Sau khi trận đấu kết thúc, Thời Vũ nhìn về phía trọng tài Bạch Thạch. Cũng không biết trọng tài này có phải nhân viên thời vụ hay không, anh ta ngẩn ngơ một lúc mới nhớ ra phải tuyên bố kết quả, thật không chuyên nghiệp chút nào.
Mau chóng tuyên bố đi, Thú Giáp Băng đang đau đớn biết bao, ngự thú sư người ta còn đang đợi để đưa thú cưng đi trị liệu đấy.
"Thú Giáp Băng đã mất đi khả năng chiến đấu, cho nên người giành chiến thắng là Thời Vũ!"
Trọng tài Bạch Thạch sau khi phản ứng lại đã vội vàng tuyên bố.
"Thắng rồi!''
Sau khi trọng tài tuyên bố kết quả cuối cùng, Thời Vũ lập tức gọi Mười Một đến bên mình, bắt đầu xoa mạnh vào đầu nó theo hình xoắn ốc, tỏ ý khích lệ.
Mặc dù có tin đồn nói bị chạm vào đầu sẽ không cao lên, nhưng Thời Vũ vẫn dùng sức xoa, chủ yếu là cảm giác tay rất tốt.
"Ụt——"
Mười Một lắc lắc đầu, kêu lên một tiếng, sau đó bị Thời Vũ thu trở về không gian ngự thú.
Một bên khác, Trần Khải cũng thu thú cưng về. Biểu tình của cậu ta khó mà chấp nhận được. Cậu chạy qua hỏi: "Cậu là ngự thú sư của Bình Thành sao?"
"Là học sinh… hay là?" Cậu muốn thua một cách rõ ràng.
"Tôi là ngự thú sư của Bình Thành, năm nay vừa mới tốt nghiệp, có điều tôi học ở thành phố Băng." Thời Vũ cười khẽ. Hắn biết đối phương muốn thăm dò nội tình của hắn.
Hắn nói xong, Trần Khải sửng sốt, trọng tài Bạch Thạch đi tới cũng sửng sốt.
Quận Bình Thành là vùng ngoại ô thuộc về thành phố Băng, trình độ học vấn tự nhiên không bằng trong thành phố.
Một số học sinh nếu có thành tích nổi bật khi nộp đơn cho trường học, trong giai đoạn đầu đều sẽ liều mình đến thành phố kiểm tra, vì để có được tài nguyên giáo dục tốt hơn.
Cho nên, Trần Khải mặc dù ở Bình Thành vẫn xem như là học sinh tương đối ưu tú, nhưng so với học sinh ở thành phố thì không chắc ai ưu tú hơn.
Mà thoáng cái, Trần Khải đã rõ vì sao bản thân lại thua thê thảm như vậy. Nhưng sự chênh lệch này vẫn khiến cậu không thể hiểu được.
Cậu chỉ có thể hình dung theo bản năng, cho dù ở trong thành phố, Thời Vũ cũng là một trong những ngự thú sư trẻ tuổi xuất sắc nhất.
Theo một nghĩa khác mà nói, cách hình dung của Trần Khải cũng không sai.
Đừng nhìn Thời Vũ thế này, hắn cũng là một học sinh xuất sắc đấy nhé.
Cho dù là ở trong trường học trọng điểm của thành phố Băng thì thành tích cũng đều đứng đầu danh sách. Thành tích của các bài kiểm tra viết vô cùng xuất sắc.
Bằng không, hắn cũng không thể nào học ở thành phố, đồng thời còn đi đến trung tâm nuôi dưỡng của thành phố Băng để thực tập.
Làm ngự thú sư thật ra rất rắc rối, bởi vì cần riêng ghi nhớ hàng chục ngàn chủng tộc thú cưng phổ biến, vẻ bề ngoài và các kỹ năng cũng đủ để học sinh trung bình phát ớn rồi.
Mà đây mới chỉ là nền tảng. Từ trạng thái bên ngoài của thú cưng suy ra cấp bậc trưởng thành để biết điểm yếu, đặc tính hay thức ăn yêu thích của thú cưng khác nhau đều là nội dung cần học tập.
Mỗi khi Thời Vũ nhìn thấy một con thú mới, trong đầu đều sẽ tự động tái hiện ra những tư liệu và hồi ức liên quan. Điều này cũng có liên quan với tính cách chăm học của hắn.
Có thể nói, nếu như không phải vì Thời Vũ quá nghèo, cộng thêm một số điều kiện không phù hợp thì thành tích của hắn hoàn toàn có thể tiếp tục học ở các cơ sở giáo dục cao cấp hơn, thay vì trực tiếp nộp đơn xin tốt nghiệp sau thời gian thực tập.
Thế giới này không có kỳ thi lên đại học, phần lớn học sinh 18 tuổi đã có thể bước vào xã hội rồi. Chẳng hạn như Thời Vũ, kỳ thi nghề ngự thú sư và nghề nhân viên chăn nuôi giống như kỳ thi tuyển sinh đại học, nhưng họ yêu cầu các chuyên ngành khác nhau do sinh viên tốt nghiệp tự đăng ký.
Sau khi vượt qua những bài đánh giá này, đây không những là một bước đệm để có công việc thoải mái hơn mà còn tương đương với việc càng có cơ hội tiến vào cơ sở giáo dục cao cấp hơn. Đây cũng là lý do vì sao Thời Vũ nghĩ đến chứng chỉ của nghề ngự thú sư và nhân viên chăn nuôi.
Không có chứng chỉ nghề nghiệp thì cũng không thể nuôi thú cưng, ôi.
"Không có chuyện gì khác thì tôi đi trước đây."
Thời Vũ sau khi chào hỏi Bạch Thạch và Trần Khải thì lập tức rời khỏi.
"A…." Trần Khải ngơ ngác gật gật đầu.
Cậu cứ cảm thấy có chỗ nào không bình thường….
"Không đúng nha, mình cũng là một sinh viên sắp tốt nghiệp của năm nay, không phải còn một tháng nữa mới tốt nghiệp sao?" Trần Khải đột nhiên nhớ ra.
Làm sao mà Thời Vũ lại nói là mình vừa mới tốt nghiệp?
"Thời gian tốt nghiệp mà cậu nói là thời gian tốt nghiệp của chuyên ngành chiến đấu, những học sinh chuyên ngành khác như trọng tài, chăm sóc y tế, chăn nuôi do có sắp xếp thực tập ở công ty nên thời gian tốt nghiệp sẽ sớm hơn một chút." Trọng tài Bạch Thạch bên cạnh bổ sung nói.
Trần Khải: ???
Cậu nhìn bóng lưng Thời Vũ rời đi, trong lòng run rẩy. Thời Vũ không phải học sinh chuyên ngành chiến đấu?
"Bạn học Trần Khải, em có cần đưa Thú Giáp Băng của em đến phòng y tế một chút không? Ngoài ra các em có tiến hành đánh cược, sau đó mời em thanh toán một chút chi phí sử dụng địa điểm cho hai người.
Trần Khải đau đầu: "Em đến phòng y tế trước."
Không gian ngự thú không chỉ có tác dụng thúc đẩy tăng trưởng, mà thú cưng bị thương nằm trong không gian ngự thú sẽ được làm chậm lại tốc độ chuyển biến xấu của vết thương. Sau khi cấp độ của không gian ngự thú cao hơn, nó thậm chí còn sẽ đẩy nhanh quá trình chữa lành vết thương.
Nhưng ngoại trừ ngự thú sư có thiên phú điều trị đặc biệt, dưới tình huống bình thường, hiệu quả phục hồi chấn thương của không gian ngự thú vẫn còn rất chậm, chỉ có thể phát huy đến mức độ giảm nhẹ. Cho nên dù sao đã chi 200 đồng, Trần Khải không thể không sử dụng phòng y tế ở đây.
… …
Từ sau khi rời khỏi đấu trường chiến đấu, Thời Vũ liền cảm thấy có chút buồn chán.
Hắn có lẽ đã đánh giá thấp sự tăng trưởng chiến lực của Cứng Rắn cấp tinh thông. Như vậy xem ra, trừ khi bản thân tham gia vào các trận chiến nhóm từ cấp bảy đến cấp mười của đấu trường, bằng không thì rất khó để tìm thấy đối thủ.
Nhưng trước khi rời đi, hắn đã hỏi rồi. Ngự thú sư chỉ có thể dựa vào cấp độ tăng trưởng của thú cưng của mình để chọn nhóm, không thể chọn vượt cấp quá nhiều, bởi vì đối phương cũng chưa chắc muốn chiến đấu với người yếu hơn mình.
Trừ khi, Thời Vũ tự mình đưa đối thủ đến đấu trường. Nhưng vấn đề là Thời Vũ không có nơi nào để tìm kiếm đối thủ cho mình … hắn không quen biết ai cả.
"Bỏ đi, đến hiệp hội Ngự thú sư nhìn xem."
Bởi vì trận đấu kết thúc sớm hơn dự kiến, với lại Thời Vũ cảm thấy cũng không cần thiết phải lãng phí thời gian ở đấu trường nên hắn quyết định đi đến những nơi khác để tìm một địa điểm thực chiến phù hợp.
Tốn một chút thời gian, hắn đã đi đến hiệp hội Ngự thú sư ở quận Bình Thành.
Đây là một khu kiến trúc khổng lồ nằm ở trung tâm quận, trung tâm của khu kiến trúc này là một tòa nhà 13 tầng với diện tích rộng lớn.
Thời Vũ đã từng đến nơi này để làm các loại thủ tục khác nhau, không phải là lần đầu tiên đến, cho nên hắn đã quá quen đường. Hắn lập tức tìm được mục tiêu cho bản thân , đại sảnh nhiệm vụ.
Hiệp hội Ngự thú sư còn có chức năng tiếp nhận và tuyên bố nhiệm vụ treo thưởng. Ngự thú sư có thể ở trong này nhận một số nhiệm vụ, sau khi hoàn thành có thể nhận được thù lao.
Những nhiệm vụ này đều là hiệp hội Ngự thú sư lựa chọn rất cẩn thận để đưa ra cho các ngự thú sư chuẩn bị thực tập. Nói theo cách khác, những nhiệm vụ này đều có thể rèn luyện các kỹ năng khác nhau của ngự thú sư.
Tính chất giống với khóa huấn luyện thực địa do hiệp hội Ngự thú sư Bình Thành tổ chức ba tháng một lần cho các ngự thú sư thực tập được rèn luyện. Ttrên thực tế đều xem như phương pháp huấn luyện các ngự thú sư thực tập tại địa phương.
Bất luận thành phố nào đều hy vọng có nhiều ngự thú sư chuyên nghiệp ở thành phố của mình thêm một chút. Ngự thú sư càng mạnh, nhiệm vụ chay kinh nghiệm đều là đặt nền móng cho các ngự thú sư thực tập.
Ban đầu Thời Vũ không muốn đến nơi này, bởi vì nhiệm vụ cấp siêu phàm trở xuống của hiệp hội Ngự thú sư đưa ra đều để đào tạo ngự thú sư. Lấy thú cưng làm chủ, cốt lõi là cung cấp nơi tập luyện, là điển hình của việc vừa mệt mỏi lại vừa ít tiền. Cùng thời gian đó, để Thực Thiết Thú đi chuyển gạch có lẽ còn kiếm được nhiều tiền hơn ở đây…
Có điều tình huống hiện tại, hắn không phải đến để kiếm tiền, hoàn toàn là muốn xem có thể tìm được đối tượng chiến đấu thích hợp từ trong những nhiệm vụ ở đây hay không.
Cho dù không có đối tượng chiến đấu, một số nhiệm vụ thích hợp khác cũng có thể giúp Mười Một rèn luyện. Nghĩ đến sức khỏe thể chất và tinh thần của Mười Một, Thời Vũ cảm thấy không thể để nó cứ luyện tập ở nhà được.
Mỗi ngày nhảy lầu, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề với đầu.
Tiếp xúc nhiều hơn với bên ngoài cũng là chuyện tốt. Lần này đưa Mười Một ra ngoài chiến đấu, Thời Vũ cũng có thể cảm nhận được nó rất vui vẻ.
[Nhiệm vụ 1 sao]: Đi bắt mèo hoang.
[Giới thiệu yêu cầu] : Gần đây, khu vực này xuất hiện một đội mèo hoang chuyên di ăn trộm có tổ chức và quy mô lớn…
Trong đại sảnh nhiệm vụ, Thời Vũ đứng trước bảng nhiệm vụ, trên gương mặt hiện đầy dấu chấm hỏi.
Mèo hoang còn có thể có tổ chức?
Nghĩ đến một số sinh vật phi thường có trí thông minh không thấp, quả thực có thể có tổ chức.
Vì sao lại trộm? Hải sản, thức ăn mèo… ok fine.
[Nhiệm vụ 1 sao]: Đấu tập.
[Giới thiệu yêu cầu]: Thú cưng hệ gió có mức độ tăng trưởng từ cấp sáu trở lên được chỉ định làm đối tượng đấu tập.…
Phần thưởng nhiệm vụ này có thể nhận là… đáng tiếc Mười Một không thể bay, qua qua qua.
[Nhiệm vụ 1 sao] : Hộ tống nơi hoang dã.
[Nhiệm vụ 1 sao] : Bắt sống Châu Chấu Gió.
[Nhiệm vụ 1 sao] : Loại bỏ lũ Chuột Chũi….
Có hàng trăm nhiệm vụ, lít nha lít nhít, Thời Vũ cẩn thận nghiên cứu.