Tiếp theo, hang điện do Slime Điện chiếm giữ chắc chắn đã bị Thời Vũ độc chiếm.
Ở đây có không ít quặng điện, đủ để Mười Một ăn no nê một bữa.
Ngoài ra, Thời Vũ cũng không vội vàng đổi Slime Điện này ra thành điểm tích lũy.
“Mỗi ngày sẽ cho nhóc hai quặng điện để làm thức ăn, nhưng ăn bao nhiêu thì phải phát ra bấy nhiêu điện năng.”
Thời Vũ giao tiếp với Slime Điện có ý thức mơ hồ bằng kỹ năng Thần Giao Cách Cảm.
Tên nhóc này là một máy phát điện không tồi. Kỹ năng Phát Điện có thể rèn luyện cho Mười Một khả năng chống lại lôi điện, từ đó gia tăng kết nối với hệ sét.
Đại khái tương đương với dùng lôi điện để rèn luyện cơ thể.
Một thú cưng bình thường chắc chắn không thể chơi như vậy, nhưng Mười Một là ngoại lệ.
Một chút thiên phú hệ lôi, cộng thêm Khép Lại Tốc Độ Cao cấp thuần thục có thể phục hồi vết thương do bị lôi điện phóng vào cơ thể với tốc độ nhanh nhất, giúp Mười Một sử dụng điện lôi để luyện tập mà không phải lo sợ.
Slime Điện: ‘Tôi có thể không phải là người, nhưng cậu thật sự không phải là người.’
Cứ như vậy, Slime Điện bị ép trở thành đạo cụ huấn luyện thứ hai sau Sâu Bông Xanh.
“Ngao ngáo ngáo…”
Sau khi nghe được nội dung huấn luyện từ Thời Vũ, bé Thực Thiết Thú sung sướng nhảy cẫng lên.
Mười Một rất hứng thú với cách thức huấn luyện kiểu mới này.
Ăn quặng điện cộng kỹ năng Phóng Điện bị suy yếu, có vẻ như hiệu quả không thua kém gì huấn luyện nhảy lầu.
Chỉ là, cứ luyện tập như vậy làm lông của Mười Một trở nên bông xù hơn rất nhiều, trông có vẻ béo hơn.
“Chuyện này…”
Khu vực an toàn, Gấu Nhỏ Nghiêm Kỳ, nói với Thời Vũ biết rằng có thể vào Từ Sơn luyện tập, chìm vào trầm tư.
Anh ta nhìn thấy Thực Thiết Thú đang chạy bộ cùng với Slime Điện đang Phóng Điện ở trên tay, trên đầu xuất hiện dấu chấm hỏi.
Mặc dù đã nói với Thời Vũ rằng để Thực Thiết Thú ăn quặng điện và chịu đựng được sự thử thách của điện lôi có thể gia tăng thiên phú hệ sét, nhưng Thời Vũ lại trực tiếp hạ gục Slime Điện làm ‘công cụ cưng’ là điều anh ta không thể ngờ tới.
Kỹ năng Thần Giao Cách Cảm thật biến thái….
Việc làm vô nhân tính hơn của Thời Vũ còn ở phía sau. Sử dụng găng tay cách điện, bọn họ rất nhanh lại tìm cho Slime Điện bạn đồng hành thứ nhất.
Một con Slime Điện đang ở một hang điện khác của Từ Sơn cũng bị Thời Vũ bắt được.
Ngày hôm sau, con Slime Điện thứ ba cũng không thể thoát được thủ đoạn thâm độc, bị Thời Vũ và Thực Thiết Thú bắt được.
Cuối cùng, cục diện rõ ràng trở thành ba con Slime Điện cùng nhau giúp Mười Một luyện tập.
Ba con Slime Điện cạn kiệt năng lượng bị Thời Vũ bao quanh thành một hình tam giác còn Mười Một thì ở giữa.
Thời Vũ cung cấp một quặng điện, Slime Điện hút một chút năng lượng rồi lại bắt đầu phóng điện, để con bé Thực Thiết Thú đang ở giữa rèn luyện cơ thể.
Mặc dù những con Slime Điện không cam tâm, nhưng bọn chúng cũng chỉ đành chịu khuất phục trước sự ép buộc của Thời Vũ và Thực Thiết Thú.
Không còn cách nào khác, Thời Vũ kiểm soát quá tốt, nhất định không cho lũ Slime Điện ăn quá nhiều, luôn duy trì chiến lực của bọn chúng ở mức chất dẻo platicine (chất thay thế đất nặn) điện, làm cho bọn chúng không có sức lực phản kháng.
Về mặt kiểm soát việc ăn uống, vì Thời Vũ đã tích lũy được kinh nghiệm phong phú từ Sâu Bông Xanh nên đám Slime Điện quả thật là khổ không tả nổi.
Cứ như vậy, với một lượng lớn quặng điện cộng thêm Phóng Điện của đám Slime Điện để rèn luyện cơ thể, Thời Vũ chỉ ở lại khu Từ Sơn một ngày thì đã có thu hoạch rồi.
Trưa ngày 29.
Lúc này, sau khi trải qua một ngày, những mỏ quặng tương đối dễ tìm ở khu vực Từ Sơn đã bị Thời Vũ tìm thấy hết.
Mười Một đang vừa chịu đựng lôi điện huấn luyện vừa ăn uống điên cuồng… thì xảy ra vấn đề.
“Ngao ngáo ngáo…”
Sau một lần bị sốc điện, Mười Một xù lông và duỗi lòng bàn tay ra.
Một giây sau, một luồng điện màu trắng xanh từ lòng bàn tay nó bắn ra, điên cuồng quấn lấy.
Kỹ năng trung cấp, Lôi Chưởng!
“Wow!”
Lần biến hóa này khiến Thời Vũ đang nghỉ ngơi ở bên cạnh suýt nữa thì ngã nhào.
Chuyện gì vậy?
Mười Một… tự mình lĩnh ngộ ra Lôi Chưởng sao???
Thời Vũ vội vàng đặt ba con Slime Điện vào trong bao đựng bằng tơ sâu và trở lại khu vực an toàn trước đó.
Hắn lại tìm thấy Gấu Nhỏ Nghiêm Kỳ đang tiến hành đăng ký và gọi tên Mười Một.
“Anh Nghiêm Kỳ, Lôi Chưởng mà anh nói có phải là cái này không?
Xoẹt.
Tiểu Thực Thiết Thú xòe lòng bàn tay ra, vẻ mặt của nó vô cùng nghiêm túc. Một giây sau, có mười mấy tia hồ quang điện màu trắng xanh bắn ra từ trong lòng bàn tay.
Nhìn xem, không có sổ tay kỹ năng cũng không sao.
“Éc…”
Lần này, không cần Thời Vũ giảng dạy nó cũng thành công học được một kỹ năng mới!
“Đậu xanh!”
Nghiêm Kỳ bùng nổ ngay tại chỗ.
“Sao có thể như vậy?”
“Điều này là phản khoa học.”
Anh ta trố mắt nhìn trong lòng bàn tay bé Thực Thiết Thú Mười Một đã chứa đầy điện lưu, chìm vào suy nghĩ về nhân sinh.
“Mới qua có một ngày, Thực Thiết Thú của cậu sao có thể thức tỉnh thiên phú hệ sét nhanh như vậy được?”
Trước mắt, về mặt kiểm soát được lôi điện, Thực Thiết Thú của anh ta thậm chí còn không bằng con Thực Thiết Thú này!
Thật khó tin! Theo lý thuyết chung mà nói, chỉ dựa vào quặng điện và bị điện giật thì không thể thức tỉnh thiên phú hệ sét một cách dễ dàng như vậy.
Nếu không thì Thực Thiết Thú nắm vững Lôi Chưởng trong võ quán Trúc Thạch đã không ít như vậy rồi…
Có lẽ vẫn phải có những bước hỗ trợ khác. Nhưng tại sao khi đến lượt Thời Vũ, chỉ dựa vào vật liệu đơn giản mà trong một ngày đã có thể hoàn thành toàn bộ huấn luyện được?
“Có thể là do chúng tôi đã rất nỗ lực chăng?”
Thời Vũ trầm tư nói.
Nghiêm Kỳ đột nhiên không nói nên lời. Bởi vì, mỗi khi anh ta chú ý tới Thời Vũ và con Thực Thiết Thú này thì bọn họ kiểu gì cũng đang chiến đấu hoặc luyện tập, còn không thì là ăn uống!
Rất ít khi thấy bọn họ nghỉ ngơi, nghỉ ngơi cũng chỉ một lát thôi, sau đó lại nhanh chóng lên đường.
Anh ta còn sợ rằng mình nhìn thấy một con Thực Thiết Thú giả đấy. ‘Cậu chắc chắn đây là Thực Thiết Thú chứ không phải là một con Husky hiếu động chứ?’
“Vẫn rất phản khoa học…”
Nghiêm Kỳ nhìn bé Thực Thiết Thú, cho dù là như vậy thì tài năng này cũng có hơi kỳ quặc một chút.
“Vậy cái này chính là Lôi Chưởng đúng không?”
Thời Vũ cười ha hả, đúng là phản khoa học.
Nhưng có lẽ hắn biết chuyện gì đã xảy ra rồi, có thể là do Khép Lại Tốc Độ Cao.
Kỹ năng hệ mộc Khép Lại Tốc Độ Cao vận dụng sức mạnh sinh mệnh của bản thân, đại biểu cho sinh trưởng.
Còn sấm sét trong ngũ hành bát quái lại thuộc mộc. Vết thương do rèn luyện cơ thể bằng lôi điện được chữa lành bằng kỹ năng hệ mộc không chỉ nâng cao hiệu quả rèn luyện, mà cả hai có lẽ cũng xảy ra phản ứng kỳ diệu nào đó. Từ đó, quá trình nắm bắt của Mười Một cũng được tăng nhanh.
Điều này phản khoa học nhưng rất huyền diệu.
“Tôi…”
Nghiêm Kỳ vẫn đang hoài nghi về nhân sinh, nói: “Mặc dù uy lực có vẻ hơi yếu, nhưng đúng là Lôi Chưởng.”
“Ừm, không đủ mạnh, nhiều nhất cũng chỉ được coi như là chuẩn sơ cấp. Khi nào bàn tay có thể chịu được dòng điện cường độ cao, để cho điện lôi ngưng tụ có hiệu quả làm tê liệt và châm chích mãnh liệt, khi đó mới được coi là uy lực thật sự của Lôi Chưởng.”
“Tôi hiểu rồi.”
Thời Vũ gật đầu, trong lòng vui sướng.
Đây quả thật là có được mà không sức lực. Vốn dĩ hắn còn tưởng là phải tới võ quán sao chép lại mới có thể khiến Mười Một nắm vững được Lôi Chưởng, vậy mà Mười Một lại có thể tự mình lĩnh ngộ và học được, hoàn toàn là tạo cho Thời Vũ một bất ngờ.
Xem ra, giữa những kỹ năng khác nhau dường như còn tồn tại mối quan hệ nhất định.
Sau khi học được một kỹ năng nào đó, rồi tiếp tục học thêm một kỹ năng khác sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Ví dụ như Lôi Chưởng, thật ra còn có thể xem như kỹ năng Phóng Điện cấp cao, đến cả Lôi Chưởng cũng học được rồi thì cũng tương đương với việc biết dùng Phóng Điện rồi.
Có điều, dù Mười Một đã tự học được, nhưng Thời Vũ vẫn quyết định đưa Lôi Chưởng vào trong sổ tay.
Trong mắt của Thời Vũ, tác dụng gia tăng độ thuần thục sổ tay kỹ năng cũng vô cùng quan trọng. Một kỹ năng trung cấp được phát huy đến mức tối đa thì hiệu quả chưa chắc đã kém hơn một kỹ năng siêu cấp.
“Vậy làm phiền anh Nghiêm Kỳ giúp tôi đăng ký điểm cho Slime Điện.”
“Sau đó cậu có tới khu vực Từ Sơn nữa không?”
“Không, bây giờ ở đó cũng chẳng còn bao nhiêu quặng điện.”
Nghiêm Kỳ: “....”
Súc vật!!!
Điểm tích lũy của những quặng điện đó e là còn nhiều hơn ba con Slime Điện, các người aka thú ăn hết sạch rồi sao???
Sau khi Thời Vũ rời đi, Nghiêm Kỳ vẫn chưa bình tĩnh lại được. Anh ta đờ người gọi cho sư phụ Lâm của Võ quán Trúc Thạch.
“Nghiêm Kỳ à, chuyện gì vậy?”
Bên phía sư phụ Lâm Hồng Niên lên tiếng.
“Sư phụ Lâm, tên Thời Vũ tới Từ Sơn rèn luyện đúng như con nói.”
“Hả? Hiệu quả thế nào?”
“Hiệu quả rất tốt. Thực Thiết Thú của cậu ta ăn sạch quặng điện trên núi rồi, sau đó bọn họ lại bắt về ba con Slime Điện để hỗ trợ việc huấn luyện. Bây giờ đã thành công nắm vững được Lôi Chưởng rồi.”
Lâm Hồng Niên: “???”
Hả? Cậu đang đùa tôi đấy à?