Trong lòng Thời Vũ từ chối và vô cùng kháng cự.
Nếu không phải vì khoa khảo cổ thì hắn cũng sẽ không ngoẻo, đến tâm lý cũng xuất hiện bóng ma luôn.
Vốn dĩ ngay từ đầu là như thế.
Nhưng mà, lời của đối phương lại có chút làm cho Thời Vũ lưu ý.
Tính luôn cả mình thì người ‘Có thể nghe âm thanh lịch sử’ trong toàn bộ cả quốc gia cổ Đông Hoàng cũng chỉ có 11 người?
Còn hiếm thấy hơn ngự thú sư truyền kỳ, hiếm thấy hơn cả thần thủ hộ đồ đằng?
Hắn nhìn về phía Mười Một đứng sau cây, không nghĩ tới chính mình lại là quốc bảo.
Nhưng mà tại sao lại là số 11? Mình đúng là rất có duyên cùng số 11 thật.
Thời Vũ tạm thời bỏ qua suy nghĩ vô dụng này. Hắn đang nghĩ, mình hiếm thấy như vậy, theo lý thuyết, nếu mình gia nhập vào tổ chức này thì có phải sẽ có đãi ngộ rất tốt không?
Bây giờ bại lộ thì cứ bại lộ đi, đối phương cũng đã tìm tới cửa rồi, thành tâm mời, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
“Vậy chỗ mà cô mời tôi gia nhập… Là chỗ nào vậy?”
“Phúc lợi thế nào?”
Thời Vũ trầm mặc, thử hỏi dò.
Lục Thanh Y cười thản nhiên, nói: “Dĩ nhiên là có phúc lợi rất tốt rồi. Dù cho cậu có trở thành ngự thú sư cấp truyền kỳ thì cũng không có phúc lợi tốt như vậy đâu.”
“Trên cơ bản, sau khi trở thành thành viên chính thức của tổ chức thì địa vị của cậu còn trên cả ngự thú sư truyền kỳ nữa.”
Thời Vũ hơi há mồm.
Ngay cả hội trưởng của Hiệp hội Ngự thú sư thành phố Băng cũng chỉ là cao thủ đỉnh cấp, còn chưa đạt đến cấp truyền kỳ.
Cấp truyền kỳ, đó là cấp bậc siêu cấp có thể điều khiển sinh vật cấp bá chủ, chủ yếu đảm nhiệm các chức vụ quan trọng ở thành phố cấp một.
Nơi mà đối phương muốn mời mình gia nhập, lợi hại như vậy sao?
Cũng đúng… Dù sao theo lời đối phương, người nắm giữ thiên phú này đều là những nhân tài cấp cao.
Ngay cả bí cảnh mà mình không cẩn thận triệu hoán ra còn có giá trị lớn như vậy chứ đừng nói đến những nhân sĩ chuyên nghiệp có năng lực.
Nghe đến đây… Hình như gia nhập cũng không bị thiệt thòi gì nhỉ?
Dựa vào tổ chức để hóng mát, trực tiếp cất cánh nha.
[ Kiếp trước bị khảo cổ hại chết kiếp này tôi bắt đầu vùng dậy từ khảo cổ ]?
Trong lòng Thời Vũ hơi giật mình vì đối phương đưa ra lời mời quá hấp dẫn.
Trực tiếp từ một ngự thú sư nho nhỏ chưa đạt tới cấp chuyên nghiệp, trên lưng cõng khoản vay giờ trở thành cao thủ cấp truyền kỳ, nghe thì rất có sức hấp dẫn.
“Nếu gia nhập thì cần thực hiện nghĩa vụ gì không?”
“Hầu như là không. Cấu trúc của tổ chức vô cùng đơn giản, mỗi người đều đi lại rất tự do, nhiệm vụ cũng được tự do lựa chọn không bị ép buộc.”
Lục Thanh Y nhìn về phía bầu trời. Tuy nói thế nhưng phàm là ngự thú sư có thiên phú như vậy, có ai lại rãnh rỗi.
Mỗi khi có tin tức của di tích thần thoại xuất hiện, dám chắc những người có năng lực ‘Có thể nghe âm thanh lịch sử’ đều sẽ xông lên trước tiên, hỗ trợ tìm kiếm hoặc trở thành người lãnh đạo đi tìm kiếm.
Suy cho cùng, người nghiêm chỉnh sẽ không thức tỉnh năng lực đặc biệt này.
“Không có sao??”
Thời Vũ ngây ngẩn cả người, rộng rãi như thế sao?
Nói cách khác, chỉ cần mình tự kiềm chế không tìm đường chết thì cho dù gia nhập cũng không cần phải đi đến những nơi nguy hiểm để chấp hành nhiệm vụ?
Ngược lại, nếu thỉnh thoảng muốn đi tìm đường chết thì có thể xin một lượng lớn tài nguyên, hộ vệ, tài liệu?
Thời Vũ cẩn thận hỏi.
“Vậy tên tổ chức là?”
“ Cục Khảo sát Chiến lược và Hỗ trợ Di tích Đất đai Quốc gia, số thứ tự căn cứ có thể gọi là Cục 11. Cậu có thể hiểu là nhân viên đặc chủng của giới khảo cổ học, bộ phận chuyên môn xử lí các loại di tích đặc biệt quan trọng.”
Lại là 11!
Thời Vũ đã thành thói quen, tên gì đó có thể xem nhẹ.
Lục Thanh Y nói xong, Thời Vũ rơi vào trầm tư. Tên của tổ chức nghe có vẻ rất oách, cho nên, có nên gia nhập hay không đây?
Đã hỏi nhiều như vậy, đối phương cũng tìm tới tận cửa, chính mình lại có thiên phú đặc biệt như thế, không gia nhập hình như rất khó giải quyết tốt hậu quả thì phải.
“Nếu như thế thì tôi gia nhập là được rồi.”
Cuối cùng, Thời Vũ thở phào một hơi, gia nhập cũng không sao cả.
Nếu không bị hạn chế tự do thì suy cho cùng, có tìm đường chết hay không đều do quyết định của mình, chỉ cần mình làm việc cẩn thận một chút thì tốt rồi.
Hắn mới sẽ không thừa nhận mình muốn quay lại nghề cũ.
“Tiến sĩ Lục cô cũng là thành viên của Cục 11 sao?”
“Ừ, trước mắt tính cả cậu và tôi thì Cục 11 có tổng cộng 11 người.”
“Hoan nghênh cậu gia nhập. Từ nay trở đi, cậu chính là thành viên dự bị của Cục 11.”
Lần thứ hai Lục Thanh Y lộ ra dáng tươi cười, dường như câu trả lời của Thời Vũ làm cho cô rất hài lòng.
Ở phương diện này quá ít nhân tài, mỗi lần tìm kiếm di tích, các cô sẽ có cảm giác không đủ người để dùng.
Mà bây giờ, bản thân cô lại khai quật ra một người mới, Lục Thanh Y cảm thấy ít lâu nữa khi Thời Vũ trưởng thành thì cô lại có thêm một cu li để sử dụng.
Là người có tuổi nghề nhỏ nhất trong Cục 11, cô cũng rất muốn có một cu li mà không phải ngày ngày chạy vặt cho thầy.
“Dự bị??” Bên kia, lời của Lục Thanh Y vừa dứt, đột nhiên Thời Vũ cảm giác mình đã bị lừa.
Đối phương nói hồi lâu, hình như tất cả phúc lợi đó đều là của thành viên chính thức.
“Đúng vậy, là dự bị. Từng thành viên mới vào của Cục 11 đều phải trải qua một lần khảo hạch. Khảo hạch thành công thì mới có thể trở thành thành viên chính thức.”
“Tôi…” Thời Vũ hối hận, nhưng mà câu tiếp theo của đối phương làm cho hắn gật đầu ngay lập tức.
“Mặt khác, hiện giờ thức lực và năng lực của cậu còn quá yếu, tổ chức sẽ cung cấp số vốn 10 triệu đồng cho cậu, mà nhiệm vụ quan trọng nhất của cậu là phải nhanh chóng trưởng thành. Ít nhất cũng phải trở thành ngự thú sư chuyên nghiệp, đồng thời phải tiếp nhận hệ thống tri thức của khoa khảo cổ.”
“Không thành vấn đề, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.”
“Khi nào tiền được chuyển vào tài khoản?”
So với đãi ngộ vệ sĩ ngự thú sư truyền kỳ, hiển nhiên 10 triệu tiền mặt còn có sức dụ dỗ lớn hơn đối với Thời Vũ.
Có số tiền này, hắn cần gì phải bồi dưỡng Sâu Bông Xanh chứ! Kế hoạch không theo kịp biến hóa!
Trùng Trùng, gặp lại sau nhé, nhóc được tự do!
“Ngày mai.” Lục Thanh Y nói.
“Ngày mai, giấy chứng nhận và tiền của cậu sẽ được đưa đến đúng chỗ. Chỉ có điều không phải trong tình huống đặc biệt, tôi khuyên cậu không nên tuỳ ý để lộ thân phận là thành viên Cục 11 của mình.”
“Bằng không, có một ít nhân viên tình báo nước ngoài sẽ làm cậu buồn phiền đến nổ tung đấy.”
“Được rồi, hiện nay chuyện di tích ở quận Bình Thành xuất hiện có liên quan đến cậu cũng chỉ có Cục 11 biết.”
“Kế tiếp, trước khi cậu trở thành thành viên chính thức, tôi chính là người giữ liên lạc giữa cậu và tổ chức. Vậy nên tôi mới phải nói nhiều như vậy.”
Thời Vũ gật đầu. Yên tâm đi, hắn cũng không phải người khoe khoang.
Cả nước chỉ có 11 người có thiên phú như vậy… Là nhân tài quan trọng có thể phá giải bí mật của di tích, dám chắc sẽ rất dễ bị người để mắt tới, vả lại hắn vẫn còn yếu như vậy.
“Tôi quên nói chuyện quan trọng nhất. Nhiệm vụ khảo hạch của cậu là điều tra chân tướng lịch sử của thành phố Băng.”
“Không giới hạn thời gian. Sau khi thành công liền có thể trở thành thành viên chính thức. Lúc trước tôi đã tìm kiếm di tích Băng Long ở núi tuyết, nhưng do thiếu thông tin mấu chốt nên không cách nào phá giải cơ quan, lúc này lại có di tích của thành phố Băng xuất hiện vì cậu, cậu có lẽ chính là người phá giải mấu chốt.”
Dù cho có thiên phú ‘Có thể nghe âm thanh lịch sử’ cũng không phải cái gì cũng nghe được, mà phải có ‘cơ hội’ nhất định mới có thể nghe được vết tích của lịch sử.
Lục Thanh Y thất bại, nhưng Thời Vũ lại thành công.
Lục Thanh Y từng điều tra nên cũng có thể hiểu được, dù sao Thời Vũ là người bản địa của thành phố Băng, hắn có thể nghe thấy âm thanh cũng là chuyện khá bình thường.
Khát vọng của Thời Vũ về chân tướng của thành phố Băng chắc chắn càng nhiều hơn cô, nhiệm vụ khảo hạch này cứ như được thiết kế riêng cho Thời Vũ.
“Để tôi đi tra chân tướng lịch sử của thành phố Băng?” Thời Vũ nói: “Nhưng mà tôi có thể tiếp xúc với cái bí cảnh mới xuất hiện kia không?”
“Có thể, bí cảnh này là di tích đặc biệt, cho dù cậu không sử dụng thân phận thành viên của Cục 11 cũng có tỉ lệ rất lớn được đi vào. Còn tiếp theo nên làm như nào thì là một phần khảo hạch của cậu.”
Lục Thanh Y lại nói: “Sau cùng, làm người tiến cử của cậu, riêng tôi sẽ tặng cậu một món quà.”
Vì để Thời Vũ nhanh chóng trưởng thành, có thể trở thành trợ thủ của mình, cô định trả lương sớm.
“Tôi nghĩ cậu tạm thời không cần tới tiền. Như vậy đi, bí tịch kỹ năng mà Thực Thiết Thú có thể sử dụng, phương pháp tiến hoá đặc thù của Sâu Bông Xanh, thú cưng non của chủng tộc cấp cao, cậu muốn gì?”