Mục lục
Không Khoa Học Ngự Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau, ánh mặt trời chói chang, tiếng chim và Sâu Bông Xanh bên ngoài cứ liên tục vang lên.   

Thời Vũ ngủ một mạch đến khi tự thức dậy, sau đó mơ mơ màng màng đứng dậy. Sau khi cứng nhắc rửa mặt xong, hắn lại nằm trở lại giường.   

“Đúng rồi, lát nữa phải ra ngoài một chuyến mới được.”

Hắn lẩm bẩm.   

Lúc này, tình trạng của hắn đã gần như khôi phục. Xem qua sổ tay kỹ năng, thời gian làm mát 8 tiếng cũng đã trở về 0, chứng tỏ hắn lại có thể sử dụng sổ tay kỹ năng để giảng dạy.

Hôm nay, hắn định thử giảng dạy kỹ năng Cứng Rắn một chút. Nhưng một kỹ năng cấp 0 đã cần đến 8 tiếng để khôi phục thì một kỹ năng cấp thấp nhất định sẽ tiêu hao càng nhiều.

Cho nên, hắn chuẩn bị ra ngoài mua một vài loại thực phẩm dinh dưỡng để dùng sau khi dạy kỹ năng.

Bất kể là triệu hồi, thu hồi hay là sử dụng thiên phú ngự thú để cường hóa thú cưng, hay là thú cưng tiến hành trưởng thành ở trong không gian ngự thú, ngự thú sư đều tiêu hao một phần năng lượng nhất định.

Bởi vậy, không chỉ có các loại chất dinh dưỡng và thuốc cho thú cưng mà trên thị trường cũng có rất nhiều loại thuốc bổ cho ngự thú sư.

Thời Vũ vừa mới trở thành ngự thú sư nên hắn cũng không biết về mảng này lắm, nhưng hắn chắc chắn là có thể mua được. Dù sao thì những quảng cáo về những loại thuốc này hầu như ở khắp mọi nơi.

Hôm qua, hắn đã nghiên cứu thời gian làm lạnh của sổ tay kỹ năng này một chút. Khoảng thời gian đó chắc được tính toán dựa trên tình hình nghỉ ngơi bình thường.

Nếu thông qua việc sử dụng thuốc bổ hoặc nghỉ ngơi sâu mà thời gian làm lạnh giảm đi, vậy thì thời gian làm mát không hoàn toàn cố định, mà có liên quan đến trạng thái hiện tại của hắn.   

Sổ tay kỹ năng sẽ phán đoán trạng thái thân thể của hắn đã gần như hồi phục và có thể tiến hành lần giảng dạy tiếp theo.   

Thực ra như vậy thì hợp lý hơn nhiều. Sau này hắn sẽ mang theo một bình nước, ngâm một ít quả cẩu kỷ ở dị giới, mang thêm trong túi một hộp thuốc bổ nữa. Như vậy thì dạy các kỹ năng trung cấp hay cao cấp cũng không phải là không được.

Huống chi, sau khi trở thành ngự thú sư, thể chất của hắn sẽ càng ngày càng mạnh, tình huống bị kiệt sức khi dạy kỹ năng có thể cũng chỉ xảy ra ở hiện tại thôi.   

Dù sao... hắn nhất định phải khống chế tốt tốc độ mới được. Thời Vũ cũng không muốn sau này tham gia thi đấu ngự thú, Thực Thiết Thú sẽ phải đẩy xe lăn đưa hắn đi chiến đấu.   

“Mười Một, nhóc có thể tiếp tục ngủ ở trong đấy, anh đi ra ngoài mua đồ rồi sẽ thả nhóc ra.”

Sau khi dùng Thần Giao Cách Cảm để thông báo cho Thực Thiết Thú, Thời Vũ cố chống lại sự cám giỗ của giấc ngủ, lựa chọn đi ra ngoài.

“Đúng rồi, quên chào hỏi thằng nhóc ngoài này.”  

Thời Vũ từ trong phòng đi ra ngoài sân, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, hắn nhìn về phía cây hồng.   

Trên cành cây hồng bên trái, trong lồng chim trên đó, con Sâu Bông Xanh đã tỉnh lại.   

Tính nó cũng không tranh với đời... nó bình tĩnh ăn lá cây trong đấy. Lúc này, không biết như thế nào bên trong lại có thêm một đống lá màu hồng, còn bị gặm mất một nửa.   

Thời Vũ suy nghĩ một chút, đây hẳn là Sâu Bông Xanh dùng tơ sâu cuốn tới.

Sau khi cấp bậc kỹ năng Nhả Tơ của nó đạt đến mức độ thành thạo, nó có thể làm việc này một cách dễ dàng.   

Lúc này, con Sâu Bông Xanh không quan tâm đến Thời Vũ. Một mình nó ngồi mơ màng gặm lá ngắm trời.   

Nhưng tại sao nó, một con sâu, lại bị nhốt trong lồng chim?   

Nhưng nhìn ở một góc độ khác cũng có thể coi như nhốt chim ngoài lồng... Độ bảo vệ được cải thiện rất nhiều.  

“Lại nói tiếp, con Sâu Bông Xanh này cũng có hơi kỳ lạ...” Thời Vũ lẩm bẩm trước khi ra khỏi cửa.

Những con Sâu Bông Xanh khác đều chạy về phía thực vật bổ dưỡng, theo đuổi sự tăng trưởng tiến hóa, còn nó thì hoàn toàn không thèm tìm cách luôn. Một mình chạy tới ăn lá trên cây hồng nhà mình, không tranh giành với thế gian.   

Thảo nào con Sâu Bông Xanh này lại bị suy dinh dưỡng.   

Nếu hắn không sử dụng sổ tay kỹ năng để dạy cho con Sâu Bông Xanh này kỹ năng Nhả Tơ thì chỉ sợ nó sẽ không thể trải qua lần biến đổi thứ hai trước khi kết thúc vòng đời.

“Lúc về hái thêm vài loại thực vật cơ bản bên đường để cho nó cải thiện bữa ăn đi...”

Những loại linh thảo với thực vật quý hiếm trong mấy cơ sở chăn nuôi có thể thúc đẩy sự phát triển của Sâu Bông Xanh thì hắn không chu cấp nổi, nhưng mấy loại thực vật bình thường ven đường thì muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Với tư cách là nhà cung cấp tơ sâu trong tương lai, nó không thể chết quá nhanh vì bị suy dinh dưỡng được...

Cố lên nhé, chủng tộc Sâu Bông Xanh! Sau khi cấp bậc trưởng thành đạt tới cấp 10 sẽ có cơ hội hóa kén.

Đến lúc đó, chúng sẽ nhả tơ để quấn mình thành kén. Cấp độ thành thạo kỹ năng Nhả Tơ càng cao, xác suất tiến hóa thành công càng lớn, đồng thời sự khác biệt giữa các cá thể cũng sẽ càng lớn.

Cho nên, con Sâu Bông Xanh này chỉ cần ở yên trong lồng chim của Thời Vũ, đàng hoàng chờ đợi, sau này chắc chắn sẽ có khả năng thay đổi vận mệnh...   

......   

“So với trong trí nhớ thì nó đã thay đổi rất nhiều.”   

Sau khi ra khỏi cửa, Thời Vũ đi trên đường phố Bình Thành, lần thứ hai cảm nhận được những thay đổi ở nơi này. Thứ thể hiện rõ nhất những thay đổi ở đây, không chỉ là những tòa nhà cao tầng, mà còn có những người đi bộ ven đường nữa.   

Dù có phải là ngự thú sư hay không, việc nuôi một con thú cưng dường như đã trở thành một loại trào lưu của thế giới này.

Văn hóa ngự thú ở nơi này càng phát triển, quan hệ giữa con người với thú cưng càng chặt chẽ.

Hắn nhìn thấy một ông chú đi xe bốn bánh, phía trước là một sợi dây thừng buộc hai con Chó Băng Nguyên đang kéo xe.   

Tốt lắm, đúng là du lịch xanh, không ô nhiễm thiên nhiên, nhưng lại hơi đắt.

Chà, ngoài những người dắt chó đi dạo, cũng có những người dắt mèo đi dạo.

Thời Vũ nhìn thấy một cô gái đang đuổi theo một con Mèo Đá Quý béo tròn.   

Nếu dắt chó đi dạo giống như cưỡi ngựa thì dắt mèo đi dạo lại giống như đang đấu bò vậy. Nói đơn giản là không phải người dắt nó đi dạo, mà nó dắt người đi dạo.   

Tình huống không thể kiểm soát này... Hơn phân nửa là chủ của con mèo không phải là ngự thú sư, cả hai bên không lập khế ước mà nuôi con Mèo Đá Quý như thú cưng.   

Mèo Đá Quý giống con rối mèo ở trên Trái Đất, rất xinh đẹp, sức chiến đấu của nó mạnh hơn Sâu Bông Xanh một chút.   

Hơn nữa, tương tự như Sâu Bông Xanh, phương thức tiến hóa của nó rất phổ biến, giới hạn trên cũng không thấp.

Miễn là có ‘đá Mắt Mèo’ quý hiếm thì con Mèo Đá Quý sẽ có thể có được khả năng của những chủng tộc khác nhau theo các loại đá quý và hoàn thành quá trình tiến hóa.

Sử dụng viên đá Mắt Mèo có chất lượng càng tốt thì sức mạnh mà Mèo Đá Quý đạt được cũng càng mạnh, đây là thú cưng dùng Đồng Thuật.   

Về cơ bản, Mèo Đá Quý không có đá Mắt Mèo thì chỉ có thể làm vật nuôi, còn Mèo Đá Quý có đá Mắt Mèo sẽ trở thành thú cưng chiến đấu chất lượng cao.

Ánh mắt Thời Vũ không dừng lại nhiều. Đó là một con Mèo Đá Quý bình thường, không có dấu vết tiến hóa, có thể là đang ở giai đoạn huấn luyện cơ bản.

Dù sao giá của viên đá Mắt Mèo còn đắt hơn cả bản thân con Mèo Đá Quý.   

Đá quý là tài nguyên thiên nhiên, vô cùng khan hiếm, nhưng mèo lại có thể sinh sản liên tục. Theo thời gian, giá của đá Mắt Mèo tăng lên, còn giá của con Mèo Đá Quý bị tụt xuống...   

Lúc này, Thời Vũ vừa tận hưởng bầu không khí hiện tại của Bình Thành, vừa tìm kiếm hiệu thuốc.   

Cuối cùng, hắn đã đi đến một nơi cách nhà 4000m có tên là ‘Hiệu thuốc Bách Thảo Đường’.

Cách bố trí ở đây không khác gì các hiệu thuốc trên Trái đất. Sau khi bước vào, Thời Vũ nhìn thấy các loại hộp thuốc và lọ thuốc trong các tủ kính. Nếu hất định phải chỉ ra điểm khác biệt thì có lẽ là hiệu thuốc trên thế giới này dành cho cả người và động vật.

Bởi vì sự khác biệt về văn hóa, ngay cả những bác sĩ chuyên điều trị cho con người cũng có khả năng điều trị cho động vật.

Không có lý do nào khác, kiếm tiền thôi, chẳng qua là thi thêm một cái chứng chỉ, nhưng thu nhập ít nhất phải tăng lên gấp đôi.   

“Anh cần gì không?”

Sau khi Thời Vũ đi vào hiệu thuốc, bác sĩ trẻ ở quầy lễ tân mở miệng hỏi.   

“Ở đây cũng thu mua tơ sâu à?”   

Thời Vũ trước tiên chú ý tới một tấm bảng hiệu trong hiệu thuốc. Trên đó viết các loại dược liệu mà hiệu thuốc có thể thu mua, trong đó có một loại, chính là tơ của Sâu Bông Xanh.   

“Đúng rồi, tuy nhiên phải là loại tơ do Sâu Bông Xanh được ăn mấy loại dược liệu đặc thù nhả ra, hơn nữa chất lượng phải cao. Sau khi kiểm tra thành phần đạt đủ tiêu chuẩn, chỗ này có thể trực tiếp thu mua.”

“Các chủng loại dược liệu được viết ở trên, anh có thể tham khảo qua.”

“Được.” Thời Vũ gật gật đầu, hơn nữa còn nghiêm túc nhìn lại.

Tùy thuộc vào thức ăn mà chúng ăn, tính chất của sợi tơ do sâu bông xanh nhả ra cũng khác nhau, chẳng hạn như sợi tơ mà một số nhà máy sản xuất quần áo cần có khả năng chống lạnh và cách nhiệt khác nhau.

Một bộ quần áo làm bằng tơ sâu có khả năng chống lạnh có giá rất đắt đỏ. Chẳng hạn như vùng núi tuyết ở bên ngoài thành phố Băng, nếu một ngự thú sư bình thường muốn khám phá nơi đó, thì một bộ quần áo thám hiểm chống rét là không thể thiếu.

Mà loại tơ sâu mà hiệu thuốc mua để làm thuốc đương nhiên có yêu cầu bồi dưỡng là tơ sâu phải có thành phần cụ thể.

Về cái gọi là chất lượng cao, đại khái có thể hiểu là yêu cầu độ thành thạo kỹ năng Nhả Tơ của Sâu Bông Xanh phải đạt tới cấp bậc tinh thông. Nếu như độ thành thạo đạt tới cấp bậc hoàn mỹ thì giá cả sẽ còn cao hơn gấp mấy lần.

Sau khi nhìn giá thu mua, Thời Vũ lập tức nuốt nước miếng. Tính cả khoản thừa kế và các loại trợ cấp, cân nhắc đến khoản vay phải trả mỗi tháng, hắn và Thực Thiết Thú nhiều nhất chỉ có thể chống đỡ trong một năm.

Nếu trong vòng một năm không tạo được danh tiếng, ví dụ như trở thành ngự thú sư chuyên nghiệp, hắn sẽ phải đi tìm một trung tâm nuôi dưỡng nào đó để làm công, nguồn tài chính để nuôi dưỡng Thực Thiết Thú cũng sẽ đứt gãy.   

Nhưng nếu có một đống tơ sâu của Sâu Bông Xanh đạt đến chất lượng hoàn mỹ, cho dù cân nhắc đến chi phí thực phẩm, chỉ dựa vào một con sâu cũng hoàn toàn có thể nuôi được Thực Thiết Thú. Nếu mở một trang trại nuôi Sâu Bông Xanh thì có thể trực tiếp tự do tài chính luôn.

Hắn hình như vừa tìm được một cơ hội kinh doanh, thiếu niên bắt côn trùng chính là hắn.

“Anh là ngự thú sư à? Anh có ý định bán tơ sâu sao?”   

Khi Thời Vũ đang cẩn thận nghiên cứu, bác sĩ trẻ thuận miệng hỏi một câu khiến hắn trở về hiện thực.   

“Hiện giờ thì chưa. Anh lấy cho tôi hai lọ thuốc loại này nhé.” Thời Vũ chỉ vào một ngăn tủ.   

Bác sĩ: ???

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK