Hai giờ sau.
Sau khi đi ra khỏi trung tâm nuôi dưỡng Thiết Trúc đi ra, Thời Vũ cảm thấy cực kỳ mỹ mãn.
Ở trang thứ 6 của sổ tay kỹ năng.
[Kỹ năng]: Cứng Rắn
[Đẳng cấp kỹ năng]: Cấp thấp
[Giới thiệu]: Kỹ năng hệ Kim, có thể làm cho thân thể cứng lại, tác dụng giống như áo giáp vô hình và cũng có thể chuyển hóa thành lực công kích.
[Tình trạng]: Không có đối tượng giảng dạy .
Quá trình Thời Vũ sao chép kỹ năng Cứng Rắn rất nhẹ nhàng thuận lợi. Hắn chỉ cần làm một chuyện đơn giản, đó chính là cho một con Thực Thiết Thú hoang dã ăn thức ăn.
Khác với Thực Thiết Thú non còn chưa thức tỉnh năng lực Cứng Rắn, gặm Thiết Trúc như gặm xương. Con trưởng thành trước khi ăn đều sẽ dùng kỹ năng Cứng Rắn để trang bị cho răng đã.
Sau đó, chúng sẽ ăn những cây Thiết Trúc cứng như sắt thép, cứ như vậy, hiệu suất ăn cơm của chúng có thể tăng lên gấp bội, từng miếng từng miếng một, giòn tan.
Thời Vũ đút một cây Thiết Trúc, sau đó dịu dàng vuốt ve một chút thế là kỹ năng đã trong tầm tay.
"Sau này ít nhất một tháng mình sẽ không cần trở lại."
Thời Vũ giờ đã trở thành một ngự thú sư chân chính, sau khi rời khỏi trung tâm nuôi dưỡng Thực Thiết Thú thì lẩm bẩm.
Hiện giờ, ngoài việc mang con Thực Thiết Thú số 11 đi, hắn còn phải mang theo một ba lô đựng măng chất lượng cao, đây là lượng thức ăn cho ngày mai của Mười Một.
Không giống như trúc trên Trái Đất, thực vật sau khi biến dị ở nơi này rất có dinh dưỡng, giá trị dinh dưỡng của nó không thua kém vài loại thịt. Hơn nữa, cơ quan tiêu hóa của Thực Thiết Thú cũng không giống với gấu trúc bình thường, cho nên chỉ cần chất lượng trúc đạt tiêu chuẩn, Thực Thiết Thú sẽ không cần phải ăn mấy chục cân mỗi ngày mới có thể bổ sung đủ chất dinh dưỡng.
Nhưng dù thế nào đi nữa, Thiết Trúc cũng chỉ là loại thức ăn cơ bản nhất của Thực Thiết Thú, chắc chắn vẫn còn rất nhiều loại thức ăn cao cấp đắt tiền hơn. Chỉ là hiện tại Thời Vũ không chu cấp nổi.
Kiếm tiền!
Sau khi trở thành ngự thú sư, trước tiên phải nghĩ biện pháp kiếm tiền mới được.
Chỉ có mình hắn thì đã dễ, không chết đói là được. Nhưng Thực Thiết Thú muốn nhanh chóng trưởng thành, chỉ có các loại kỹ năng là không đủ, dinh dưỡng cũng cần được bổ sung đầy đủ.
Nhưng trước đó, hắn phải nhanh chóng trở về nhà để sắp xếp ổn định cuộc sống của mình với Mười Một.
Thức ăn, nước uống và nơi ở rất quan trọng.
Chỉ chốc lát sau, Thời Vũ đã về đến nhà.
Bình Thành hiện nay đã có rất nhiều tòa nhà cao tầng, tuy nhiên khu quê nhà của Thời Vũ lại là một căn nhà cấp bốn với sân nhỏ.
Đối với Thời Vũ mà nói, ở nhà cấp bốn sẽ tốt hơn nhà cao tầng một chút.
Dù sao hiện tại hắn đã trở thành ngự thú sư, ở nhà cao tầng sẽ rất bất tiện cho việc huấn luyện thú cưng.
Đến lúc đó còn phải thuê mặt bằng, vừa phiền phức vừa lãng phí tiền bạc.
Ngược lại, nơi này tuy rằng hơi cũ một chút, nhưng xung quanh trống trải, rất thích hợp để làm sân huấn luyện.
Sau khi về đến nhà, Thời Vũ tiện tay thả hành lý xuống. Hắn phát hiện nơi này bị phủ đầy bụi bặm nên quyết định làm tổng vệ sinh trước.
Nhưng hắn làm sao có thể làm việc một mình được...
Gấu trúc Mười Một, đồng bọn của ta!
Đến với ta, triệu hoán!
Ma trận trong suốt hình tròn xuất hiện ở trước mặt Thời Vũ. Dưới những dao động như gợn sóng nước, Thực Thiết Thú Mười Một bò ra.
Căn cứ vào cấp bậc của không gian ngự thú, hàng rào không gian và màu sắc của ma trận triệu hồi sẽ khác nhau.
Đối với một ngự thú sư thực tập như Thời Vũ, hàng rào không gian và ma trận triệu hồi sẽ trong suốt và có xu hướng không màu.
Lúc này, Mười Một bên trong không gian ngự thú bị gọi ra, ánh mắt tương đối mờ mịt, trông như vừa mới tỉnh ngủ.
Đầu tiên, cả người nó nhanh chóng lắc lư vài cái. Lắc lắc bộ lông đen trắng mềm mại làm toàn thân nó thoải mái hơn rất nhiều. Sau đó, nó bắt đầu quay lại nhìn về phía Thời Vũ vừa triệu hoán mình.
Mười Một hơi lắc lư cái đuôi ngắn ngủi. Nó đã trở thành thú cưng của Thời Vũ, đã không còn ‘vĩnh viễn không làm nô!” với ‘không sợ hãi!’ như trước nữa. Hiện tại, giữa nó và Thời Vũ đã có một cảm giác thân thiết tự nhiên.
Sự kết nối tinh thần này thậm chí còn gắn bó hơn mối liên hệ huyết thống.
Mười Một theo bản năng đi đến bên cạnh Thời Vũ, cọ cọ vào chân hắn làm tan chảy trái tim của Thời Vũ.
Có vẻ như... Ngoan hơn không ít!
Thời Vũ vui mừng, nở một nụ cười như người cha già nhìn đứa con.
“Nào, trước tiên anh sẽ dạy cho nhóc kỹ năng Cứng Rắn!”.
Quét dọn chỉ cần một mình hắn là đủ rồi. Thực Thiết Thú đáng yêu như vậy, làm sao có thể để cho nó mệt mỏi được, huấn luyện cũng mệt lắm rồi!
Ừm, trước tiên hắn phải xây dựng hình tượng vĩ đại trong lòng Thực Thiết Thú.
"Ngao?"
Thực Thiết Thú Mười Một đứng lên, Cứng Rắn?
Nói tới cái này...
Nó vươn nắm đấm ra, một giây sau, nắm đấm có bộ lông màu đen lập tức trở nên đen hơn, cứng rắn hơn và có một tầng kết cấu kim loại bao phủ, đây chính là kỹ năng Cứng Rắn.
Sau khi ngủ một giấc trong không gian ngự thú, Mười Một cuối cùng cũng thức tỉnh.
Nơi đó thật sự rất thoải mái. Mười Một cảm thấy ở trong đó không bị đói bụng, ngủ lại càng ngon, cơ thể ấm áp, đầu óc minh mẫn.
Lúc trước sống chết cũng không thức tỉnh được kỹ năng Cứng Rắn, vừa ngủ một giấc đã thành thạo.
Thời Vũ: ? ? ?
Thời Vũ: ? ? ?
Thời Vũ dụi mắt, nhìn nắm đấm của Mười Một.
Cái gì!
Nó tự mình thức tỉnh?
Hắn vừa mới nói muốn dạy cho nó, kết quả là nó đã tự giác ngộ từ sớm rồi hả?
Thời Vũ trầm mặc, bà chị Lâm Tu Trúc kia rốt cuộc có đáng tin hay không vậy? Không phải đã nói là phải khoảng một tuần nó mới có thể thức tỉnh kỹ năng Cứng Rắn sao ?
Sao lại nhanh như vậy?
Thời Vũ vui thì có vui, nhưng hắn cũng hơi bứt rứt, vậy mà hắn vẫn còn chờ mong vẻ mặt sùng bái của nó sau khi dạy kỹ năng Cứng Rắn đấy.
"Chúng ta vẫn nên đi quét dọn sân đi."
Mười Một:o((⊙﹏⊙))o.?
Quét, Quét sân?
"Quên đi." Nhìn vẻ mặt hoang mang của Mười Một, Thời Vũ vẫn quyết định tha cho nó.
Việc quét dọn không cần vội. Hắn bỗng nhiên nghĩ đến, sổ tay kỹ năng có thể dạy kỹ năng đã học được, việc giảng dạy kỹ năng được lặp đi lặp lại có thể gia tăng độ thành thạo kỹ năng!
Độ thành thạo kỹ năng cũng rất quan trọng. Cùng là một kỹ năng, giữa một thú cưng vừa mới thành thạo và một thú cưng đã sử dụng kỹ năng này được 10 năm đương nhiên có hiệu quả khác nhau.
Hiệu quả của kỹ năng cấp thấp có độ thành thạo cao áp đảo kỹ năng cấp cao nhưng độ thành thạo thấp không phải là chuyện không thể.
Thời Vũ tìm lại cuốn cẩm nang bồi dưỡng của trung tâm Thực Thiết Thú mà Lâm Tu Trúc đã cho hắn.
Thực Thiết Thú thành thạo kỹ năng Cứng Rắn, không phải, có lẽ là tất cả kỹ năng, về cơ bản có thể chia độ thành thạo làm năm giai đoạn.
Trong cuốn cẩm nang đã tóm tắt lại, độ thành thạo kỹ năng đại khái có thể dùng năm chữ để mô tả.
Biết, quen, tinh, mỹ, tuyệt!
Tương ứng với mới biết, quen thuộc, tinh thông, hoàn mỹ, tuyệt đối.
Ví dụ như kỹ năng Cứng Rắn mà Mười Một vừa thành thạo, độ thành thạo đang ở giai đoạn biết, vừa mới học được, chỉ có thể triển khai kỹ năng Cứng Rắn ở một bộ phận cơ thể nào đó.
Mà căn cứ theo quyển cẩm nang thì sau khi đạt tới giai đoạn thành thạo, hầu như có thể làm cho toàn thân cứng lại.
Nói chung, một kỹ năng cấp thấp muốn từ giai đoạn mới biết đến giai đoạn thành thạo, ít nhất cũng phải mất một tháng huấn luyện nghiêm túc.
Thời Vũ rất tò mò, nếu dùng sổ tay kỹ năng để dạy nó một lần liệu có thể tương đương với vài ngày thuần thục không.
Hắn quan sát Mười Một ở bên cạnh, sau đó lâm vào trầm tư.
Lại nói tiếp, sử dụng sổ tay kỹ năng để dạy cho nó hình như chỉ lãng phí thể lực thôi.
Giảng dạy một kỹ năng cấp thấp như Cứng Rắn thì sẽ tiêu hao hết bao nhiêu thể lực?
Thời Vũ chưa từng thử nghiệm thật nên hắn cũng không chắc chắn lắm. Vừa rồi hình như hắn hơi thiếu kiên nhẫn, ngộ nhỡ hắn bỏ mạng chỉ vì dạy một kỹ năng cấp thấp thì làm sao bây giờ.
"Không thì, trước tiên cứ dùng kỹ năng không cấp bậc rác rưởi nhất trong sổ tay kỹ năng là Nhả Tơ để thử nghiệm xem tiêu hao bao nhiêu?"
Dẫu sao kỹ năng có cấp bậc càng thấp thì mức tiêu thụ càng ít.
Xem ra có thể thử một lần…
Nhưng đáng tiếc, Thời Vũ chỉ có thể tìm đối tượng thí nghiệm khác, bởi vì Thực Thiết Thú và kỹ năng Nhả Tơ không có độ phù hợp, thành ra không có cách nào để dạy.
Dạy một con Thực Thiết Thú nhả tơ thì cũng làm khó nó quá.
"Nếu cậu đã học được kỹ năng, vậy thì… chúng ta chiến đấu trận đầu tiên đi.”
Thời Vũ bỗng nhiên nhìn về phía hai cái cây bạch dương trong sân nhà mình.
Chính xác mà nói thì hắn đang là nhìn về cái bóng màu xanh lá cây trên một cái cây nào đó.
Một con Sâu Bông Xanh đang nằm trên cành cây, thong thả nghỉ ngơi. Nó rất gan dạ, không sợ bị con chim nào đó bay qua ăn thịt.
Sâu Bông Xanh là nỗi ô nhục của giới sinh vật siêu phàm vì sức chiến đấu của nó quá ấn tượng. Một loài không phải là sinh vật siêu phàm, là một linh hồn bình thường và chưa trải qua bất kỳ sự tiến hóa nào điển hình như con chim sẻ bình thường cũng có khả năng giết chết nó.
Đồng thời, nó cũng có thể được nhìn thấy ở khắp mọi nơi. Sau khi Thời Vũ nhìn thấy nó, hắn biết chắc rằng đối tượng thí nghiệm không gì khác ngoài nó.
Con Sâu Bông Xanh này vừa nhìn đã biết là bị suy dinh dưỡng, so với con được nuôi trong trung tâm thú cưng thì gầy hơn rất nhiều.
Sâu Bông Xanh bình thường đều như vậy, về cơ bản là vĩnh viễn không có khả năng tiến hóa... Hầu hết đều trở thành thức ăn cho chim... Nhưng hôm nay gặp được hắn, coi như con Sâu Bông Xanh này may mắn.
Cho nó một cơ hội để thành thạo kỹ năng Bạch Phiêu!
"Bắt nó xuống đây, nhẹ nhàng chút."
Thời Vũ ra lệnh, Mười Một nhìn về phía con Sâu Bông Xanh, hơi sửng sốt.
Đối tượng chiến đấu đầu tiên của nó là thằng nhóc con này hả?
Nhưng mà mệnh lệnh của ngự thú sư thì nó vẫn phải chấp hành. Nó lập tức trèo lên cây, một chưởng chặt gãy cành cây mà con Sâu Bông Xanh đang nằm, đến kỹ năng cũng không thèm dùng. Con Sâu Bông Xanh và cành cây cùng nhau rơi xuống.
Cú rơi này nhất thời khiến con Sâu Bông Xanh bị choáng váng.
"Ngao."
Thắng, thắng, Thực Thiết Thú Mười Một ngồi trên cây cực kì vui vẻ kêu lên.
Trận chiến đầu tiên này chỉ cần có tay là được.
“Giỏi lắm!” Dẫu sao Thực Thiết Thú cũng mới chỉ là một đứa trẻ, Thời Vũ cũng có chút gọi là khen ngợi.
Nuôi dưỡng thú cưng giống như nuôi con nhỏ, phải khen ngợi nhiều hơn, không thể lúc nào cũng chỉ trích.
Con Sâu Bông Xanh: ? ? ?