"Ồ, vị trí thứ nhất cuối cùng cũng thay người rồi."
Trong phòng giám sát chung, năm ngự thú sư chuyên nghiệp đang hà hơi điều hòa không khí bắt đầu bình luận về điểm tích lũy của các thí sinh.
Bọn họ không trực tiếp phụ trách công tác an ninh. Bởi vì việc cứu viện người tham gia khảo hạch thuộc trách nhiệm của nhân viên an ninh của công ty bảo vệ.
"Hình như hắn săn được 5 con Heo Rừng Gai Dài. Giỏi thật, xem ra ngự thú sư này cùng thú cưng của hắn kết hợp rất ăn ý."
Bọn họ vừa mới đánh giá một chút liền chuyển chủ đề, cũng không quá để ý tới thay đổi này. Dù sao thì hiện tại mới có mấy giờ đồng hồ trôi qua, trước khi khảo hạch kết thúc còn quá sớm để đánh giá...
...
Nhóm ngự thú sư chuyên nghiệp chắc chắn là ngự thú sư có thú cưng cấp siêu phàm. Tuy nhiên, những nhân viên an ninh chưa vượt qua khảo hạch chuyên nghiệp chưa chắc đã không có lực chiến đấu cấp siêu phàm.
Không gian ngự thú của ngự thú sư đã đạt đến cấp 2, vách tường không gian từ không màu sẽ biến thành màu xám, cấp bậc trưởng thành của thú cưng cũng đạt đến cấp siêu phàm. Đây là những điều kiện cơ bản để tham gia khảo hạch chuyên nghiệp.
Những người được gọi là ngự thú sư chuyên nghiệp là những tinh anh được chọn ra từ hàng trăm hàng ngàn ngự thú sư. Họ phải đáp ứng những điều kiện trên và có kiến thức lý thuyết, khả năng sinh tồn trên thực địa và khả năng chiến đấu thực tế xuất sắc mới được.
Cho nên, những ngự thú sư có tư cách tham gia khảo hạch chuyên nghiệp nhưng lại thất bại đó không giống như phần lớn ngự thú sư thực tập. Thay vì gọi là hiệu ngự thú sư thực tập, danh hiệu ngự thú sư chuẩn chuyên nghiệp chuẩn phù hợp với bọn họ hơn.
Giống như Nghiêm Kỳ, một trong những nhân viên an ninh lần này, là một ngự thú sư chuẩn chuyên nghiệp. Anh ta và thú cưng có đủ cấp bậc rồi, nhưng lại trượt khảo hạch chuyên nghiệp, không vượt qua được người khác, dẫn đến không nhận được giấy chứng nhận kia.
Nghiêm Kỳ là người gốc Bình Thành, thú cưng ban đầu của anh ta là một Thực Thiết Thú. Anh ta đã từng học tập ở Võ quán Trúc Thạch, trung tâm của Thực Thiết Thú, bởi vậy anh ta coi như cũng hiểu về Thực Thiết Thú.
Từ lúc nhìn thấy sự phối hợp của Thời Vũ và Thực Thiết Thú thông qua màn hình giám sát, anh ta đã nhận ra rằng Thời Vũ và Mười Một không hề đơn giản.
Khi học ở trong Võ quán Trúc Thạch, trung tâm của Thực Thiết Thú, lâu như vậy, anh ta chưa bao giờ nhìn thấy một con Thực Thiết Thú sở hữu Cứng Rắn cấp tinh thông khi còn là một con non. Điều này thật đáng kinh ngạc.
Phải biết rằng, để Thực Thiết Thú của anh ta đạt đến cấp bậc siêu phàm, anh ta đã phải huấn luyện năm, sáu năm... Hiện nay, độ thuần thục của Cứng Rắn chỉ vừa mới đạt tới cấp tinh thông không lâu.
Tóm lại, Thời Vũ chắc chắn không đơn giản. Vì tò mò, trong giờ nghỉ thay ca, anh ta đã dùng điện thoại di động cá nhân của mình để gọi cho Võ quán Trúc Thạch, tìm quán chủ họ Lâm đang dạy các học trò trong võ quán.
"Thầy Lâm, còn nhớ con không? Con là tiểu Kỳ, biệt danh là Gấu Nhỏ Nghiêm Kỳ đây."
Đầu bên kia điện thoại nói : “Gấu nhỏ Nghiêm Kỳ hai năm không vượt qua được kỳ khảo hạch chuyên nghiệp, nên đã đi làm ở một công ty an ninh đúng không?”
Đau lòng.
Nghiêm Kỳ cười khổ nói : “Thực xin lỗi, con đã làm mất mặt Võ quán Trúc Thạch của chúng ta…”
"Thầy Lâm, con hiện tại ở khu huấn luyện núi Thiên Mang phụ trách nghiệp vụ an ninh, tình cờ gặp được một ngự thú sư rất thú vị."
"Thực Thiết Thú của cậu ta mới chừng hai tuổi, nhưng đã huấn luyện được Cứng Rắn cấp tinh thông, thật kì lạ! Đó có phải là học trò mới của Võ quán Trúc Thạch chúng ta không?”
"Thật sự con không có ấn tượng gì, cũng không có nghe ai nhắc tới, cho nên bất đắc dĩ mới gọi điện thoại hỏi thầy một chút. Đúng rồi, cậu ta tên là Thời Vũ."
Võ quán Trúc Thạch.
Trong một căn phòng tao nhã được trang trí có núi và nước, một người đàn ông trung niên có vẻ mặt hơi suy tư trầm lặng.
Thực Thiết Thú chỉ mới hai tuổi, Cứng Rắn cấp tinh thông?
Nghiêm Kỳ này chắc chắn không phải đang nói đùa chứ, sao có thể?
Có thể nói, toàn bộ Thực Thiết Thú của thành phố Băng đều xuất phát từ Trung tâm nuôi dưỡng Thiết Trúc. Nếu xuất hiện Thực Thiết Thú có thiên phú như vậy, ông không thể nào không biết.
"Con nói tên hắn là gì?"
"Thời Vũ, gọi là Thời Vũ."
Thời Vũ !
“Là hắn?” Lâm Hồng Niên nhớ tới vài ngày trước, tiến sĩ Lục từ đại học Cố Đô đã đến Võ quán Trúc Thạch để thăm mình.
Đối phương hình như có nói rằng muốn nhờ ông bồi dưỡng một người họ hàng xa... người họ hàng đó tên là Thời Vũ?
Bởi vì thú cưng đầu tiên của Thời Vũ là một con Thực Thiết Thú nên mới tìm đến ông.
Hơn nữa, cô còn cầm theo một tài nguyên cấp cao thu được từ di tích để làm quà đền đáp.
Đối với người tên Thời Vũ này, Lâm Hồng Niên cũng có điều tra tình hình lúc hắn nhận thú cưng ở Trung tâm nuôi dưỡng Thiết Trúc. Kết quả điều tra là ... thông tin của Thời Vũ rất bình thường, tất cả thú cưng đều được mua bằng tiền vay. Hắn là người gốc Bình Thành, không biết làm thế nào mà Thời Vũ lại có thể quen biết với Lục Thanh Y, người được cả nước coi là thiên kim kiêu căng.
Tuy nhiên, ông vì nể tình tiến sĩ Lục, hơn nữa đối phương còn tặng quà quý giá, nên không thể không đồng ý.
"Lúc Thời Vũ nhận Thực Thiết Thú rõ ràng chỉ mới hơn một tuổi, hơn nữa, thời gian hắn nhận Thực Thiết Thú cũng không quá một tháng mà?"
“Cứng Rắn cấp tinh thông?” Lâm Hồng Niên phát hiện điểm nghi vấn, sắc mặt trở nên nghiêm túc.
"Không lẽ tiến sĩ Lục đã giúp cậu ta huấn luyện bằng phương pháp đặc biệt sao?"
Nếu không, Lâm Hồng Niên không nghĩ ra làm sao một ngự thú sư thực tập có thể huấn luyện kỹ năng chủng tộc cho một con Thực Thiết Thú đạt đến cấp tinh thông chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy ...
Nói không chừng, là Lục Thanh Y đã đưa cho Thời Vũ một số tài nguyên huấn luyện quý hiếm.
“Thầy Lâm, Thầy Lâm…” Phát hiện một hồi lâu điện thoại bên kia không có thanh âm, Nghiêm Kỳ lại lên tiếng.
"Nghiêm Kỳ, con nói là Thời Vũ đang huấn luyện ở núi Thiên Mang phải không?"
"Đúng vậy."
"À, thầy biết rồi."
"Biết rồi? Vậy hắn có phải là học trò của Võ quán Trúc Thạch chúng ta không ạ.…"
Lâm Hồng Niên nói : "Bây giờ thì chưa phải, nhưng trong tương lai thì có thể. Được rồi, nếu Thực Thiết Thú của hắn có Cứng Rắn đạt tới cấp tinh thông, hơn nữa cũng đang ở trên núi Thiên Mang, con cũng ở đó, vậy thì con có thể hướng dẫn hắn đường ở núi Từ Sơn đi. Chủ yếu là để hắn có thể ở nơi đó huấn luyện là chính, coi như là để biết các kỹ năng cơ bản trước khi vào võ quán.”
“Hả?” Nghiêm Kỳ vẫn chưa kịp phản ứng.
Đáng giận, chuyện gì đang xảy ra vậy ? Hắn còn chưa nhập học, cũng chưa được truyền dạy các kỹ năng của võ quán sao? Anh ta cảm thấy chua xót...
...
Khu an ninh.
Sau khi ăn mì gói và hai cây xúc xích hun khói, Thời Vũ tạm thời không còn thấy đói.
Hắn định sau khi nghỉ ngơi sẽ đi thẳng lên núi, tìm Slime Điện chơi đùa.
Rốt cuộc cũng không cần phải tiếp tục kéo lê năm con Heo Rừng Gai Dài kia nữa, chỉ cần đặt chúng ở đây là được rồi.
"Thời Vũ."
Khi Thời Vũ đang yên tĩnh nghỉ ngơi dưới gốc cây, nhân viên an ninh phụ trách đăng ký điểm tích lũy cho hắn vừa rồi lại đến.
"Chuyện gì vậy?"
Thời Vũ mở mắt ra, quay đầu nhìn đối phương.
Nghiêm Kỳ cười ha hả nói: "Không có gì, làm quen một chút, tôi tên là Nghiêm Kỳ."
"Buổi chiều cậu có định tiếp tục đi săn không?"
Thời Vũ gật đầu.
“Vậy tôi gợi ý cậu đi khu vực Từ Sơn đi, nơi đó có một loại quặng điện, có thể coi là tài nguyên quặng sắt năng lượng cấp 1, đồng thời cũng là một trong những loại thức ăn của Thực Thiết Thú.”
“Quặng sắt điện?” Thời Vũ nhớ lại một chút, hình như đây là thức ăn được đề cử trong sổ tay nuôi dưỡng Thực Thiết Thú, nhưng mức độ ưu tiên đề cử không cao lắm.
So với Thiết Trúc, nó cũng không có nhiều tác dụng đối với kỹ năng Cưng Rắn và sự phát triển của cơ thể, nhiều nhất có thể coi là đủ no không đói.
"Cậu đi theo tôi."
Nghiêm Kỳ gọi Thời Vũ, định đi đến một nơi tương đối vắng vẻ để nói chuyện.
“Anh ta muốn làm gì?” Trong lòng Thời Vũ sửng sốt nhưng vẫn đi theo. Hắn quyết định xem xem nhân viên an ninh này muốn làm cái gì mà bí mật như vậy.
"Tôi kỳ thật là học trò của Võ quán Trúc Thạch, thú cưng ban đầu cũng là Thực Thiết Thú. Đúng rồi, cậu có biết Võ quán Trúc Thạch dạy hai thứ quan trọng là gì không?"
Sau khi rời khỏi gốc cây, Nghiêm Kỳ nói.
“Tôi nhớ rõ, một loại kỹ năng tên là Lôi Chưởng, hai là kỹ năng tên Pháo Quyền?” Thời Vũ nhớ lại nói.
Hóa ra anh chàng này đúng là học trò của Võ quán Trúc Thạch... Khó trách anh ta lại quan tâm đến Thực Thiết Thú như vậy.
Những Thực Thiết Thú được Võ quán Trúc Thạch dạy dỗ nổi tiếng với khả năng tinh thông lửa và sét. Tuyệt kĩ chính là kỹ năng Lôi Chưởng, hai là kỹ năng Pháo Quyền, Thời Vũ tất nhiên biết rõ, dù sao thì sau này hắn còn phải vào võ quán học tập.
"Đúng rồi, chính là Lôi Chưởng và Pháo Quyền. Dựa vào phương pháp huấn luyện đặc biệt, Thực Thiết Thú có cơ hội thức tỉnh năng lực khống chế lửa cùng sấm sét."
"Ví dụ như muốn điều khiển sấm sét thì một trong những điều cần thiết có là cho Thực Thiết Thú ăn một số khoáng chất kim loại có tính chất điện, ví dụ như mỏ điện."
"Tại sao anh lại nói cho tôi điều này?"
Nếu muốn thú cưng thành thạo một số kỹ năng chủng tộc khác loài thì chúng phải tiến hành huấn luyện cao, trong đó thức ăn là một phần rất quan trọng. Thời Vũ cũng biết rõ điều này.
Nhưng chỉ ăn mỏ điện thôi thì chắc chắn vẫn không đủ, bằng không đây cũng sẽ không trở thành kỹ năng độc nhất vô nhị của Võ quán Trúc Thạch.
Cho dù quá trình Sâu Bông Xanh tiến hóa thành Bướm Nữ Thần Ánh Sáng không cần rườm rà như vậy, thì chỉ một loại thức ăn cũng không thể đủ.
"Tôi nghe thầy Lâm ở Võ quán Trúc Thạch nói sau này cậu sẽ học tập ở võ quán, cho nên mới qua chào hỏi cậu một tiếng thôi."
"Yêu cầu tối thiểu nếu muốn ăn quặng điện là Cứng Rắn của Thực Thiết Thú phải đạt đến cấp thuần thục. Thực Thiết Thú của cậu đã đạt đến cấp tinh thông, hoàn toàn có thể hấp thụ chất dinh dưỡng của quặng điện, khẳng định không có vấn đề gì."
"Nếu như sau này cậu đi học ở Võ quán Trúc Thạch, thì hiện tại khu vực thích hợp nhất cho cậu huấn luyện ở núi Thiên Mang chính là khu vực Từ Sơn. Nơi đó có rất nhiều quặng điện, hơn nữa có rất nhiều sinh vật hệ sét. . . "
"Ăn quặng điện làm cho thân thể không ngừng bị lôi điện công kích, kỳ thật chính là phương thức huấn luyện cơ bản của kỹ năng Lôi Chưởng. Tôi nghĩ cậu nên tiếp xúc sớm một chút."
[Kỹ năng] : Lôi Chưởng
[Cấp bậc kỹ năng]: Trung cấp
[Giới thiệu]: Kỹ năng hệ sét, tập hợp cường độ dòng điện cao trong lòng bàn tay, khiến lòng bàn tay có lực xuyên thấu mạnh như lưỡi dao sắc bén, có hiệu ứng tê liệt.
Nghiêm Kỳ mỉm cười nói, nhưng trong lòng anh ta lại thở dài. Bởi vì Thực Thiết Thú của anh ta đã đạt cấp siêu phàm nhưng vẫn chưa thành công làm chủ Lôi Chưởng, chỉ có một dòng điện nhỏ không đáng kể lưu lại trong lòng bàn tay, như vậy thì căn bản không thể hình thành một kỹ năng nào cả.
Nếu có thể làm chủ Lôi Chưởng, anh ta đã sớm vượt qua kỳ khảo hạch rồi.
Chỉ riêng Lôi Chưởng đã đủ mạnh, nếu kỹ năng Cứng Rắn và Lôi Chưởng kết hợp lại... sức mạnh đó, là thứ Nghiêm Kỳ khao khát muốn có.
"Vậy sao, cảm ơn."
Thời Vũ không ngờ rằng còn chưa đi đến Võ quán Trúc Thạch học tập đã có một học trò từ võ quán nói cho mình biết rồi.
Có thể xem như đây là bài học đầu tiên mà thầy Lâm dạy cho hắn không?
Ban đầu, hắn dự định đến khu vực núi Từ Sơn để sao chép các kỹ năng Nhân Bản. Hiện tại xem ra lại có thêm lý do khác khiến hắn phải đi rồi.
Nói về đồ ăn... Thời Vũ cảm thấy đừng nên hi vọng đổi quặng điện ở khu vực Từ Sơn lấy điểm tích lũy nữa. Nếu tiếp theo Mười Một thực chiến cùng huấn luyện ở cường độ quá cao, chỉ sợ trong ba ngày tới chúng sẽ vào hết trong bụng Mười Một mất thôi.