Võ quán Trúc Thạch có diện tích rất lớn, chỉ riêng sân huấn luyện lớn bằng sân vận động đã có ba cái, nhưng mà lúc này học viên ở võ quán ngược lại rất ít.
"Thông thường thì chỉ có những học viên thực tập mới thường xuyên phải ở võ đường để tiếp nhận huấn luyện nghiêm ngặt."
Lâm Hồng Niên đưa Thời Vũ đến sân thượng của một sân huấn luyện, nói: "Nơi này là sân huấn luyện căn bản, dùng cho những học viên trong võ quán cùng mấy con Thực Thiết Thú vận động sau khi ăn xong."
Bên dưới, từng ngự thú sư cùng Thực Thiết Thú bên cạnh mình đang tiến hành khởi động làm ấm người trên thảm cỏ giả.
Các ngự thú sư còn tốt, nhưng mấy con gấu trúc thì bày ra bộ mặt không tình nguyện, cứ kêu ‘ô ô’ ầm ĩ.
Rõ ràng vừa ăn cơm trưa xong, là thời gian để nghỉ trưa mới đúng, vậy mà bắt lập tức đi chạy bộ đúng là quá bắt nạt gấu trúc mà.
Nhưng có mệnh lệnh cưỡng chế từ các ngự thú sư, tụi nó cũng không có cách nào.
"Thực Thiết Thú có tính lười nhác, điểm này nên được thay đổi từ từ trong huấn luyện hàng ngày, nếu không đợi đến lúc thực sự phải chiến đấu thì rất dễ xảy ra chuyện." Lâm Hồng Niên nói.
Lâm Tu Trúc ở bên cạnh nói: "Có điều Mười Một hẳn là rất kỉ luật nhỉ?"
Thời Vũ gật đầu: "Đúng vậy, ví dụ, nó không hoàn thành lượng tập luyện nhất định thì sẽ không ăn cơm, không thì ăn không ngon."
Lâm Hồng Niên: ?
Ông nhìn Lâm Tu Trúc, còn có con Thực Thiết Thú như vậy à?
Lâm Tu Trúc cũng ngoài ý muốn quay đầu lại. Chuyện này tại sao lại nghe kỳ lạ hơn cả lúc ở trung tâm nuôi dưỡng vậy!
Sau đó Thời Vũ rốt cuộc đã làm gì với Mười Một? Cô nhìn về phía Thời Vũ.
"Khụ." Vẻ mặt Thời Vũ rất vô tội, có lẽ là hắn đã bật hack cho Mười Một quá nhiều nên kích thích đến nó chăng?
Mười Một: (*+﹏+*) ~ không làm mà hưởng là đáng xấu hổ, ngự thú sư bật hack cho, chính nó cũng phải dốc sức huấn luyện đem chút mồ hôi để bù vào.
"Sau khi kết thúc khởi động, bọn họ sẽ ở chỗ này tiến hành huấn luyện Cứng Rắn cơ bản, hai người hai thú là một tổ, luyện tập với nhau."
Lâm Hồng Niên lại lần nữa nhìn xuống bên dưới. Cứng Rắn đấu với Cứng Rắn đã tiết kiệm không ít tiền mua tấm thép, không giống Mười Một, chỉ có thể mượn nhờ trọng lực và tấm thép để luyện tập cường độ của Cứng Rắn.
"Đẳng cấp cơ bản của Thực Thiết Thú của bọn họ đã ở cấp 8 đến cấp 10. Tôi đã tùy tiện chọn cho cậu một người có thực lực mạnh nhất trong số bọn họ." Lâm Hồng Niên tiếp tục nói.
Tùy tiện chọn một người có thực lực mạnh nhất? Đang nói tiếng người á hả?
Trước mắt, 10 học viên trong sân huấn luyện của võ quán ở bên dưới cũng vừa mới khởi động xong, sắp bắt đầu sắ xếp một tổ hai người hai thú tiến hành huấn luyện Cứng Rắn cơ bản.
Một nhóm thanh niên cao lớn có mái tóc húi cua nhanh chóng chia thành nhiều tổ.
"Khương Duệ." Lúc này, quán chủ Lâm Hồng Niên hô lên một tiếng.
Thanh niên tóc húi cua cao lớn Khương Duệ vừa mới phân chia các học viên khác thành các tổ xong lập tức ngẩng đầu nhìn lên.
"Chúng ta xuống dưới đi." Lâm Hồng Niên nói.
Một lát sau, bọn họ đã đến bên dưới sân huấn luyện.
"Thầy Lâm, sao vậy ạ?" Khương Duệ cùng đám học viên khác đồng loạt nhìn sang.
Bọn họ nhìn về phía Lâm Hồng Niên và Thời Vũ, có điều lại rất nhanh rời đi, tất cả sự chú ý đều tập trung trên người chị gái gấu trúc.
Tuyệt vời! Hôm nay chị gái gấu trúc lại đến võ quán, buổi huấn luyện thoáng chốc đã có động lực hơn!
Thanh thiếu niên độ tuổi này đang ở giai đoạn cực kỳ ám ảnh đối với người khác phái. Sau những buổi huấn luyện nhàm chán hàng ngày, bọn họ quả thực cần một thứ gì đó để chữa lành tâm hồn.
Lâm Tu Trúc với tư cách là con gái của Lâm Hồng Niên, thiên tài nổi danh mà đồng thời bản thân cũng có vẻ ngoài đặc biệt hơn người. Kết hợp với áo phông gấu trúc lộ ra dáng người lồi lõm, nàng hoàn toàn là nữ thần của tất cả học viên.
Dù cho là học viên nữ trong mười học viên khi nhìn vào dáng người của Lâm Tu Trúc đều thầm khao khát ghen tị. Hai người cúi đầu nhìn chính mình, lòng không khỏi chua xót một trận.
"Mọi người trước tiên hãy tạm ngừng huấn luyện một lát." Lâm Hồng Niên nói:
"Giới thiệu một chút, người này chính là Thời Vũ, tới đây sẽ đến võ quán học tập."
Quạc! Quạc! Quạc! Quạc!
Mọi ánh mắt lúc này đều đổ dồn về phía Thời Vũ.
Bọn họ mới vừa rồi còn tự hỏi là ai, hóa ra là người mới của võ quán....
Người mới đến hay lắm! Có người mới rồi thì sau này bị quán chủ mắng nhất định là người mới không thể nhanh chóng thích ứng được với cường độ huấn luyện này, chứ không phải bọn họ.
Đây được gọi là chuyển hướng hỏa lực, địa vị của mỗi người trong võ quán lập tức tăng thêm một bậc!
Tất cả đều thấy Thời Vũ rất vừa mắt, không khí trong võ quán vui vẻ hòa thuận.
"Chào mọi người." Thời Vũ tỏ ra hiền lành.
Mọi người nhao nhao gật đầu, tên Khương Duệ kia nói: "Tôi là Khương Duệ, sau này có vấn đề gì có thể tìm tôi."
"Khương Duệ, con đừng huấn luyện vội, đến đối chiến cùng Thời Vũ một lúc đi." Lâm Hồng Niên nói.
Khương Duệ là người có thực lực xuất sắc nhất trong mười học viên, cho nên lúc Lâm Hồng Niên và các thầy giáo khác của võ quán không ở đây, thường thì các huấn luyện căn bản là do Khương Duệ chỉ đạo hoàn thành.
"Con á?" Khương Duệ tự chỉ tay vào mình, vô tình mở miệng.
"Chính là con, nếu thua thì con cùng Thực Thiết Thú của mình huấn luyện gấp đôi."
Trong lòng Khương Duệ lộp bộp một cái, có điều rất nhanh đã ý thức được, chỉ là chỉ đạo một người mới mà thôi, mình làm sao có thể thua được.
"Vâng." Anh ta vội vàng gật đầu.
Về phần các học viên khác thì lộ ra biểu cảm ‘Tại sao không phải là tôi?’
Bọn họ hiểu ý của thầy Lâm, không phải chỉ là cho người mới một đòn phủ đầu, để hắn biết rõ thực lực của những học viên trong võ quán sao?
Hơn nữa, thầy Lâm có lẽ cũng muốn biết được tình trạng của người mới này.
Bọn họ cũng làm được mà!
Loại cơ hội có thể ở trước mặt thầy cùng học tỷ thể hiện thành quả huấn luyện này, còn bày ra hình tượng uy vũ trước mặt người mới, vậy mà để cho Khương Duệ cướp mất rồi.
Đáng ghét, ngưỡng mộ quá!
.... ....
Bởi vì Thời Vũ phải đối chiến cùng Khương Duệ nên mọi người tạm thời ngừng huấn luyện. Điều này đã làm đám học viên cùng bọn Thực Thiết Thú thầm vui mừng trong lòng.
Dưới sự ra hiệu của Lâm Hồng Niên, những người không liên quan đều nhao nhao giải tán, đi sang một bên để quan sát, để lại khoảng trống cho hai người chiến đấu.
"Thời Vũ, cậu gọi thú cưng ra đi."
Khương Duệ từ tốn nói, nói xong thì con Thực Thiết Thú ở bên cạnh anh ta bước ra. Nguyên nhân là vì vừa rồi đang khởi động, con Thực Thiết Thú này vẫn luôn ở bên ngoài.
Đây là một con gấu trúc có cơ bắp cuồn cuộn với chiều dài cơ thể là 1,45 mét, cấp bậc trưởng thành hẳn là cao hơn Mười Một nhiều.
"Được."
Thời Vũ nhẹ gật đầu và kết nối với không gian ngự thú.
Vù vù vù vù vù~~~
Giây tiếp theo, bởi vì không gian xung quanh xuất hiện những gợn sóng, dẫn đến gần đó có luồng khí yếu ớt quét qua, cỏ giả trên sàn thoáng nhấp nhô.
Trước người Thời Vũ xuất hiện những đốm sáng, trận pháp trong suốt như mặt nước hiện ra hoàn toàn, Mười Một bước ra trong sự ngỡ ngàng.
Nó đi ra bên ngoài, ngẩng đầu nhìn người cao to trước mặt.
Mười Một hiện tại có chiều cao bình thường, dưới tình huống không dùng Nhân Bản cũng chỉ có 1 mét, so với con Thực Thiết Thú này của Khương Duệ, rõ ràng nó vẫn là một con thú non.
"Còn nhỏ sao?"
Lúc này, theo sự xuất hiện của Mười Một, những học viên đều có Thực Thiết Thú ở võ quán lập tức đánh giá cấp bậc trưởng thành của Mười Một.
Có vẻ cũng chỉ thức tỉnh cấp 6, quả nhiên là người mới.
Con Thực Thiết Thú kia của Khương Duệ đã thức tỉnh cấp 10, còn nắm vững Cứng Rắn cấp thuần thục, sợ là sẽ không thể giành chiến thắng dễ dàng.
"Các cậu tấn công trước đi." Khương Duệ trầm ngâm rồi nói.
Nếu bọn họ trực tiếp ra tay thì thầy Lâm sẽ không có cách nào kiểm tra được thực lực của người mới này, vẫn nên nhường người mới nhỉ.
"Mười Một." Thời Vũ cũng không khách sáo nữa, trực tiếp chỉ thị cho Mười Một phát động tấn công.
"Ngao."
Trong nháy mắt, Mười Một đã mạnh mẽ tấn công về phía con Thực Thiết Thú của đối thủ.
"Chặn nó lại."
Khương Duệ rất có tự tin với cường độ Cứng Rắn của con Thực Thiết Thú nhà mình.
Tuy nhiên..... Sức bật của con Thực Thiết Thú nhỏ này xem ra rất mạnh, nhưng dù sao vẫn còn nhỏ.
Con Thực Thiết Thú của Khương Duệ lúc này thể hiện kỹ năng bình thường, đứng yên một chỗ không động đậy.
Vù!
Nó lựa chọn sử dụng Cứng Rắn toàn thân, chờ đợi con Thực Thiết Thú nhỏ lao đến.
Với sức mạnh của con Thực Thiết Thú nhỏ thì mức độ Cứng Rắn... không thể nào làm nó bị thương được, Khương Duệ cực kỳ chắc chắn.
Trên thực tế cũng đúng là như thế. Cho dù biết rõ mức độ Cứng Rắn của Mười Một chắc chắn cao hơn mức độ Cứng Rắn của con Thực Thiết Thú này thì Thời Vũ cũng không chắc liệu Mười Một có thể dùng Cứng Rắn để khiến đối phương bị thương nặng hay không.
Lý do nằm ở chỗ tố chất căn bản, tuy độ thuần thục kỹ năng của Mười Một rất cao, nhưng sức mạnh của nó nhất định không bằng con Thực Thiết Thú cấp 10 này.
Chỉ có cường độ Cứng Rắn mà sức mạnh không thể theo kịp đối thủ thì công kích đương nhiên cũng sẽ không tạo ra tổn thương quá lớn.
Có điều, lúc này Mười Một cũng không phải chỉ có thể dùng Cứng Rắn để đối địch.
Xì xì xì xì... Xì xì!!!
Khương Duệ cùng con Thực Thiết Thú của anh ta cực kỳ tự tin sử dụng Cứng Rắn cấp thuần thục. Lúc định kiểm tra thực lực của ‘người mới’ trước mắt thì không giống như mọi người tưởng tượng, Cứng Rắn của Mười Một giống như móng vuốt sắc bén lao đến công kích hoặc là Cứng Rắn chạm vào đầu.
Thay vào đó... sau khi tiếp cận đối thủ, nó lập tức vung tay về phía sau. Trong nháy mắt, một chùm ánh sáng đan xen hai màu xanh trắng phát ra từ lòng bàn tay của nó.
Một dòng điện cường độ cao tràn ngập trên bàn tay của Mười Một, hình thành các dòng điện hỗn loạn và dữ dội.
Xì xì xì xì... Xì xì!!!
Âm thanh tựa như cả ngàn con chim cùng hót.
Kỹ năng trung cấp, Lôi Chưởng!
Dưới ánh sáng của sấm sét, toàn thân Mười Một giống như có ánh sáng chiếu vào, cực kỳ chói mắt.
Một màn này đã khiến cho Khương Duệ mất đi khả năng suy nghĩ ngay tại chỗ, cũng làm cho các học viên khác mất đi khả năng suy nghĩ.
Đây là......? ? ?
Bọn họ mở to mắt, cảm thấy không thể tin được. Bởi vì kỹ năng này tuyệt đối không thể nào xuất hiện ở trên người của một con Thực Thiết Thú dưới cấp siêu phàm........
Dưới sự ngưng tụ của dòng điện cường độ cao, khiến cho bàn tay của Mười Một lúc này giống như một lưỡi dao sắc bén mạnh mẽ xuyên qua, so với Cứng Rắn còn thích hợp để tấn công hơn!
Mà lúc này, do Cứng Rắn cấp thuần thục đang ở dạng Cứng Rắn toàn thân nên không cách nào di chuyển, con Thực Thiết Thú của Khương Duệ chỉ có thể trơ mắt nhìn Lôi Chưởng có chứa điện lưu đi xuyên qua.
Lúc này hủy bỏ Cứng Rắn để né tránh thì đã muộn rồi.
‘Phịch’ một tiếng, dưới tiếng nổ lớn của sấm sét, ánh điện xen kẽ hai màu xanh trắng trong chốc lát vọt lên toàn thân con Thực Thiết Thú của Khương Duệ, xuyên qua Cứng Rắn điên cuồng ăn mòn cơ thể của nó.
Ầm ầm ầm ầm ầm! !
Một giây sau, cả người nó đều bắn ra dòng điện. Con Thực Thiết Thú này trực tiếp tê liệt toàn thân, cơ thể vô thức ngã xuống, mặc dù vẫn chưa mất đi khả năng chiến đấu, nhưng rõ ràng là bị thương không nhẹ.
Ngoại trừ Lâm Hồng Niên không nói gì thì những người khác, bao gồm cả Lâm Tu Trúc cùng toàn bộ học viên của võ quán, đều há hốc mồm, vừa nhìn vào con Thực Thiết Thú bé nhỏ vừa thận trọng lùi lại. Không thể tin được!