Sau khi điều tra danh tính và lý lịch của Thời Vũ, Cục Khảo sát Chiến lược Hỗ trợ Di tích Đất đai Quốc gia hay còn gọi là Cục 11, hiện đang đưa ra chính sách nuôi thả đối với Thời Vũ.
Mặc dù tài năng của Thời Vũ không tệ, lý lịch cũng trong sạch, nhưng Thời Vũ quá cùi bắp.
Ngay cả trong Cục 11, Lục Thanh Y là người trẻ nhất cũng đã có danh hiệu tiến sĩ khảo cổ của một trong chín trường đại học Cố Đô, có thể thông qua suy đoán mà biết được vị trí tổ chức của Thời Vũ.
Một mình điều tra ra chân tướng lịch sử của thành phố Băng cũng có thể được coi là một quá trình rèn luyện đối với Thời Vũ.
Dựa vào quá trình này, họ có thể nhìn thấy cụ thể thiên phú Lắng Nghe Âm Thanh Lịch Sử mà Thời Vũ thể hiện.
Trước mắt, trong Cục 11, chỉ có Lục Thanh Y là người chú ý đến sự trưởng thành của Thời Vũ nhất. Dù sao cô ấy cũng đã đánh tiếng với mấy đại lão kia, Thời Vũ là do cô ấy phát hiện ra, là cô ấy đào đến. Đợi sau này Thời Vũ trở thành thành viên chính thức, hắn phải làm trợ lý cho cô trước mới được, ai cũng không thể cướp người với cô ấy.
"Hy vọng cậu có thể thuận lợi vượt qua được lần khảo hạch nghề nghiệp vào nửa năm sau."
Lục Thanh Y sau khi rời khỏi nhà Thời Vũ thì âm thầm nói trong lòng.
Là một người có tầm nhìn nhất định, cô đương nhiên sẽ không muốn Thời Vũ chờ đợi lần khảo hạch nghề nghiệp kế tiếp.
Đó là tiêu chuẩn cho Trần Khải và những ngự thú sư thực tập cấp phổ thông khác ở Bình Thành.
Hiện tại cô cung cấp nguồn vốn khởi nghiệp khổng lồ, lại giúp cho Thời Vũ có cơ hội đến học tập tại Võ quán Trúc Thạch, mục đích chính là để Thời Vũ có thể bắt kịp với lần khảo hạch nghề nghiệp kế tiếp.
Sau khi trở thành ngự thú sư chuyên nghiệp mới được xem là thật sự bước vào cánh cửa lớn của thế giới ngự thú sư. Chậm một bước sẽ chậm nhiều bước, mỗi một bước phát triển của ngự thú sư đều cần phải chạy đua với thời gian.
"Haiz…"
Lúc này, trong sân vườn, nhìn bóng lưng rời khỏi của Lục Thanh Y, Thời Vũ tự nhiên lại thở dài.
Phú bà lại đi rồi, tiếp theo chỉ có thể dựa vào nỗ lực của bọn nó.
Thời Vũ lấy ra giấy chứng nhận màu đen của Cục 11, nhìn ảnh chân dung đẹp trai rạng ngời của mình, không khỏi thổn thức một trận.
Cục 11 gần giống với lực lượng then chốt, là át chủ bài khi quốc gia cổ Đông Hoàng đối mặt các loại di tích, vì vậy có vị trí rất cao.
Ở kiếp trước, ngành khảo cổ có thể không tính là gì, nhưng ở nơi đây có rất nhiều di tích cùng vật tổ hộ mệnh liên quan đến những sinh vật thần thoại, ẩn chứa rất nhiều bí mật.
Có thể nói, việc giải mã di tích chính là con đường duy nhất dẫn các ngự thú sư bước vào lĩnh vực thần thoại.
Là một nhóm các nhà khảo cổ ưu tú nhất của Cục 11, việc được có ngự thú sư cấp truyền kỳ làm vệ sĩ cho cũng là chuyện rất bình thường.
"Haiz."
Thời Vũ thở dài hai lần. Tuy rằng vừa bước vào ngành khảo cổ đã gặp xui xẻo, nhưng ngắn ngủi mấy tháng liền bước vào tổ chức cao cấp như vậy, không hổ là Thời Vũ mình.
Quả nhiên, dù đổi một thế giới khác, mình vẫn xuất sắc như vậy.
"Dựa vào thứ này có thể bước vào hầu hết mọi di tích à?"
"Khi khám phá di tích còn có thể gửi giấy chứng nhận về Hiệp hội Ngự thú sư để xin làm vệ sĩ?"
Thời Vũ đột nhiên cảm thấy giấy chứng nhận này có hơi phỏng tay. cái đồ chơi này mặc dù thuận tiện, nhưng cũng giống như chiếc hộp Pandora, khi mình sử dụng nó, chắc chắn đại biểu cho việc bản thân lại muốn tìm đường chết.
"Cứ giữ trước đã."
Lấy được giấy chứng nhận thì cũng đã tới trưa, Thời Vũ lại phải đi chuẩn bị thức ăn cho bọn Mười Một.
"Áu——"
Trong lúc này, Mười Một ở trong sân rống lên một tiếng, doạ cho Sâu Bông Xanh giật mình.
"Mẹ nó, làm anh giật cả mình." Cũng doạ Thời Vũ giật mình.
Nhưng bởi vì có kết nối tinh thần với Mười Một nên hắn có thể hiểu chuyện là thế nào.
Cấp bậc trưởng thành của Mười Một lại tăng lên rồi, đã đạt đến thức tỉnh cấp 6!
Hôm nay là ngày 25 tháng 7 năm 177, lúc hắn khế ước với Mười Một là ngày 4 tháng 7 năm 177, mới qua hơn 20 ngày thôi mà Mười Một đã tăng ba cấp rồi…
Tốc độ này tuyệt đối khiến cho không ít ngự thú sư phải khóc thét.
Theo tình huống thông thường mà nói, cho dù Mười Một ăn rất khỏe, số lần tập luyện cũng không ít, nhưng tốc độ trưởng thành này vẫn quá phản khoa học.
Nó có thể trưởng thành nhanh như vậy chủ yếu vẫn là do liên quan đến sổ tay kỹ năng giảng dạy.
Độ thuần thục kỹ năng tăng lên sẽ thúc đẩy thú cưng của bản thân trưởng thành, đây mới là nguyên nhân Mười Một có tốc độ trưởng thành rất nhanh.
Cũng có thể hiểu thế này… Thời Vũ tiêu hao thể lực, năng lượng cùng với tất cả quá trình giảng dạy sẽ chuyển hóa thành chất dinh dưỡng cần thiết cho sự trưởng thành của các thú cưng.
"Nhìn chiều cao của nhóc xem, gần đến một mét rồi đó."
Thời Vũ bưng chậu sắt chạy ra ngoài, nhìn Mười Một đang rất phấn khởi vẫy tay với mình, ước tính xong nói.
"Hửm?" Nhóc Thực Thiết Thú không biết vì sao lại gật gật đầu.
Kích thước hiện tại của nhóc Thực Thiết Thú so với lúc vừa mới mang về từ Trung tâm nuôi dưỡng Thiết Trúc thì tròn trịa hơn. Có điều cũng bình thường, vì hiện tại là giai đoạn trưởng thành nhanh nhất của nó.
"Chúc mừng nhóc, ăn cơm trước đi nhé." Thời Vũ mỉm cười, nói.
Hắn rất nhanh đã chuẩn bị xong thức ăn cho Mười Một và Sâu Bông Xanh, sau đó cầm điện thoại lên kiểm tra tình hình của hai con thú.
[Tên gọi] : Thực Thiết Thú
[Cấp bậc trưởng thành] : Thức tỉnh cấp 6
[Tên gọi] : Sâu Bông Xanh
[Cấp bậc trưởng thành] : Thức tỉnh cấp 4
Một đứa cấp 6, một đứa cấp 4, nhưng cũng không thể coi chúng nó như thú cưng bình thường, dù sao độ thuần thục kỹ năng của bọn nó cũng đã vượt xa những con thú có cùng cấp khác.
Thời Vũ rất tò mò, nếu như hắn đăng ký tham gia khảo hạch thực chiến dã ngoại do Hiệp hội Ngự thú sư tổ chức, dựa vào hai đứa nhóc này thì mình có thể lấy được thành tích khảo hạch như thế nào.
…. ….
Chiều ngày hôm đó, Thời Vũ lại đi đến Hiệp hội Ngự thú sư ở Bình Thành. Hắn quay lại đây một cách quang minh chính đại.
Lần này hắn đến đây đương nhiên là để đăng ký tham gia khảo hạch thực chiến dã ngoại do Hiệp hội Ngự thú sư của quận Bình Thành tổ chức.
"Lạ thật, sao lại có nhiều người vậy?"
Tuy nhiên, sau khi đến nơi này thì da đầu của Thời Vũ liền cảm thấy tê dại.
Có nhiều người đến khó tin, dường như….. toàn bộ đều chỉ đến để đăng ký tham gia khảo hạch thực chiến dã ngoại.
Quận Bình Thành xuất hiện di tích bí mật, chuyện này không còn là bí mật nữa, nhưng di tích bí mật đại diện cho điều gì, đại đa số ngự thú sư đều hiểu rõ.
Đại diện cho cơ hội và sự giàu có!!
Lần này, Hiệp hội Ngự thú sư đã tuyên bố, toàn bộ những gì lấy được từ bí cảnh đều thuộc về sở hữu cá nhân. Điều này lập tức khiến cho những ngự thú sư không khá giả giống như Thời Vũ trở nên điên cuồng.
Một cuộc chiến là một cơ hội để thay đổi số phận.
"Xem ra khảo hạch thực chiến dã ngoại do hiệp hội tổ chức sẽ loại ra một số ngự thú sư không có tiềm năng, sau đó đưa những ngự thú sư có tiềm năng hơn tiến vào di tích để rèn luyện."
"Do vậy, sau một đoạn thời gian, một nhóm những ngự thú sư thực tập có đủ tư cách khiêu chiến khảo hạch nghề nghiệp sẽ xuất hiện ở Bình Thành."
Nói cách khác, chỉ là tin tức về sự xuất hiện của di tích đã hoàn toàn gia tăng đến trí tiến thủ của các ngự thú sư thực tập ở Bình Thành. Trước đây không có nhiều người đăng ký thực chiến dã ngoại như vậy.
Không lâu sau, cuối cùng cũng đã đến lượt Thời Vũ. Có ba địa điểm thực chiến dã ngoại ở Bình Thành, địa điểm cụ thể sẽ phân bổ dựa theo tình hình của ngự thú sư.
Ba địa điểm nhất định có dễ cũng có khó, Thời Vũ ước tính cấp độ hiện tại của mình chắc chắn sẽ không tới được phần khó khăn nhất.
"Chào anh, địa điểm thực chiến dã ngoại của anh là ở núi Thiên Mang. Thời hạn khảo hạch thực chiến được đề ra tổng cộng là ba ngày, thời gian là từ ngày 28 tháng 7, cũng chính là ba ngày sau sẽ bắt đầu, kết thúc vào ngày 30. Xin vui lòng tự mình đến địa điểm rèn luyện ở Núi Thiên Mang trước 9 giờ sáng ngày 28, nếu như đến muộn thì xem như tự nguyện bỏ cuộc, phí đăng ký sẽ không được trả lại."
Chị gái ở quầy lễ tân ngọt ngào nói: "Để biết chi tiết hơn, anh vui lòng đến sảnh để kiểm tra."
"Cảm ơn." Thời Vũ xoay người rời đi.
Chi phí đăng ký cho một lần rèn luyện là 10 ngàn đồng, cũng không hề đắt, giá đó đã được coi là rẻ bèo rồi.
Phải biết, mỗi một địa điểm rèn luyện đều đã được những ngự thú sư cấp cao của Hiệp hội Ngự thú sư loại trừ hết những yếu tố nguy hiểm trước rồi. Sau đó sẽ có đội ngũ bảo an chuyên nghiệp phụ trách bảo vệ an toàn cho những người rèn luyện trong suốt quá trình.
Để chuyến rèn luyện được phong phú hơn, Hiệp hội Ngự thú sư sẽ chuyển một số lượng lớn thú cưng mà địa phương không có vào trong để các ngự thú sư thực tập được mở rộng tầm mắt.
Ngoài ra, tài nguyên quý hiếm tại địa điểm rèn luyện cũng đã được kiểm soát ở mức độ đầy đủ mà người rèn luyện có thể tự do thu gom, sau khi ra ngoài sẽ được chia theo một tỷ lệ nhất định với Hiệp hội Ngự thú sư.
Cho nên, chỉ cần ngự thú sư rèn luyện đừng quá căng thẳng và có chút năng lực thì phí đăng ký này đều sẽ được trả lại, thậm chí còn có thể kiếm được nhiều hơn.
Mục tiêu lần này của Thời Vũ không phải là để kiếm tiền, mà là không để mất tiền.
Sau đó, Thời Vũ ở dưới đại sảnh đăng ký xem qua hạng mục những việc cần chú ý của chuyến rèn luyện lần này.
Thực ra cũng không có gì đặc biệt cần chú ý cả, chỉ là nhắc nhở những người tới rèn luyện cần phải tự mình mang theo một số đồ dùng cần thiết.
Chú ý một lúc, Thời Vũ liền trở về nhà.
Vẫn còn ba ngày trước ngày bắt đầu khảo hạch thực chiến dã ngoại, Thời Vũ dự định cứ để nó trôi qua như bình thường là được. Tạm thời cũng không cần thiết phải liều mạng huấn luyện làm gì, nếu không đến lúc đó ảnh hưởng đến trạng thái thì không tốt.
Thay vì đại sát tứ phương, mục đích của hắn chỉ là để rèn luyện năng lực chiến đấu cho Mười Một mà thôi, để năng lực chiến và cấp bậc trưởng thành của nó không quá cách biệt, nhân tiện xem có thể sao chép một số kỹ năng hiếm có hay không,.
Nếu như muốn đại sát tứ phương thì hắn đã không vội vàng đăng ký như vậy, giữ 10 triệu phát triển ổn định trong nửa năm, cái gì cũng có rồi.
…. ….
Chớp mắt cái đã trôi qua ba ngày.
Ba ngày này của đám Thời Vũ quả thực cũng giống như bình thường.
Đồ ăn và nội dung huấn luyện của Mười Một cùng Sâu Bông Xanh vẫn bình thường như cũ.
Thời Vũ dành cả ngày để thiền định và nghịch điện thoại di động.
Điều đáng nói nhất là, trong thời gian này, Thời Vũ lại sử dụng sổ tay kỹ năng thêm ba lần nữa.
Hai lần hắn dạy Nhả Tơ còn một lần là dạy Cứng Rắn.
Tính thêm một lần trước thì Cứng Rắn cấp tinh thông của Mười Một có lẽ đã đạt trên tiêu chuẩn, lại được hắn dạy hai lần từ sổ tay kỹ năng.
Mà Sâu Bông Xanh, về cơ bản thì Nhả Tơ đã đạt cấp tinh thông, cũng được hắn dạy hai lần từ sổ tay kỹ năng.
Chỉ dạy thêm hai lần thì độ thuần thục kỹ năng của tụi nó đương nhiên vẫn không thể đạt đến cấp hoàn mỹ. Về phần cường độ huấn luyện thường ngày của tụi nó thì chẳng đáng là bao so với thanh kinh nghiệm tương đối khổng lồ đó.
Sau lần này, Thời Vũ đã suy nghĩ về một vấn đề khó khăn.
Trong trường hợp kỹ năng của một con thú cưng không có bất kỳ nền tảng nào, nó sẽ bỏ qua việc huấn luyện bản thân, lần đầu dạy sổ tay kỹ năng là cấp sơ cấp, dạy lần thứ hai là cấp thuần thục, lần thứ tư dạy là cấp tinh thông.
Vậy dạy bao nhiêu lần để đạt cấp hoàn mỹ?
Là 8 lần hay 16 lần?
Câu hỏi này quá khó …. Thời Vũ chỉ đành bó tay, vẫn phải chờ đích thân nghiệm chứng xem sao đã.
Sáng nay, Thời Vũ dạy rất sớm, có tiền nên hoang phí bắt một chiếc taxi.
Khi hắn đến con phố bên dưới địa điểm rèn luyện núi Thiên Mang liền phát hiện có rất nhiều ngự thú sư đang tập trung ở lối vào, cơ bản đều khoảng tầm 20 tuổi.
"Thời Vũ!"
Thời Vũ vừa đến thì nghe thấy có người gọi mình. Hắn tìm một vòng liền nhìn thấy một anh chàng có đôi mắt thâm quầng trông giống như Thực Thiết Thú.
"Cậu quả nhiên cũng đến đây." Học sinh xuất sắc Trần Khải sau khi tan học nói: "Tôi biết ngay là cậu chắc chắn sẽ không bỏ qua vụ này."
Thời Vũ: "......"
Không đúng, quầng thâm mắt này của cậu ta là chuyện gì vậy? Sau khi trở về không phải là cậu ta thực sự ăn thuốc bổ như kẹo dẻo đấy chứ???