“Mình thích cái kỹ năng Nhân Bản này rồi đấy!”
Slime là sinh vật có dạng bùn nhão, có thể điều chỉnh kích thước lớn nhỏ, cho nên kỹ năng Nhân Bản được nhìn thấy nhiều nhất ở chủng tộc Slime.
Có rất ít sinh vật siêu phàm nắm giữ kỹ năng Nhân Bản, nếu gặp phải thì rất khó giải quyết.
Không ngờ lần này có thể gặp được Slime ở ngay đây, Thời Vũ hoàn toàn không có ý định từ bỏ.
Đến cả Tôn Ngộ Không còn có thể học được Pháp Thiên Tượng Địa, vậy thì một con Thực Thiết Thú biết Nhân Bản cũng rất logic!
Tóm lại, đây là một kỹ năng phổ biến, loại thú cưng nào cũng có thể học được, thu về để sau dùng cũng không thiệt.
“Bây giờ mọi người nghe cho rõ đây!”
Sau khi lật tấm bản đồ cả buổi trời, xem một đống sinh vật và kỹ năng của chúng, đến cuối cùng, Thời Vũ vẫn cảm thấy kỹ năng Nhân Bản này quả thực không thể bỏ qua. Lúc này, ngự thú sư phụ trách Chu Vạn Sơn bỗng hô to.
“Cuộc khảo hạch sẽ chính thức bắt đầu sau nửa tiếng nữa. Các bạn vẫn có thể đến cửa hàng bên cạnh căn cứ huấn luyện để bổ sung thức ăn và thuốc men.
“Nhưng sau khi tiến vào núi Thiên Mang rồi, nếu không phải trường hợp đặc biệt, trong vòng 3 ngày sẽ không thể đi ra được nữa.”
Dù sao mỗi người cũng chỉ có một cái ba lô, có thể chứa được bao nhiêu đồ chứ, cứ để cho các thi sinh tự mình sắp xếp đi.
Thời Vũ đã chuẩn bị xong những đồ đạc cơ bản, tuy nhiên, hắn chỉ có thể chống đỡ không tới 3 ngày, sau đó ăn cái gì còn phải đợi vào núi Thiên Mang rồi tìm tiếp. Bên cạnh đó, hắn còn chuẩn bị thêm một cái túi ngủ và một công cụ đào bới.
Lúc này, trong lòng Thời Vũ bắt đầu cười khổ. Giá như không gian ngự thú cũng chứa được đồ vật thì tốt rồi… Không có không gian trang bị thật rắc rối.
Nói đi cũng phải nói lại, thế giới này có không gian trang bị không?
Đó là một vấn đề đáng để suy nghĩ... Nếu có, sau này phải kiếm một cái mới được.
Nam nhân chúng ta đã muốn thì nhất định phải có được.jpg.
Đúng rồi, cái khu di tích bí mật ở Bình Thành thoạt nhìn có vẻ khá giống một không gian trang bị cỡ lớn đấy nhỉ? Thậm chí còn có thể chứa vật sống.
Thời Vũ trầm ngâm...
“Thời Vũ.”
Ngay khi Thời Vũ đang tưởng tượng xem có phải khu di tích bí mật đó cũng thuộc sở hữu của một người hay không, Trần Khải bỗng nhiên đi tới.
“Cậu có muốn lập nhóm với bọn tôi không?” Trần Khải hỏi.
“Lớp chúng tôi định tập hợp thành một đoàn đi săn Mãng Xà Điên Cuồng.”
“Thú Giáp Băng của tôi có kỹ năng khống chế, trong lớp còn có người có thú cưng hệ sét có thể phá luôn cái hồ cá đó...”
Thời Vũ hỏi: “Lần này cũng có thể lập đội hả? Vậy còn chiến lợi phẩm thì chia thế nào?”
Trần Khải nói: “Dù sao giám khảo cũng không lấy gì, chắc là được hết đấy. Hồ nước xung quanh Mãng Xà Điên Cuồng không phải vẫn còn có tài nguyên hiếm đó sao, chắc là đủ điểm rồi.”
Thời Vũ lắc đầu nói: “Thôi, các cậu đi đi, tôi có mục tiêu khác rồi.”
Hắn cảm thấy đi cùng với đám người này còn không hiệu quả bằng một mình hắn, hơn nữa cũng bất tiện.
“À vậy thôi.”
Trần Khải mặc dù muốn lập một nhóm với Thời Vũ, nhưng cậu không đành lòng bỏ bạn học đã đồng ý cùng nhau hành động. Cậu không khỏi cảm thấy đáng tiếc.
Đối với việc các thí sinh lập nhóm với nhau, bên phía căn cứ huấn luyện quả thực không có quy định rõ ràng. Tuy nhiên, điểm chung duy nhất là, bất kể là một mình hành động hay là lập nhóm nhỏ, hiện giờ bọn họ đều đang để mắt tới mấy con BOSS nhỏ có cấp bậc trưởng thành trên cấp 9, mà số lượng của bọn chúng lại thưa thớt.
Săn được một trong số chúng có lẽ sẽ ổn định nằm trong Top 20.
Tiếp đó, Thời Vũ đến cửa hàng mua một chiếc găng tay cách điện, không mất nhiều thời gian, hắn đã quay trở lại đây.
Cách thời gian xuất phát còn sớm, Thời Vũ quyết định tiếp tục lật xem tấm bản đồ ngay tại chỗ.
Hắn vừa rồi chỉ xem qua phần hung thú, còn chưa xem phần tài nguyên. Thu thập tài nguyên cũng được tính điểm tích lũy. Tổng thể mà nói, nó cũng giống như hình thức khảo hạch của những năm trước..
Ừm... Ngoại trừ hung thú và tài nguyên, còn hai trang cuối ‘Mỗi ngày một mẹo sinh tồn nơi hoang dã, bạn đã học được chưa?’.
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã trôi qua nửa tiếng, người phụ trách huấn luyện lại triệu tập mọi người.
“Hiện tại là 10 giờ sáng, tất cả mọi người lập tức xuất phát, có thể tự do chọn 1 trong 4 lối vào núi.”
Xung quanh núi Thiên Mang đều bị phong tỏa, khu vực này chỉ có bốn lối ra vào, các lối vào khác nhau sẽ tiến vào những môi trường khác nhau.
Ngự Thú Sư ở đây đều cẩn thận nghiên cứu qua bản đồ, trong lòng cũng đã có mục tiêu săn bắn, cho nên đối với việc mình nên đi lối nào cũng đều đã xác định được.
Cho nên, khi Chu Vạn Sơn vừa dứt lời, 100 ngự thú sư thực tập lập tức giải tán.
Cùng lúc đó, một số lượng chim máy có kích cỡ như con chim sẻ bắt đầu bay ra khỏi căn cứ huấn luyện và khu vực an toàn trong núi, bắt đầu bay vòng quanh núi Thiên Mang.
[Tên]: Chim Máy
[Thuộc tính]: Máy móc
[Cấp bậc chủng tộc]: Siêu phàm hạ cấp
[Kỹ năng chủng tộc]: Lưu Giữ Hình Ảnh, Tăng Tốc
[Giới thiệu]: Là một sinh vật nhân tạo, được sử dụng để theo dõi, điều tra, giám sát và điều khiển.
Sau khi Chim Máy bay lên, trên màn hình lớn của các phòng giám sát trong khu giám sát và khu an toàn của căn cứ huấn luyện bắt đầu xuất hiện rõ ràng tình huống tại các địa điểm trên núi Thiên Mang.
Đặc biệt là những hung thú có cấp bậc trưởng thành tương đối cao, chúng đều là những mục tiêu giám sát trọng điểm.
Làm như vậy không chỉ để bảo đảm an toàn cho các thí sinh mà còn có thể quan sát trực quan biểu hiện của thí sinh. Theo dõi quá trình cũng là một trong những thú vui hiếm hoi của những giám khảo này. Trực tiếp chờ đợi kết quả kiểm tra chẳng phải là quá nhàm chán sao?
Dưới chân núi Thiên Mang, một địa điểm tiếp giáp lối vào ở Từ Sơn, Thời Vũ cùng khoảng 20 ngự thú sư thực tập lựa chọn lối này để tiến vào.
Về phần nhóm của Trần Khải, họ đã từ một hướng khác tiến vào và chuẩn bị lập đội để săn Mãng Xà Điên Cuồng.
“Mười Một, ra đi.”
Bên ngoài núi Thiên Mang chắc chắn đã được dọn dẹp qua, cơ bản là không có hung thú quanh quẩn ở nơi này, cho nên hầu hết các ngự thú sư đều lựa chọn ở nơi này để triệu hồi thú cưng, cho chúng nó ở bên cạnh bảo vệ mình.
Thời Vũ cũng vậy. Hắn đã xem qua rồi, trên ngọn núi này có rất nhiều linh thảo quý hiếm, không cần sợ Mười Một tiêu hao thể lực, có thể để cho Mười Một vừa đi vừa ăn, duy trì mức tiêu hao thể lực cơ bản.
“Hả?”
Giờ phút này, sau khi ra khỏi không gian ngự thú, Mười Một mờ mịt nhìn chung quanh. ‘Chính là nơi này hả?’
‘Đối thủ đâu? Đối thủ đâu? Đối thủ đâu?’
“Anh dẫn nhóc đi tìm.” Thời Vũ vẫn rất tự tin với thực lực của con Thực Thiết Thú non này.
Có thể nói, hung thú ở nơi này đều là sinh vật hoang dã chưa trải qua huấn luyện, phần lớn sức chiến đấu kém hơn một chút so với thú cưng được ngự thú sư tỉ mỉ bồi dưỡng.
Bé Thực Thiết Thú của hắn tuy rằng mới cấp 6, nhưng có Siêu Thị Lực cấp thuần thục, Khép Lại Tốc Độ Cao cộng thêm kỹ năng Cứng Rắn đạt cấp tinh thông, sức chiến đấu ở trên đỉnh chuỗi thực vật hẳn là không thành vấn đề.
Chỉ cần không gặp phải một đám hung thú, bọn họ chính là vô địch. “Ngao ngáo ngáo ~~~”
Mười Một vung tay lên, đi theo bên cạnh Thời Vũ.
Thời Vũ nói thêm: “Đúng rồi, nhóc nhớ để ý đến môi trường xung quanh.”
Không giống như thị lực, khứu giác của Thực Thiết Thú rất nhanh nhạy. Trong khi đó, Mười Một đã thành thạo Siêu Thị Lực, tức là thị giác và khứu giác đều rất mạnh.
Có chút bảo đảm này, bọn họ cơ bản có thể yên tâm sẽ không gặp phải nguy hiểm đột ngột gì.
Như vậy, kế tiếp chính là thời khắc tập trung huấn luyện Mười Một rồi, mà mục đích cuối cùng, chính là Từ Sơn, Slime Điện.
Triệu hồi thú cưng bị trì hoãn trong chốc lát, mục tiêu kế tiếp của Thời Vũ rất rõ ràng, đó là hướng về phía Từ Sơn.
Hắn nhìn thoáng qua tấm bản đồ, muốn đến núi Từ Sơn, đầu tiên phải xuyên qua rừng Dã Trư...
Rừng Dã Trư có một loại hung thú tên là ‘Heo Rừng Gai Dài’. Nó lực lưỡng vô cùng, bộ dáng hung ác, răng nanh bén nhọn, da dày thịt béo. Nó giống như nhím mọc đầy gai nhọn, có thể phòng ngự và công kích. Thịt của nó thơm ngon và béo ngậy, là một sinh vật siêu phàm trung cấp mà trẻ con nhìn thấy sẽ khóc thét.
Thời Vũ cũng còn nhỏ, khóe miệng hắn không khỏi rơi xuống ‘nước mắt’.
Căn cứ vào ghi chép trên bản đồ, đẳng cấp trưởng thành trung bình của Heo Rừng Gai Dài ở rừng Dã trư là thức tỉnh cấp 6. Chúng được xem là hung thú trung bình trong quá trình rèn luyện lần này.
Heo Rừng Gai Dài có lẽ cũng không tính là sinh vật dễ chọc, sức chiến đấu không kém, cho nên điểm tích lũy của chúng cũng không thấp. Tuy nhiên càng như vậy lại càng làm cho Thời Vũ vui mừng.
Mười Một, anh dẫn nhóc đi săn heo!
“Ngao ngáo ngáo ~~~”
......
Rừng Dã Trư.
Heo Rừng Gai Dài là sinh vật siêu phàm, tuy nhiên, hầu như trong một hoàn cảnh cố định, chúng nó sẽ tách ra để kiếm ăn. Điều này cũng giúp cho ngự thú sư tranh thủ cơ hội.
Đối phó với một đám heo rừng chắc chắn sẽ rất đau đầu, nhưng một mình đối phó với một con thì hầu hết các ngự thú sư tham gia khảo hạch lần này có lẽ đều có chút tự tin.
Thời Vũ cùng Mười Một xuyên qua một con đường nhỏ trong rừng, đi tới vùng lân cận của rừng Dã Trư. Trong lúc đó, bọn hắn cũng đụng phải một số sinh vật khác, nhưng chúng đều là Chuột Chũi có mấy chục điểm tích lũy, Thời Vũ căn bản không có chút hứng thú nào.
Vì mấy chục điểm mà bị một đống vướng víu chạy theo, quá phiền toái! Thậm chí còn có sinh vật không có điểm tích lũy, như Sâu Bông Xanh chẳng hạn, Thời Vũ càng không muốn liếc nhìn.
“Đã tìm được.”
Chỉ vừa mới đi tới phụ cận rừng Dã Trư, Thời Vũ đã phát hiện một con Heo Rừng Gai Dài đang kiếm ăn ở cạnh bìa rừng.
[Tên]: Heo Rừng Gai Dài
[Thuộc tính]: Đất
[Cấp độ chủng tộc]: Siêu phàm trung cấp
[Kỹ năng chủng tộc]: Răng Nanh Hóa Đá
[Giới thiệu]: Là sinh vật biến dị tiến hóa từ heo rừng, sở trường đột ngột tăng tốc, sức mạnh rất lớn, sau khi răng nanh cắn trúng có thể làm cho kẻ địch bị hóa đá.
“Hừ! Hừ! Khựt khựt!” Không chỉ có bọn Thời Vũ phát hiện ra Heo Rừng Gai Dài, con heo rừng này cũng đã phát hiện ra đám Thời Vũ.
Thiên địch của Heo Rừng Gai Dài bao gồm sói, gấu, báo, chim săn mồi và các hung thú khác, bởi vậy phải cảnh giác với bất kỳ cuộc tấn công bất ngờ nào. Chúng rất thông minh và hung dữ, cũng rất cảnh giác.
Lúc này, sau khi cảm giác được có nguy hiểm, nó ngẩng đầu, gai dài trên người đột nhiên nhô lên, trong miệng phát ra tiếng cảnh cáo hừ hừ.
Những con Heo Rừng Gai Dài thường sống trong tự nhiên biết rằng chúng có thể trở thành mục tiêu của những kẻ đi săn.
Ánh mắt nó cẩn thận tìm kiếm, nhưng mà, khi nó nhìn thấy Thời Vũ gầy yếu cùng kích thước của Thực Thiết Thú non Mười Một, nó lập tức sửng sốt.
Chỉ có thế thôi á?
Khóe miệng con Heo Rừng Gai Dài không khỏi rơi ‘nước mắt kinh hãi’. Heo Rừng là động vật ăn tạp, rau cỏ hay thịt thà đều ăn được. Đối với Heo Rừng Gai Dài hiện nay mà nói, nó chỉ cảm thấy thế giới đột nhiên đảo ngược!
Thợ săn chính là mình!
Thức ăn chủ động mang đến cửa!