Đối với một con thú cưng mà nói, có 3 con đường ngắn nhất để có thể trưởng thành.
Thức ăn, huấn luyện và chiến đấu!
Việc thông qua thức ăn để hấp thụ chất dinh dưỡng rồi chuyển hóa các chất dinh dưỡng đó thành các chất cần thiết cho sự tăng trưởng là cách dễ dàng nhất.
Huấn luyện thì hơi gian khổ một chút, nhưng mà thông qua huấn luyện có thể mài giũa năng lực chủng tộc của thú cưng đến trình độ cao hơn, từ đó thúc đẩy sự tăng trưởng.
Chiến đấu là nguy hiểm nhất, đặc biệt là trong những trận chiến đấu sinh tử, khi mà tinh thần, ý chí và linh hồn phải tập trung cao độ. Đối với thú cưng, đây là biện pháp rèn luyện có tác dụng nhất. Chiến đấu cường độ cao buộc phải sử dụng năng lực sẽ giúp gia tăng kinh nghiệm, và đương nhiên là vài cái huấn luyện cơ bản không thể so sánh được.
Muốn bồi dưỡng một con thú cưng mạnh mẽ không thể thiếu thức ăn đầy đủ và bổ dưỡng, huấn luyện hợp lý và rèn luyện chiến đấu thích hợp.
Trước mắt, Thời Vũ định đưa Mười Một đi tham gia một trận đấu giữa những con thú có thực lực ngang nhau. Đương nhiên đó không phải là một cuộc chiến sinh tử gì. Nơi đó là một địa điểm chính quy, có quy tắc hạn chế những con thú quá hiếu chiến.
Đối với hắn và Mười Một, trong giai đoạn này vẫn chưa tiếp xúc được với những trận đấu sinh tử. Hơn nữa, trong thành phố này cũng không có nơi nào cho phép bọn hắn rèn luyện kiểu chiến đấu này.
Cho dù có, Thời Vũ cũng sẽ không rảnh đến mức đi tìm chết. Hắn chỉ là người bình thường, có thêm một quyển sổ tay kỹ năng, phát triển bền vững không tốt hơn sao?
Còn những nơi nguy hiểm sống chết đó... Dù sao thì hắn sẽ không bao giờ đi.
Buổi chiều hôm đó, Thời Vũ thu hồi bé Thực Thiết Thú vào trong không gian ngự thú rồi lại lần nữa đi ra ngoài.
Đối với một thành phố phát triển, có một số địa điểm quan trọng không thể thiếu.
Ví dụ như đơn vị hành chính của ngự thú sư hay Hiệp hội Ngự thú sư.
Ví dụ như binh đoàn ngự thú đóng quân ở rìa thành phố và bảo vệ thành phố.
Ngoài ra còn có trường học, trung tâm nuôi dưỡng, đạo quán, võ quán,… những nơi mà thành phố nào cũng có.
Ngoài những chỗ vừa kể trên, chắc chắn không thể thiếu những đấu trường dành cho các ngự thú sư rèn luyện khả năng chiến đấu.
Các đấu trường về cơ bản đều do Chính Phủ quản lý. Ở trong thành phố, chỉ có chỗ đó mới cho phép các ngự thú sư chiến đấu. Nếu Thời Vũ muốn tìm đối thủ để thực chiến thì nơi này là một trong số đó.
Thực ra hắn cũng có thể đi tới những nơi hoang dã, tìm kiếm những sinh vật có sức chiến đấu tương đối, nhưng làm vậy quả thực có chút nguy hiểm. Cân nhắc việc hắn và Mười Một vẫn chưa đạt tới cấp cao nhất, Thời Vũ tạm thời từ bỏ lựa chọn này.
Tuy nhiên, muốn trở thành ngự thú sư chuyên nghiệp thì những kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã hình như cũng phải nắm vững.
Theo những gì Thời Vũ biết, trong bài kiểm tra đánh giá ngự thú sư chuyên nghiệp, ngoại trừ kiểm tra cơ bản và kiểm tra thực chiến, còn có kiểm tra sinh tồn nơi hoang dã.
Muốn lấy được chứng chỉ thì không thể tránh được phần đó... Ừm, nói cho cùng là do hiện tại bọn hắn vẫn quá yếu, nếu như nguy hiểm gì cũng có thể quét sạch thì cũng không bị bó tay bó chân rồi.
Nếu Thời Vũ nhớ không lầm, hiệp hội Ngự thú sư hình như thường xuyên tổ chức những buổi huấn luyện dã ngoại định kỳ đối với các ngự thú sư thực tập. Tất cả các ngự thú sư thực tập đều có thể tự mình đăng ký.
Trong các hoạt động như vậy, những sinh vật siêu phàm có đẳng cấp cao trong khu vực rèn luyện cơ bản đều đã được lọc bỏ. Hơn nữa, còn có những ngự thú sư cấp cao và đội cứu viện ở phía sau để ứng phó với những nguy hiểm bất ngờ.
Nếu quyết định đi dã ngoại để trải nghiệm, Thời Vũ cảm thấy đi theo đoàn là một lựa chọn không tồi, ít nhất sẽ đảm bảo an toàn hơn so với đi một mình.
Tuy nói là phải bỏ tiền túi ra để đăng ký, phải tốn tiền, nhưng nếu có thể thu hoạch được một ít tài liệu quý hiếm trong tự nhiên hay sao chép được một ít kỹ năng hiếm thì cũng chưa chắc đã lỗ.
Tiếp đó, sau khi tốn một ít thời gian, Thời Vũ đã đi tới một đấu trường cách nhà hắn khá xa.
Huyện Bình Thành có dân số thường trú là 130 ngàn người. Số lượng ngự thú sư chiếm không ít, trong đó ngự thú sư thực tập chiếm tỷ lệ cao hơn.
Mỗi thành phố có lẽ sẽ có rất ít ngự thú sư chuyên nghiệp, nhưng ngự thú sư thực tập chắc chắn có rất nhiều, vì vậy cũng có rất đông người tập trung ở đấu trường.
......
Đấu trường Bình Thành, chi nhánh Ngư Dương.
“Xin chào, hoan nghênh đến thăm.”
Sau khi Thời Vũ bước vào đấu trường, một nữ nhân viên lễ tân trẻ tuổi ở quầy lễ tân mỉm cười chào đón.
Thời Vũ nhìn theo hướng âm thanh truyền đến, tổng cộng có bốn quầy lễ tân, nhưng chỉ có nhân viên lễ tân vừa chào hỏi hắn là không xử lý công việc.
Những lễ tân khác đều đang cùng các ngự thú sư ở nhiều độ tuổi khác nhau tiến hành công tác đăng ký. Ở đây đông hơn nhiều so với tưởng tượng của Thời Vũ.
“Xin chào.”
Thời Vũ lập tức trả lời rồi tiến tới.
Nhân viên lễ tân nhìn Thời Vũ, nói: “Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho anh?”
Thời Vũ nói: “Tôi muốn tham gia thi đấu đối kháng, nhưng đây là lần đầu tiên tôi tới đây, cô có thể giới thiệu ngắn gọn cho tôi được không?”
Nhân viên lễ tân mỉm cười gật đầu, nói: “Chúng tôi cung cấp đấu trường cho những trận dấu dưới cấp bậc siêu phàm. Ở đây anh có thể lựa chọn chiến đấu định sẵn hoặc chiến đấu ngẫu nhiên.”
“Chiến đấu định sẵn tức là anh đã hẹn sẵn đối thủ chiến đấu, còn chúng tôi sẽ cung cấp các dịch vụ như đấu trường, trọng tài và y tế.”
“Còn chiến đấu ngẫu nhiên, tức là anh cần phải điền thông tin cơ bản, sau đó chúng tôi sẽ ngẫu nhiên lựa chọn đối thủ chiến đấu cho anh và cung cấp các dịch vụ khác.”
“Trong đó, chiến đấu ngẫu nhiên sẽ căn cứ vào cấp bậc thú cưng của ngự thú sư, chia làm hai nhóm từ cấp 1 đến cấp 6 và từ cấp 7 đến cấp 10. Chúng tôi sẽ căn cứ vào cấp bậc thú cưng của anh, sau đó lựa chọn đối thủ ngẫu nhiên trong phạm vi phù hợp.”
“Bất kể là hình thức nào, chi phí sử dụng đấu trường cho một trận đấu là 100 tệ mỗi người.”
100 đồng?
Trái tim Thời Vũ đau đớn!
Một trận chiến mất tận 100 đồng! Quá đắt! Với 100 đồng, hắn có thể sống trong 3 ngày.
Tuy nhiên, xét đến phí bảo trì đấu trường, phí trọng tài và thậm chí là phí y tế, mức giá này có vẻ cũng bình thường. Nếu nơi này không được Chính Phủ hỗ trợ, giá có thể còn đắt hơn.
“À đúng rồi, còn có một trận cá cược nữa.” Nhân viên lễ tân nói thêm.
“Trước khi giao đấu, hai bên có thể tiến hành đặt cược. Bên thua sẽ thanh toán phí sử dụng đấu trường cho cả hai bên, tức là người thua trận sẽ phải trả 200 đồng, còn người thắng thì được miễn phí.
“Tôi chọn chiến đấu ngẫu nhiên, phạm vi cấp bậc của thú cưng là dưới cấp sáu.” Thời Vũ lựa chọn ngay tức khắc.
Hiện tại, cấp độ trưởng thành của nhóc Thực Thiết Thú đã đạt đến cấp năm, thành thạo kỹ năng Cứng Rắn, thậm chí còn có Khép Lại Tốc Độ Cao không khoa học. Cho dù đối thủ là thú cưng cấp 6 thuộc chủng tộc cấp cao, bọn họ cũng chưa chắc đã thua.
Vì tiết kiệm số tiền ít ỏi này, chỉ có thể xin lỗi đối thủ thôi, về phần tình huống hắn sẽ thua...
Nếu thua, Thời Vũ cũng chỉ có thể nhận.
Hy vọng sẽ là một đối thủ cực yếu, nhưng không quá yếu.
“Được, vậy mời anh điền vào biểu mẫu...” Nhân viên lễ tân đưa qua một tờ đơn, nói.
Thời Vũ nhận lấy tờ đơn và xem xét cẩn thận, sau đó cầm chiếc bút ở bên cạnh lên rồi nhanh chóng điền vào.
Tên, số căn cước, chủng loại thú cưng, cấp bậc trưởng thành của thú cưng, bốn hạng mục này đều là những thông tin cơ bản cần điền.
Những thông tin khác là tùy chọn, ví dụ như mục chiến đấu ngẫu nhiên, mục lựa chọn cá cược trận đấu...
Sau khi điền xong toàn bộ, Thời Vũ đưa trả lại tờ đơn. Nhân tiện Thời Vũ cũng hỏi luôn: “Xin hỏi cá cược trận đấu ở đây có thể tăng thêm tiền cược không?”
Dù gì cũng đã đặt cược rồi, vậy thì chơi lớn luôn.
Những người huấn luyện Pokemon chỉ cần thắng đều kiếm được tiền, vậy thì ngự thú sư cũng có thể làm thế chứ?
“Xin lỗi, việc này đã vượt ra khỏi phạm vi kinh doanh.”
Thời Vũ: “...”
Lại mất đi một cách kiếm tiền nữa.
Tiếp đến, dựa theo những thông tin mà Thời Vũ đã điền, nhân viên lễ tân trẻ tuổi này bắt đầu nhập thông tin vào chiếc máy tính to đùng trước mặt cô.
Đồng thời, cô ấy nói: “Đây là số thẻ của anh, kế tiếp anh có thể ra sảnh chờ đợi. Sau khi có đối thủ thích hợp, màn hình ở sảnh chờ sẽ hiển thị tên của anh và số của sân đấu.”
“Được, cám ơn.” Nhận lấy thẻ số, Thời Vũ gật gật đầu, sau đó đi về phía hàng ghế bên trong sảnh chờ. Hắn ngồi xuống và chờ ghép trận.
Trong khi đó.
Một cậu bé mặc đồng phục học sinh màu xanh trắng, đeo kính, cũng đang đăng ký thông tin tại quầy lễ tân.
Tên: Trần Khải
Chủng loại thú cưng: Thú Giáp Băng
Cấp bậc thú cưng: Thức tỉnh cấp 6
Hình thức chiến đấu: Chiến đấu ngẫu nhiên
Sau khi điền đầy đủ thông tin, cậu nhóc mặc đồng phục học sinh âm thầm mong đợi.
Là học sinh ưu tú trong lớp, cậu cảm thấy bạn học cùng lớp quá yếu, không thể gây áp lực nào cho cậu. Với môi trường phát triển như vậy thì khi nào cậu mới có thể trở thành ngự thú sư chuyên nghiệp? Cậu cần thêm áp lực!
Cho nên, cậu lựa chọn đến những đấu trường không giới hạn tuổi tác, chỉ hạn chế cấp bậc, hy vọng sẽ có một vài ngự thú sư thực tập chỉ bảo thêm.
Tuy nói như vậy... nhưng Trần Khải cảm thấy, một học sinh xuất sắc như cậu rất khó thua.