mình triệu hồi thú cưng như thế nào thì bản thân ngự thú sư đối địch đã bị chém đầu rồi.
Đương nhiên, ở quốc gia cổ Đông Hoàng có rất ít trận đấu có thể trực tiếp công kích chính ngự thú sư, ít nhất không có khả năng xuất hiện trong đấu trường của ngự thú sư thực tập như này.
Hai người Thời Vũ và Trần Khải đều là người mới, vẫn chưa trưởng thành đến cấp bậc kia, cho nên hiện tại, sau khi bọn họ nghe thấy hiệu lệnh bắt đầu chiến đấu thì đều tiến hành triệu hồi cơ bản.
Vù vù vù vù hô ~~~~
Vù vù vù vù ~~~
Hai người mở ra không gian ngự thú. Gió lớn nổi lên, trước người hai ngự thú sư lấp lóe vô số điểm sáng.
Điểm sáng nhanh chóng liên kết thành quỹ đạo, hình thành một hình tròn thật lớn giống như bản đồ ngôi sao xuất hiện ở giữa không trung.
Ngay sau đó, trận đồ của cả hai xuất hiện gợn sóng trong suốt như mặt nước. Thú cưng của bọn họ đều lần lượt xuất hiện trong trận đồ triệu hồi.
Bên Trần Khải, trong trận đồ đi ra một sinh vật có hình thể hẹp dài gần một thước, toàn thân có vảy giáp băng lam, tứ chi to ngắn, có một cái đuôi rất dài.
Lúc này, nó giương cái đầu hình chóp lên, trong đôi mắt nhỏ tràn ngập ánh sáng.
[Tên] : Thú Giáp Băng
[Thuộc tính]: Băng
[Cấp bậc chủng tộc]: Siêu phàm trung cấp
[Kỹ năng chủng tộc]: Băng Liệt Trảo, Áo Giáp Băng
Thời Vũ nhìn thấy con thú cưng giống như con tê tê này, trong đầu lập tức nhớ lại tư liệu về nó.
Thành phố Băng có không ít thú cưng thuộc tính băng, trái lại là Thực Thiết Thú của hắn rất hiếm lạ.
Bên Thời Vũ, bị triệu hồi ra đương nhiên là Thực Thiết Thú bé bỏng. Bởi vì vẫn chưa phát triển hết nên thể trạng của nó lúc này cũng khá giống với Thú Giáp Băng.
"Ngao --"
Sau khi Mười Một được triệu hồi ra nhìn thấy đối thủ của mình thì lập tức cảm thấy mới lạ, bởi vì đối thủ là sinh vật nó chưa gặp qua bao giờ...
"Năng lực của đối phương cùng loại với nhóc, có thể phủ giáp băng lên thân thể. Còn nữa, phải cẩn thận móng vuốt của đối phương, không nên ở trạng thái Cứng Rắn trực tiếp thừa nhận công kích."
Thời Vũ lập tức thông qua thần giao cách cảm nhắc nhở Mười Một.
Cùng lúc đó, đối thủ Trần Khải của Thời Vũ căn bản không cần nhắc nhở Thú Giáp Băng, bởi vì bọn họ rất quen thuộc với Thực Thiết Thú. Dù sao cũng là thú cưng đặc biệt ở Bình Thành, bọn họ cũng không phải lần đầu tiên chiến đấu với Thực Thiết Thú.
Dựa theo đẳng cấp chủng tộc, đôi bên tương đương nhau.
Nhưng dựa theo ưu thế về kỹ năng thì kỳ thật Thú Giáp Băng trội hơn chút.
Bởi vì kỹ năng Cứng Rắn của Thực Thiết Thú chủ yếu dùng để phòng ngự, kỹ năng cũng không có hiệu quả đặc biệt gì. Trái lại, Áo Giáp Băng và Băng Liệt Trảo của Thú Giáp Băng là kỹ năng phòng ngự và công kích. Ngoại trừ cách sử dụng cơ bản còn kèm theo năng lực Băng Sương có khả năng đóng băng kẻ địch!
Bởi vậy, Trần Khải cảm thấy không cần làm gì cả.
Cậu không biết thua kiểu gì.
"Mười Một, đối thủ không yếu đâu, nghiêm túc một chút đừng thể bị lật xe. Dù sao cũng là 200 đồng đấy... nếu lật xe thì chỉ có thể giảm cơm." Thời Vũ dùng thần giao cách cảm nói.
Mười Một: (ˇεˇ) gì, giảm... giảm cơm á? ? ?
Thực Thiết Thú bé nhỏ hung ác nhìn Thú Giáp Băng. Thực Thiết Thú rất hiền lành với người khác, ngoại trừ mối hận cướp đồ ăn!