"Thật sự là... Lôi Chưởng? !"
Lâm Tu Trúc đứng ở bên cạnh cha, không thể tưởng tượng nổi nhìn Mười Một.
So với việc nghe được từ người ngoài thì hiển nhiên chính mắt nhìn thấy càng chấn động hơn.
Kỹ năng Lôi Chưởng... vậy mà thật sự được một con Thực Thiết Thú non mới cấp 6 nắm giữ?
"Rất giỏi!"
Lâm Hồng Niên gật gật đầu. Hơn nữa, là Lôi Chưởng bắt đầu hình thành, xem ra con Thực Thiết Thú sau khi nắm giữ Lôi Chưởng đã chăm chỉ luyện tập.
"Tuy rằng không đến mức mất đi năng lực chiến đấu, nhưng đỡ một chiêu này chỉ sợ toàn thân Thực Thiết Thú của Khương Duệ đã bị tê liệt."
Lâm Hồng Niên nhìn ra sân và phán đoán.
Két két két!
Toàn thân Thực Thiết Thúc của Khương Duệ bị sét đánh vang lên tiếng lách cách.
Lúc này, trong lòng Khương Duệ vừa mờ mịt vừa kinh ngạc.
Sao có thể... Việc này không khoa học!
"Ngao ——" Lúc Khương Duệ bị dọa ngốc thì Thực Thiết Thú tê liệt toàn thân kêu lên một tiếng đánh thức anh ta.
Chiến đấu vẫn chưa chấm dứt.
"Cứng Rắn móng vuốt."
Lúc này Khương Duệ phản ứng lại, vội vàng hạ lệnh công kích.
"Không thể thua ——"
Bại bởi một người mới thì cũng chẳng sao, dù sao đối phương đã dùng đến Lôi Chưởng rồi, ai có thể xem đây là người mới nữa chứ.
Chỉ là sau khi thua, lượng huấn luyện gấp bội, thật sự sẽ chết gấu trúc đó.
Thực Thiết Thú của Khương Duệ vì không muốn huấn luyện gấp đôi nên cho dù toàn thân tê liệt vẫn bộc phát ý chí chiến đấu không chịu thua.
"Ngao ——"
Khi ngự thú sư đưa ra mệnh lệnh thì toàn thân nó bắn ra điện quang, đánh về phía Mười Một.
Két két ——
Nhưng mà, với trạng thái tê liệt thì tốc độ của con Thực Thiết Thú này không chỉ chậm hơn một nửa.
Ở đối diện nó, Mười Một đang ở cách một khoảng xa tập trung sử dụng Siêu Thị Lực. Trong tích tắc, đòn tấn công của Thực Thiết Thú của Khương Duệ có trăm ngàn chỗ sơ hở.
"Đừng tránh né, cố gắng chống đỡ, sau đó phản kích." Nhưng mà lúc này, Thời Vũ đă ra mệnh lệnh, căn bản không định để Siêu Thị Lực có cơ hội phát huy.
Mười Một: ? ? ?
Tuy có thể sử dụng Siêu Thị Lực thoải mái né tránh quỹ đạo công kích nhưng Thời Vũ vẫn chưa quên mục đích chiến đấu.
Là để cho Lâm Hồng Niên thấy độ thuần thục của kỹ năng Cứng Rắn và Lôi Chưởng của Mười Một chứ không phải trình diễn sự lợi hại của Siêu Thị Lực.
"NGAO ——!" Ngự thú sư đã hạ lệnh, Mười Một có thể làm gì bây giờ chứ.
Giống như vừa rồi đối đầu với Thực Thiết Thú của Khương Thụy, nó đứng thẳng tại chỗ, toàn thân cứng đờ!
"Cứng Rắn cấp thuần thục!"
Lúc này, nhìn thấy thay đổi toàn thân của Mười Một, các học viên trong võ quán đều giật mình.
Không chỉ nắm giữ Lôi Chưởng, ngay cả độ thuần thục của Cứng Rắn cũng rất cao!
Cũng đúng, dù sao một trong những cánh cửa học tập Lôi Chưởng chính là Cứng Rắn cấp thuần thục!
Khi mọi người đang sợ hãi và cảm thán trước thiên phú của bé Thực Thiết Thú nwh quái vật này thì Thực Thiết Thú của Khương Duệ đã cào một vuốt về phía Mười Một.
Chi ——
Thực Thiết Thú của Khương Duệ chủ yếu rèn luyện độ cứng của móng vuốt. Trong huấn luyện hằng ngày, Thực Thiết Thú của các học viên khác trong võ quán luyện Cứng Rắn ở da nhưng vẫn thường xuyên bị mong vuốt Cứng Rắn của Thực Thiết Thú của anh ta xé rách.
Nhưng mà lần này, Thực Thiết Thú của Khương Duệ công kích Mười Một còn nhỏ hơn mọi khi nhưng một vuốt của nó chỉ để lại một một vệt trắng trên làn da cứng rắn của Mười Một, căn bản không thể xé rách.
Chỉ là một vết thương vô cùng vô cùng nhỏ.
"Sao có thể? ? !" Khương Duệ lại cảm thấy rất không bình thường.
Giây tiếp theo, xuất hiện hình ảnh khiến anh ta cảm thấy không bình thường hơn nữa.
Sau khi đỡ một chưởng, Mười Một vẫn tiếp tục duy trì trạng thái Cứng Rắn toàn thân và dùng hết sức đụng vào Thực Thiết Thú của anh ta.
Bởi vì năng lượng lôi điện tích tụ trong cơ thể có hạn, hiện Mười Một rất khó đánh ra Lôi Chưởng thứ hai có uy lực lớn. Lần này, nó chỉ có thể lựa chọn Cứng Rắn để đối địch.
Oành! ! !
Bởi vì cho rằng đối phương nắm giữ Cứng Rắn cấp thuần thục nên Khương Duệ và Thực Thiết Thú của anh ta căn bản không có ý thức phòng bị, dẫn đến trực tiếp nhận lấy toàn bộ tổn thương từ cú va chạm này!
Bùm!
Thực Thiết Thú của Khương Duệ bị đánh bay ra ngoài. Uy lực lớn nhất của Lôi Chưởng cộng thêm toàn bộ thương tổn khi Cứng Rắn va chạm trực tiếp khiến Thực Thiết Thú của anh ta mất đi ý thức chiến đấu!
"Cảm ơn." Thời Vũ ngượng ngùng nói.
Lúc này, tam quan (thế giói quan, nhân sinh quan, giá trị quan) của Khương Duệ cùng các học viên trong võ quán từ từ tan vỡ.
"Cứng Rắn... cấp tinh thông..."
Đây thật sự chỉ là một con Thực Thiết Thú chưa thành niên cấp 6? ? ?
Cho dù là Thực Thiết Thú của các học viên trước đó đã thông qua khảo hạch chuyên nghiệp thì cũng chỉ như vậy là cùng.
"Ngao! ! !"
Cùng lúc đó, Mười Một phát ra tiếng hô thắng lợi khi nhìn thấy đối thủ ngã xuống.
Nhưng nó vẫn cảm thấy chưa được tận hứng.
Sức mạnh của học viên trong võ quán Trúc Thạch hình như cũng có hạn.
Trước mắt, thú cưng ở thời kỳ thức tỉnh chỉ sợ cũng chỉ có thú cưng có đẳng cấp chủng tộc ở cấp thống lĩnh trở lên mới có thể tạo thành sự uy hiếp với Mười Một.
"Khương Duệ, con thua rồi, sau khi trở về huấn luyện gấp đôi." Lúc này, quán chủ Lâm Hồng Niên ở bên cạnh mở miệng.
"Con ——" Khương Duệ tỏ vẻ không hiểu vì sao mình lại thua.
Đây, đây, đây là người mới? ? ?
Vẻ mặt anh ta dại ra nhìn về phía Mười Một và Thời Vũ, sau đó lại nhìn quán chủ Lâm Hồng Niên và Lâm Tu Trúc, thật nghi ngờ đây là con riêng của thầy Lâm.
Nếu không thì sao có thể mạnh như vậy.
Vẻ mặt các học viên khác trong võ quán cũng tỏ ra không hiểu gì. Nhưng chiến đấu đến đến mức này rồi, Lâm Hồng Niên đã cảm thấy đủ.
"Khương Duệ , con dẫn Thực Thiết Thú đi trị liệu đi, những người khác tiếp tục huấn luyện. Thời Vũ, cậu theo tôi đến đây."
"Vâng."
Lâm Hồng Niên xoay người bước đi, Thời Vũ chỉ có thể gọi Mười Một cùng nhau đuổi theo.
Về phần Lâm Tu Trúc, lúc này vẫn còn trầm tư tại chỗ.
Đây thật sự là Mười Một mà cô biết sao?
"Chị Lâm, người kia là…” Các học viên đều vây quanh Lâm Tu Trúc.
Lâm Tu Trúc hồi thần, nói: "Mọi người cũng huấn luyện gấp đôi."
Nói rồi, cô vội vàng đuổi theo cha và Thời Vũ, chỉ để lại mấy học viên với vẻ mặt ngổn ngang.
Đây mà là người mới sao, rõ ràng là quái vật siêu cấp chỉ biết đả kích người khác mà, òa!
. . . . . .
Bên trong Võ quán Trúc Thạch, Thời Vũ được Lâm Hồng Niên đưa đến một căn phòng huấn luyện trống trải.
Đi theo bên cạnh Thời Vũ, Mười Một bắt đầu quan sát ông chú kỳ lạ dang dẫn đường, luôn cảm thấy đối phương có hơi quen mặt.
"Mười Một." Sau khi Lâm Tu Trúc đuổi đến thì gọi Mười Một một tiếng.
Mười Một quay đầu, sau khi nhìn thấy Lâm Tu Trúc thì không khỏi kinh hỉ.
Là chị gái.
Ừ... Ở trong mắt Mười Một, Lâm Tu Trúc, người thường xuyên mặc đồ gấu trúc, là đồng loại.
"Mười Một, đã lâu không gặp." Lâm Tu Trúc sờ sờ đầu Mười Một, một tay ôm nó vào trong lòng quan sát.
Ừ... Mười Một vẫn là con Mười Một kia, nhưng cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? ? ?
Sao đột nhiên mạnh như vậy...
"Con Thực Thiết Thú này của cậu đào tạo tương đối xuất sắc."
"Là Thực Thiết Thú ưu tú nhất mà tôi đã từng gặp." Lâm Hồng Niên ở phía trước không keo kiệt khích lệ.
"Ngao! ! !" Mười Một thoát khỏi cảm giác rầu rĩ. Hai tay nó siết chặt thành quyền như muốn nói ‘Đó là đương nhiên...’ Nó đã nhớ ra ông chú này là ai, hình như đã từng gặp trong trung tâm nuôi dưỡng, nhưng cụ thể là ai thì không rõ lắm.
"Cảm ơn." Đối mặt với lời khích lệ, Thời Vũ hơi hơi kiêu ngạo. Haizz, đây không phải là nhờ vào sự đào tạo không nhiều lắm của hắn sao.
"Tóm lại, tiền đồ của các cậu không thể đo lường." Lâm Hồng Niên thở dài một tiếng.
"Đáng tiếc, thứ tôi có thể dạy các cậu không nhiều lắm. Kế tiếp, tôi định thể hiện cho các cậu thấy phương hướng rèn luyện Cứng Rắn và Lôi Chưởng, có thể để các cậu tham khảo."
Nói rồi, ông triệu hồi trận đồ màu lam hiện ra bên cạnh, một con Thực Thiết Thú trưởng thành cao tới hai thước đi ra.
Con Thực Thiết Thú này có vẻ mặt hung ác, cả người vạm vỡ, nhìn vô cùng cường tráng, hoàn toàn không lười nhác như Thực Thiết Thú bình thường, không đáng yêu chút nào.
Xem ra, dưới sự đào tạo của quán chủ Lâm Hồng Niên, con thú cưng này đã khắc chế một ít tập tính và có dấu hiệu trở thành thú cưng chiến đấu.
"Tiêu chí đánh giá độ thuần thục của Cứng Rắn khác nhau, phần sổ tay bồi dưỡng cơ bản kia chắc là có ghi lại rõ."
"Còn Lôi Chưởng... ."
Lâm Hồng Niên nhìn về phía Thực Thiết Thú của mình, gật gật đầu.
Ngay sau đó, dưới cái nhìn của Thời Vũ cùng Mười Một, bàn tay của con Thực Thiết Thú này bắt tràn ngập dòng điện cường độ cao màu lam và màu trắng đan xen!
Két két két! ! !
Lôi điện quanh quẩn trong lòng bàn tay, điện quang xung quanh Thực Thiết Thú cường tráng bắn ra bốn phía, vô cùng chói mắt.
"Lôi Chưởng của Thực Thiết Thú của cậu đạt đến độ thuần thục, hiện tại chỉ đang ở bước sơ cấp."
"Một kích trúng đích, sau khi dòng điện cường độ cao bùng nổ hỗn loạn thì có thể khiến cho kẻ địch bị vây trong trạng thái tê dại mãnh liệt."
"Tuy nhiên, lực xuyên thấu vẫn không đủ. Nếu không, vừa rồi có thể trực tiếp đánh nát tầng Cứng Rắn và giết chết đối thủ."
"Mà dấu hiệu của Lôi Chưởng cấp thuần thục thể hiện ở độ xuyên thủng của Lôi Chưởng, ở hiệu quả xuyên thấu."
Két két két! ! !
Lâm Hồng Niên vừa dứt lời, lôi điện màu lam trắng trên tay Thực Thiết Thú của ông bắt đầu chạy và tập trung lại, thoạt nhìn cường độ nâng cao một bậc.
Con Thực Thiết Thú này tùy tiện múa may cánh tay, khi điện quang xẹt qua, lôi điện giống như thật sự biến thành một lưỡi dao sắc bén. Mắt thường có thể nhìn thấy lực xuyên thấu đã tăng cường, không khí đều bắt đầu rít lên.
"Với độ thuần thục này, dù cứng rắn như sắt thép cũng có thể dùng lôi điện xuyên thấu và đánh nát."
"Còn Lôi Chưởng cấp tinh thông... Nếu tôi không đoán sai, vừa rồi sau khi Thực Thiết Thú của cậu dùng một kích Lôi Chưởng thì vẫn còn hơi không đủ sức nhỉ."
Thời Vũ gật gật đầu.
"Dấu hiệu cấp tinh thông của Lôi Chưởng chính là biến Lôi Chưởng về trạng thái bình thường."
Lâm Hồng Niên nói xong, Thực Thiết Thú của ông lại động. Lần này, hai bàn tay đều bao trùm lôi điện, hơn nữa liên tục bảo trì trạng thái này.
"Không những làm cho lôi điện giống như găng tay luôn bao bọc trên tay mà còn có thể cùng sử dụng Lôi Chưởng trên hai tay, đây là dấu hiệu cấp tinh thông của Lôi Chưởng."
"Tiếp theo."
Ông nói xong thì nhìn về phía Thực Thiết Thú của mình.
"Chính là rèn luyện Lôi Chưởng đến trạng thái hoàn mỹ!"
"Ngao! ! ! !"
Thực Thiết Thú cường tráng gào lên một tiếng, lôi điện trên hai tay bắt đầu tràn ngập toàn thân, xâm nhập thân thể của mình.
Két két két! ! !
Lôi điện bắn ra, miệng và mắt nó giống như đều có tia sét.
Trong nháy mắt tiếp theo, bộ lông toàn thân nó dựng lên, giống như biến thành chùm sét, xuất hiện ở cách phòng huấn luyện 50 mét, sau đó lập tức trở lại tại chỗ.
Hết thảy chỉ phát sinh trong chớp mắt, chỉ để lại một mảnh cháy đen trên mặt đất.
"Độ thuần thục cấp hoàn mỹ, mượn dùng dòng điện cường độ cao của Lôi Chưởng kích thích toàn thân, mượn sức bật cường đại sinh ra trong nháy mắt để đạt được tốc độ mắt thường không thể nhìn rõ."
"Sau khi rèn luyện Lôi Chưởng đến cấp hoàn mỹ, lực xuyên thấu kết hợp với tốc độ của bản thân thì ngay cả lôi điện chân chính cũng có thể cắt đứt!"
"Thị giác thật mạnh." Thời Vũ nghĩ thầm trong lòng.
Lâm Hồng Niên nói xong, Thời Vũ thì không sao nhưng cảm xúc của Mười Một bên cạnh đã sục sôi nhìn Thời Vũ.
Cái này thật là lợi hại. . . . . .
Thời Vũ, đợi thêm đi!
Cố gắng bổ sung sau.
"Tuy nhiên, cái này vẫn chưa là gì!" Lâm Hồng Niên còn chưa nói xong: "Chắc cậu đang theo đuổi là cái này."
Lần này, Thời Vũ cũng lên tinh thần, nhìn về phía Lâm Hồng Niên.
Lôi Chưởng max cấp sao? Hiệu quả như thế nào?
Hiển nhiên là hắn nghĩ nhiều rồi, cho dù Lâm Hồng Niên là ngự thú sư cấp cao thủ thì cũng chưa huấn luyện Lôi Chưởng cho Thực Thiết Thú của mình đến cấp bậc kia được.
Giờ phút này, Thực Thiết Thú của Lâm Hồng Niên tán lôi điện đi, nhưng toàn thân lại tiến vào trạng thái Cứng Rắn.
Ngay sau đó, nó ngẩng đầu lên, hai tay xiết chặt.
Ầm vang!
Cảm giác toàn thân như kim loại, thân thể nó bắn ra dòng điện càng mãnh liệt hơn nữa. Trắng đen đan xen, lập lòe dòng điện màu lam, tựa như Thực Thiết Thú mặc áo giáp lôi điện!
Ầm vang!
Ầm vang!
Ở trạng thái này, sức mạnh của Thực Thiết Thú tràn đầy. Công kích, phòng ngự và tốc độ đều đạt tới đỉnh điểm. Âm thanh áo giáp lôi điện nổ tung dường như có thể dao động ý chí của kẻ địch.
"Kết hợp kỹ năng Cứng Rắn và Lôi Chưởng?" Thời Vũ hơi hơi há mồm.
"Đúng, nhưng lợi hại hơn so với sự kết hợp bình thường." Bên cạnh, Lâm Tu Trúc cũng không nghĩ cha mình lại phô diễn đến tình trạng này.
"Bình thường, hai cái kỹ năng kết hợp thuận lợi thì gọi là tổ hợp kỹ năng."
"Nhưng độ thuần thục của Cứng Rắn và Lôi Chưởng mà Thực Thiết Thú của cha tôi sở hữu đều trên cấp hoàn mỹ."
"Trong lĩnh vực cao thủ, các ngự thú sư có được hai kỹ năng có độ thuần thục trên cấp hoàn mỹ tạo thành tổ hợp kỹ nàng hoàn mỹ, gọi là ‘áo nghĩa’."
"Trước mắt, 'Giáp Lôi’ là một trong những áo nghĩa mà Thực Thiết Thú của cha tôi nắm giữ. Chỉ dựa vào một áo nghĩa này, nó có thể chiến đấu trong thời gian ngắn với sinh vật cấp quân vương."