“Sao cậu cũng tới đây?” Thời Vũ nhíu mày nhìn Trần Khải.
Tên này yếu như vậy, lúc trước ngay cả một kích của Mười Một mà Thú Giáp Băng còn không chống đỡ nổi, tới đây làm cái gì cơ chứ?
“Là tôi thì sao? Không chỉ có tôi mà hầu hết học sinh trong lớp tôi đều tới rồi, thầy cô còn khuyến khích nữa. Cậu biết không, ngày đó sau khi chúng ta rời đi, đến đêm bức tượng đá trong công viên đã nổ tung đấy, thật kích thích!”
Cậu trông tôi giống như háo hức lắm hả?
Thời Vũ gãi gãi má. Hắn còn có thể nói cái gì, cũng không thể nói chính hắn là người đã tán gẫu vào tạo ra vụ nổ đó được, cả cái di tích bí mật kia nữa.
“Đúng rồi, phương pháp huấn luyện của cậu rất hữu dụng, con Thú Giáp Băng của tôi đã đạt cấp 7 rồi.”
Trần Khải cảm ơn Thời Vũ. Cậu ta cố gắng một phen mới biết được tiềm lực của bản thân và con Thú Giáp Băng lớn đến nhường nào.
Cậu đã sớm muốn cảm ơn Thời Vũ từ lâu rồi. Trong khảo hạch huấn luyện này, cậu ta có dự cảm Thời Vũ chắc chắn sẽ đến, cho nên cậu đã sớm chú ý xung quanh, không ngờ thật sự gặp được hắn.
Tóm lại, một tuần này của cậu ta rất phong phú.
“Tôi khuyên cậu nên kiềm chế chút.” Sắc mặt Thời Vũ âm trầm.
Chuyện của hắn đã lan truyền khắp các hiệu thuốc ở Bình Thành rồi, dừng mỏ lại đi!
Hắn không muốn trở thành thủ phạm tàn phá những bông hoa của đất nước đâu nhé.
“Được rồi, tôi có thể kiềm chế được mà.”
Trần Khải ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Tóm lại, trong khảo hạch huấn luyện lần này, cứ xem biểu hiện của cậu ta đi.
Để tìm Thời Vũ, Trần Khải đã không tham gia khảo hạch cùng với các bạn trong lớp. Trên đường đi tới địa điểm huấn luyện cùng Thời Vũ, Trần Khải nói: “Nghe nói mỗi địa điểm huấn luyện có 100 người đăng ký mỗi đợt, thầy Trương của tôi tiết lộ rằng chỉ có 20 người đứng đầu trong đợt khảo hạch mới có cơ hội tiến vào di tích thôi.”
“Nói thật, tôi cũng không chắc chắn lắm...”
“1 chọi 5 à? Không phải là thấp.” Thời Vũ đi bên cạnh nói: “Đừng lo lắng, cậu là học sinh ưu tú cơ mà.”
Nếu như Thú Giáp Băng mới đạt cấp 6 thì có lẽ sẽ hơi khó, nhưng Thời Vũ không ngờ Trần Khải đã dùng thuốc để đột phá.
Hoàn cảnh hiện tại quá phức tạp.
Trần Khải đỏ mặt, đậu mè, sinh viên ưu tú cái con khỉ.
Sau khi chứng kiến thực lực của Thời Vũ, cậu biết rằng cậu chỉ có thể tỏ ra ngầu trong trường thôi, không thể so sánh được với các ngự thú sư bên ngoài.
Tuy nhiên, mặc dù miệng nói không chắc chắn lắm nhưng Trần Khải vẫn có một chút niềm tin nho nhỏ.
Thú Giáp Băng của cậu mặc dù mới cấp 7 nhưng thực lực không hề kém.
Chẳng phải con Thực Thiết Thú của Thời Vũ có cấp bậc trưởng thành thấp hơn sao? Nhưng sức mạnh của nó lại kinh khủng không kém.
Cấp bậc trưởng thành của thú cưng giai đoạn thức tỉnh căn bản không có ý nghĩa gì cả. Một con Sâu Bông Xanh cấp 10 nếu không được huấn luyện thì khả năng chiến đấu có thể kém hơn một con chó làng!
Cấp bậc trưởng thành này chỉ có tác dụng tham khảo, các yếu tố đánh giá sức chiến đấu vẫn là các phương diện mà ngự thú sư huấn luyện cho thú cưng. Nếu không cũng không cần phải tổ chức kiểm tra thực chiến làm gì, mọi người trực tiếp so cấp bậc với nhau là được.
“À đúng rồi, trước đây cậu đã từng tham gia hoạt động tương tự chưa?” Thời Vũ lại hỏi.
“Trường học đã tổ chức một lần, nhưng quy mô chắc chắn không thể so với lần này được.” Trần Khải lắc đầu nói: “Còn cậu thì sao?”
“Lần đầu tiên.”
“Cũng đúng, cậu học chuyên ngành nuôi dưỡng, chắc chắn trước đó chưa từng tham gia …”
Thời Vũ gật gật đầu. Sau khi xuyên không, đây quả thật là lần đầu tiên hắn tới nơi tương đối nguy hiểm như thế này. Lúc này, thậm chí từng tế bào trong cơ thể hắn cũng không tự chủ mà phấn chấn hẳn lên.
Haizz... Hắn quả nhiên vẫn là một phần tử bất ổn.
Một lát sau, hai người đi vào bên trong căn cứ huấn luyện. Lúc này có khoảng hơn 50 ngự thú sư đã ở đây.
Trước mắt, các ngự thú sư mang theo ba lô, đang túm năm tụm ba nói chuyện với nhau.
Ở phía xa, cũng có năm ngự thú sư mặc quần áo ngụy trang màu xanh lá cây đang trao đổi với nhau. Hình như bọn họ là người chịu trách nhiệm đợt huấn luyện lần này.
Môi trường xung quanh ngày càng trở nên ồn ào. Mười Một trong không gian ngự thú đang ngủ say để tích trữ năng lượng chuẩn bị cho một trận đánh lớn. Nó không cảm nhận được cái gì, nhưng Sâu Bông Xanh trong ba lô của Thời Vũ lại bất giác bị đánh thức, vội vàng hít một hơi qua khe hở của ba lô.
“Hai bạn nữ lúc trước có đến không?” Thời Vũ nhìn bốn phía, hỏi Trần Khải về Trang Nguyệt và Vu Tinh Tinh.
Trần Khải nói: “Vu Tinh Tinh cũng định tới, nhưng bị cha mẹ ngăn cản, còn con Thực Thiết Thú của Trang Nguyệt bắt chuột còn vất vả chứ đừng nói là tham gia huấn luyện...”
Những người dám đăng ký tham gia huấn luyện dã ngoại thực ra đều có thể coi như những dũng sĩ rồi. Dù sao thì cuộc huấn luyện này cũng không phải hoàn toàn không có nguy hiểm, cho nên nhìn qua thì tỷ lệ thí sinh là nữ quả thực không nhiều lắm. Ngay cả khi loại bỏ các sinh vật nguy hiểm đi rồithì những loài động vật bình thường như côn trùng và rắn cũng có thể khiến cho nhiều người không muốn tham gia.
“Trần Khải, đến đây, cậu ở bên đấy làm gì!”
Trần Khải vừa dứt lời, từ xa bỗng nhiên có mấy người gọi cậu ta. Trần Khải vội vàng nói với Thời Vũ: “Bạn học của tôi, ừm, tôi đi qua đó trước, lát nữa gặp lại.”
“Đi đi.” Thời Vũ gật đầu.
Sau đó, Trần Khải chạy qua, Thời Vũ tiếp tục quan sát xung quanh.
Hắn chủ yếu quan sát đám ngự thú sư mặc quần áo ngụy trang kia, tò mò thân phận của bọn họ.
Họ là những ngự thú sư được thuê từ Công ty Bảo an, hay là những người được cử đến từ Binh đoàn Ngự thú?
Những người thuê từ Công ty Bảo an thì là người làm công ăn lương, còn Binh đoàn Ngự thú thì tương tự với quân nhân trên Trái Đất.
Kỳ thật, đối với những người có gia đình khó khăn nhưng lại muốn trở thành ngự thú sư mà nói, gia nhập Binh đoàn Ngự thú của Hiệp hội Ngự thú sư cũng là lựa chọn không tồi.
Khi đủ điều kiện về mọi mặt, họ sẽ vào trại huấn luyện tân binh, cấp trên sẽ thống nhất phân phối thú cưng non, sau đó tiến hành bồi dưỡng khép kín đối với cả ngự thú sư và thú cưng.
Trong thời gian này, tất cả các chi phí sẽ được hiệp hội chi trả.
Sau khi huấn luyện kết thúc, họ có thể được phân công làm việc chính thức. Chẳng hạn như đóng quân tại các trành trì của các thành phố khác nhau hoặc là dọn dẹp khu vực hoang dã.
Phương thức này có ưu điểm và nhược điểm của nó. Ưu điểm là có thể thực hiện ước mơ của những người không thể trở thành ngự thú sư, nhược điểm là có thể sẽ mất đi một số quyền tự do, tuân lệnh là nhiệm vụ hàng đầu và thú cưng của họ không hoàn toàn thuộc về họ.
Con đường này Thời Vũ đời trước cũng đã cân nhắc đến, nhưng mà người bình thường rất khó có thể chịu được sự huấn luyện khắc nghiệt như vậy, cho nên cuối cùng hăn đã từ bỏ.
“Tít————!”
“Tất cả im lặng!!”
Thời Vũ quan sát bốn phía. Từ xa, một người đàn ông trung niên có gương mặt hình chữ nhật lấy ra một cái còi và thổi mạnh một tiếng. Âm thanh vang dội thu hút sự chú ý của tất cả ngự thú sư thực tập có mặt ở đây.
“Đã đến giờ rồi, tất cả mọi người ở đây hãy giữ yên lặng, lập tức xếp hàng theo trật tự để ký vào phiếu trách nhiệm an toàn!”
“Trong quá trình này, tôi sẽ giới thiệu cho các bạn những điều cần lưu ý về đợt khảo hạch huấn luyện lần này.”
“Đầu tiên, tôi là tổng phụ trách đợt khảo hạch huấn luyện núi Thiên Mang lần này, Chu Vạn Sơn. Cùng phụ trách với tôi còn có 4 ngự thú sư chuyên nghiệp và lực lượng nhân viên an ninh.”
“Tôi sẽ không dài dòng nữa. Sau khi các bạn ký vào phiếu trách nhiệm an toàn, chúng tôi sẽ phát cho mỗi người một tấm bản đồ.”
“Trong núi Thiên Mang có rất nhiều thú hoang và tài nguyên quý hiếm, chủng loại của chúng đều được ghi lại trong tấm bản đồ này, hơn nữa còn có điểm tích lũy tương ứng. Săn bắn thú hoang, thu thập tài nguyên quý hiếm chính là cách để các bạn kiếm được điểm và tăng hạng trong kỳ khảo hạch!”
“Ngoài ra, trước khi các bạn tiến vào, chúng tôi sẽ phát cho mỗi bạn một thiết bị cầu cứu định vị. Có nhiều điểm an toàn mà chúng tôi đã thiết lập bên trong núi Thiên Mang, nhân viên an ninh sẽ đóng quân ở đó. Nếu các bạn gặp nguy hiểm và muốn bỏ thi, các bạn có thể lựa chọn gọi cứu hộ.”
“Đồng thời, các bạn cũng có thể chuyển giao chiến lợi phẩm của mình cho nhân viên an ninh tại các điểm an toàn, họ sẽ phụ trách ghi chép và đăng ký số điểm của các bạn.”
“Những điều các bạn cần làm chính là trong vòng ba ngày, cố gắng tích lũy được nhiều điểm nhất có thể. Cuối cùng, 20 ngự thú sư thực tập có điểm tích lũy cao nhất có thể được cấp quyền vào di tích!”
Người hướng dẫn tên Chu Vạn Sơn này nói lớn hết cỡ để cho mọi ngự thú sư thực tập có thể nghe rõ những điểm mấu chốt.
Phía sau ông ấy, 4 huấn luyện viên chuyên nghiệp khác đang cười và đánh giá đám tân binh này, đồng thời hồi tưởng lại cảnh tượng lần đầu tiên bản thân tham gia huấn luyện.
“Độ tuổi trung bình cũng không cao, có mấy người trông trắng trẻo mập mạp, liệu có qua nổi không?”
“Haizz, tôi rất muốn quay trở lại cấp thực tập. Di tích này rất chơi xỏ, cấp bậc cao lại không cho vào.”
Các huấn luyện viên hùng hùng hổ hổ. Nếu không, cơ hội tốt như này làm sao có thể đến lượt đám tân binh sống an nhàn sung sướng này.
“Đừng nói nhiều, không được lơ là, hãy làm tốt công việc của chúng ta đi đã. Đừng để lần huấn luyện này xuất hiện tình huống thương vong.”
Năm ngự thú sư chuyên nghiệp,phối hợp với một đống nhân viên an ninh và kỹ thuật viên, toàn bộ đều là những người chịu trách nhiệm cho kỳ khảo hạch huấn luyện lần này.
Trong khi bọn họ đánh giá nhóm người tham gia khảo hạch lần này, Thời Vũ đã ký xong phiếu trách nhiệm an toàn, cũng đã nhận được thiết bị cầu cứu định vị giống như đồng hồ đeo tay, cùng với một tấm bản đồ.
Chức năng của đồng hồ rất đơn giản, Thời Vũ tìm hiểu sơ qua rồi đeo nó lên tay. Sau đó, sự chú ý của hắn đều tập trung lên tấm bản đồ này.
Thời Vũ mở trang đầu tiên của bản đồ ra, trong ghi chép lại là một người bạn cũ, Chuột Chũi.
Săn một con vật này có thể kiếm được 20 điểm.
Hắn lại tiếp tục lật qua, hình như điểm thấp nhất là 20 điểm, con Chuột Chũi này quả nhiên không đáng chú ý.
Tuy nhiên quả thật, ngoại trừ Chuột Chũi, những loài khác như Rắn Đầu Đỏ, Bọ Ngựa Lớn, Cây Ăn Thịt, Bụi Gai Quái Dị, điểm săn bắn của những sinh vật này chỉ nhỉnh hơn một chút, nhưng tên của chúng nghe có vẻ khó đối phó hơn Chuột Chũi.
Khi Thời Vũ mở đến mấy trang cuối cùng của danh mục thú hoang, hắn phát hiện các loài hung thú xuất hiện càng ngày càng kỳ lạ.
[Tên]: Mãng Xà Điên Cuồng
[Thuộc tính]: Nước
[Cấp bậc tăng trưởng]: Thức tỉnh cấp 10
[Cấp độ chủng tộc]: Siêu phàm trung cấp
[Kỹ năng chủng tộc]: Cuồng Hóa, Đuôi Chảy Dữ Dội
[Giới thiệu]: Sống ở hồ Nước Xanh và hồ Tiểu Mang trên bản đồ, số lượng 2 con, cực kỳ nguy hiểm, không khuyến khích săn bắn.
[Điểm tích lũy]: 4000
Thời Vũ: “?”
Không nên săn bắn nhưng cho 4000 điểm? Tương đương với 200 con Chuột Chũi…
Phàn nàn thì phàn nàn chứ Thời Vũ đương nhiên hiểu là không khuyến khích những ngự thú sư có thực lực yếu đi săn bắn.
Cố ý đánh dấu riêng là những con mồi được chuẩn bị cho những ngự thú sư có lòng tin vào thực lực của mình.
Thời Vũ tiếp tục lật qua mấy trang, phát hiện trong sách có ghi vài con mồi giống Boss như Mãng Xà Điên Cuồng này.
Thành thật mà nói, kỹ năng Cuồng Hóa của Mãng Xà Điên Cuồng kia không tệ, sau khi sử dụng có thể tăng cường sức mạnh và tốc độ toàn diện, điểm yếu là mất trí.
Nhưng nếu đạt tới cấp bậc thành thạo thì có thể khắc phục những thiếu sót phải không?
Chiến Sĩ Thực Thiết Thú Điên Cuồng?
Ở căn cứ huấn luyện dã ngoại và trung tâm nuôi dưỡng tại thành phố Băng đều không tìm được loại kỹ năng này.
“Ừm?” Tiếp tục lật xem bản đồ, Thời Vũ bỗng nhiên dừng lại.
Hắn thấy một sinh vật kỳ lạ.
[Tên]: Slime Điện
[Thuộc tính]: Sấm sét
[Cấp bậc tăng trưởng]: Thức tỉnh cấp 10
[Cấp độ chủng tộc]: Siêu phàm trung bình
[Kỹ năng chủng tộc]: Nhân Bản, Phóng Điện
[Giới thiệu]: Sống ở vùng núi từ tính trên bản đồ, số lượng ba con, cực kỳ nguy hiểm, không khuyến khích săn bắn.
[Điểm tích lũy]: 4000
“Slime?”
Thời Vũ cảm thấy căn cứ huấn luyện thật đúng là chịu chơi. Cũng giống như Thực Thiết Thú là sinh vật đặc trưng của Đông Hoàng, Slime là sinh vật đặc trưng của các quốc gia khác và không có ở Đông Hoàng.
Căn cứ huấn luyện vì mở rộng tầm mắt cho các ngự thú sư mà những sinh vật này đều bị bắt tới làm Boss sao?
“Chờ chút, kỹ năng Nhân Bản này...!” Thời Vũ đột nhiên lại bị kỹ năng của Slime hấp dẫn.
Nếu như hắn nhớ không lầm, Nhân Bản là kỹ năng có thể tùy ý khống chế kích thước cơ thể.
Có thể tùy ý thu nhỏ hoặc phóng to.
Trong trạng thái thu nhỏ có thể tiết kiệm thể lực ở mức tối đa, tăng nhanh tốc độ khôi phục thể lực. Trong khi phóng to là trạng thái tiêu hao năng lượng tới giới hạn, hy sinh tốc độ để đổi lấy trạng thái thể lực mạnh hơn!
“Kỹ năng này có vẻ rất thích hợp với Mười Một nhỉ? Chỉ là không biết có thể học được hay không...”
Kích thước của Thực Thiết Thú vẫn còn quá nhỏ, trưởng thành cũng chỉ dài 2 mét. Hiện tại thì vẫn ổn, nhưng nếu như sau này chạm trán với những con quái vật lớn hơn vài chục mét, có chút không nỡ nhìn…
Ngược lại, nếu có thể học được kỹ năng Nhân bản này… Thời Vũ ngay lập tức tưởng tượng ra hình ảnh một con Thực Thiết Thú giết chết Rồng Khổng Lồ bằng tay không. Sau đó hắn đảo mắt, lại là hình ảnh một con Thực Thiết Thú nhỏ bé bị hắn cầm trên tay. Kỹ năng này chẳng khác gì để cho một con thú cưng có được ba loại hình thái. Trạng thái thu nhỏ để tiết kiệm năng lượng và tăng tốc độ phục hồi năng lượng, trạng thái thông thường với sức mạnh và tốc độ đều được cải thiện và trạng thái phóng to với sức mạnh được tăng cường tối đa!