Mục lục
Không Khoa Học Ngự Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỹ năng cấp tinh thông, đặt trên người một con Thực Thiết Thú non nhìn qua chỉ mới 2 tuổi, hiển nhiên là không khoa học.

Thực Thiết Thú vốn không phải là loài thú cưng thích huấn luyện. Bởi vậy bình thường, độ thành thạo kỹ năng của Thực Thiết Thú cũng sẽ không cao. Trong chiến đấu, chúng nó phần lớn dựa vào tố chất thân thể để đánh bại đối thủ chứ không dựa vào kỹ năng.

Cho dù con Thực Thiết Thú này bắt đầu huấn luyện từ trong bụng mẹ thì vẫn quá vô lí. Nếu là một con Thực Thiết Thú trưởng thành thì không nói làm gì, mấu chốt nó là một con thú non.

"Thời... Vũ..."

"Hình như là người đó. Anh có biết hắn không? Tôi nhớ là anh cũng học ở Võ quán Trúc Thạch, hắn có phải là người của võ quán các anh hay không?”   

Một người đang cầm danh sách hỏi người nhân viên an ninh xem Thời Vũ là ai.

"Tôi không biết... Tôi chưa bao giờ nghe thấy cái tên này.” Nhân viên an ninh nói.

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, cho nên, Thời Vũ và con Thực Thiết Thú non này ở đâu chui ra?

"Sâu Bông Xanh?"

Đúng lúc này, trên màn hình lại xuất hiện hình ảnh khiến mấy người nhức cả trứng.

Bên phía Thời Vũ, Mười Một đã thành công đánh bại cả 4 con Heo Rừng Gai Dài này.

Lúc này, lại đến lượt Sâu Bông Xanh ra tay. Nó từ ba lô của Thời Vũ bò ra, dùng hết sức mình phun ra tơ sâu, rồi đi trói từng con Heo Rừng Gai Dài đó.

"Hắn không phải là ngự thú sư thực tập sao? Sao lại có đến 2 con thú cưng?”

Nhìn thấy con Sâu Bông Xanh, mọi người lại càng ngạc nhiên.

"Có thể là chưa lập khế ước, chỉ đơn giản là nuôi thêm thôi chứ?"

Cũng không phải chưa từng có ngự thú sư làm như vậy, chẳng qua là đối với một ngự thú sư bình thường mà nói, chuyện này quá mức khó khăn.

Nuôi thú cưng như mèo hoặc chó thì không sao, nhưng muốn bồi dưỡng chúng thành những con thú cưng chiến đấu hiểu được mệnh lệnh và sẵn sàng chiến đấu, nếu không có khế ước thì rất khó khăn. Đại khái như chó cưng bình thường với chó cảnh sát vậy.

Nói cách khác, do Thời Vũ có thiên phú Thần Giao Cách Cảm, có thể khiến con Sâu Bông Xanh hiểu ý của hắn một chút, bằng không thì con Sâu Bông Xanh này chắc chắn sẽ không nghe lời như vậy.

"Thí sinh này mạnh thật đấy, không chỉ có một con Thực Thiết Thú non mạnh như vậy, lại còn nuôi thêm một con Sâu Bông Xanh nữa”.

"Ta thấy cấp bậc của con Sâu Bông Xanh này cũng không thấp, tiến hóa thành Bướm Phong Tinh là chuyện hiển nhiên."

"Các anh em, tôi cược một gói thuốc lá, tôi cược bọn họ có thể xếp trong top 3 khảo hạch lần này."

Nhân viên an ninh bên trong phòng giám sát của khu an ninh bắt đầu sôi nổi lên.

"Được rồi được rồi."

"Cứ kệ hắn đi, đã có người bị thương rồi."

Tuy nhiên không lâu sau, cuộc thảo luận dừng lại, mấy người bị một nhân viên an ninh nghiêm túc khiển trách.

Hiện giờ đang là giai đoạn làm việc, không thể dồn toàn bộ lực chú ý vào Thời Vũ. Biết Thời Vũ không đi tìm đường chết là tốt rồi, các ngự thú sư khác cũng nhất định phải chú ý.

Thật là... Tuy rằng huấn luyện vừa mới bắt đầu, nhưng đã có ngự thú sư và thú cưng bị thương rồi, bọn họ phải nhanh chóng đi xử lý mới được.

Rừng Dã Trư.

"Bội thu luôn!"

Đám Thời Vũ vẫn chưa biết rằng chiến tích của bọn hắn đã bị một bộ phận nhân viên an ninh chú ý tới.

Lúc này, hắn đang vui vẻ nhìn mấy con Heo Rừng Gai Dài bị trói thành một chuỗi, tâm trạng vui sướng. Rất tốt, 1750 điểm tích lũy đã nắm trong tay.

Xem ra điểm tích lũy cũng không khó kiếm lắm.

So với điểm tích lũy, Thời Vũ càng muốn ăn thịt Heo Rừng Gai Dài hơn.

Lúc trước hắn may mắn được ăn thịt heo rừng xào ớt trong căn tin ở Trung tâm nuôi dưỡng thành phố Băng một lần, không biết nếu như tự mình chế biến thì hương vị sẽ như thế nào...

"Chiến lợi phẩm chắc là có thể ăn được." Thời Vũ nhìn về phía Mười Một, Mười Một thì lắc đầu.

"Ngao ngao!" Nó không biết, đừng hỏi nó.

Nó chỉ phụ trách chiến đấu thôi, chứ nó không thích thịt Heo Rừng lắm.

So với thịt Heo Rừng, nó nhớ đống măng trong ba lô của Thời Vũ hơn.

"Ùng ục..."

Sau một trận chiến, bụng Mười Một lại kêu lên ùng ục.

Mặc dù nó rất mạnh, nhưng dù sao cũng vẫn là con non, lúc chiến đấu sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực.

"Biết rồi, biết rồi." Thời Vũ lấy ra hai cây măng đã cắt xong và ném cho Mười Một.

Đồng thời, Thời Vũ cũng đặt con Sâu Bông Xanh lên thân cây, nói: "Nhóc đi tìm chút lá cây rồi tự ăn trước đi, rừng Dã Trư này hình như không có linh thảo đâu..."

Sâu Bông Xanh nhả nhiều tơ như vậy, chắc chắn cũng tiêu hao nghiêm trọng như Mười Một.

Sâu Bông Xanh: "..."

Đám Thời Vũ nghỉ ngơi tại chỗ khoảng 20 phút rồi mới bắt đầu tiến sâu hơn.

Lần này phải kéo theo tận 5 con Heo Rừng Gai Dài, ngay cả Mười Một cũng gặp khó khăn.  

Thời Vũ qua trợ giúp nó một chút, coi như rèn luyện thân thể luôn.

Tiếp theo, họ sẽ đi xuyên qua rừng Dã Trư và đến khu vực an toàn gần nhất.

Sau khi đi qua khu vực an toàn đó mới có thể đi đến chỗ của Slime Điện ở khu vực núi Từ Sơn.

Ở đằng trước, Thời Vũ và Mười Một kéo hai sợi dây thừng bện từ tơ sâu. Con Sâu Bông Xanh thì ở phía sau nằm trong ba lô bổ sung thể lực, bởi vì lát nữa có thể sẽ có Heo Rừng cần nó trói lại.

Đại khái lại đi thêm khoảng 5 phút nữa, Mười Một bỗng nhiên dừng lại một chút.

"Có Heo Rừng à?" Thời Vũ hỏi.

Mười Một gật đầu.

Sau đó, Thời Vũ nghe được cách đó không xa truyền đến thanh âm ồn ào.

Nhưng nghe được thanh âm này, vẻ mặt của Thời Vũ lại trở nên kỳ lạ.

Âm thanh này giống như tiếng kêu thảm thiết của heo rừng, nhưng lại không hoàn toàn giống.

Ngược lại, giống như tiếng kêu thảm thiết của con người hơn!

"A a a a, chạy đi, phía trước có cái cây, mau chạy tới cái cây đi.”

“Mẹ kiếp, sao bỗng nhiên xuất hiện 10 con Heo Rừng Gai Dài, đánh thế quái nào được?”

Không lâu sau, Thời Vũ liền thấy rõ một đám heo rừng đuổi theo hai người đang chạy thục mạng.

Bên cạnh hai người họ còn có một con Chó Băng trưởng thành cấp 6 và Chồn Tuyết cấp 7 cùng chạy.

Lợi dụng địa hình và kỹ năng, Chó Băng và Chồn Tuyết thỉnh thoảng cản trở tốc độ của đàn Heo Rừng, tạo cho phe họ thời cơ để rút lui.

Còn về đám Heo Rừng Gai Dài phía sau, cấp bậc trưởng thành trung bình đều trên cấp 6. 2 vs 10 phỏng chừng rất khó khăn, dù sao hai con thú cưng này cũng không phải Mười Một. Cũng khó trách tại sao hai ngự thú sư này lại điên cuồng chạy trốn như thế.

Đối mặt với một đống Heo Rừng Gai Dài như vậy, bọn họ không dám đối mặt, nhưng lại không muốn từ bỏ khảo hạch nên mới không lựa chọn cầu cứu, vì vậy chỉ có thể chạy trốn.

Đại thụ gần đây đều rất lớn, Heo Rừng Gai Dài trong lúc nhất thời cũng không đánh đổ được, chỉ cần trèo lên cây, heo rừng sẽ không còn cách nào khác.

"Đợi đã, phía trước hình như có người." Một ngự thú sư đang chạy bỗng nhiên nhìn thấy Thời Vũ ở phía trước.

“Hừ hừ!!!”

"Hừ! Hừ! Hừ!!!”

Không chỉ có bọn họ, đám Heo Rừng Gai Dài kia cũng ngửi được mùi đồng loại của mình.

"Mười con cùng lúc cơ à?" Thời Vũ và Mười Một cùng đứng đó nhìn. Thời Vũ đang tính toán tỷ lệ thắng của Mười Một khi đối mặt với mười con Heo Rừng Gai Dài...

Bình thường Heo Rừng Gai Dài không thể phá được phòng ngự của Mười Một khi đang trong trạng thái cứng rắn toàn thân. Cho dù phá được vẫn còn có Khép Lại Tốc Độ Cao, cho nên thử thách này hoàn toàn dựa vào thể lực của Mười Một.

"Quên đi, mình đang tính toán cái gì vậy chứ?" Thời Vũ vội lắc đầu. Bởi vì trong hiện thực, đám heo rừng này sau khi nhìn thấy đồng loại ở phía xa đang bị xâu thành một đống nằm dưới đất liền không nói hai lời, lập tức quay đầu bỏ chạy, hoàn toàn không có ý định chiến đấu.

“Hừ hừ!!!”

"Hừ! Hừ! Hừ!!!”

Chuồn đi.

Ở phía sau, một đám Heo Rừng chạy tán loạn, khiến cho hai ngự thú sư thực tập cùng với Chó Băng và Chồn Tuyết sững sờ tại chỗ.   

"Chạy đi? Không đuổi nữa?”   

Ngay sau đó, bọn họ liền nhìn thấy Thời Vũ cùng bé Thực Thiết Thú đang kéo chiến lợi phẩm là 5 con Heo Rừng Gai Dài từ từ đi tới.   

Cảnh tượng cực kỳ ngoạn mục.   

“Mé nó!”   

Ngự thú sư sở hữu con Chó Băng chửi thề một tiếng, không thể tưởng tượng nổi nhìn Thời Vũ kéo đống chiến lợi phẩm.

Anh ta có chút ấn tượng với Thời Vũ, bởi vì bọn họ đi cùng một lối vào núi Thiên Mang. Vừa mới trôi qua một chút thời gian thôi, đống Heo Rừng Gai Dài phía sau Thời Vũ là chuyện gì xảy ra vậy? ? ?

Lúc này, ngự thú sư sở hữu con Chồn Tuyết cũng đã hiểu vì sao đám Heo Rừng Gai Dài kia lại bỏ chạy. Bởi vì lúc này, Thời Vũ đang kéo một đống Heo Rừng Gai Dài đi tới, hào quang có vẻ rất đáng sợ. Đừng nói là Heo Rừng, ngay cả anh ta cũng sửng sốt.  

"Muốn tìm Heo Rừng Gai Dài đi tách đàn thì đi ra bìa rừng, đừng vào sâu trong rừng làm gì."

Thời Vũ đi ngang qua bọn họ, thản nhiên nhắc nhở một câu, rồi tiếp tục kéo đám Heo Rừng Gai Dài cùng với Mười Một.

"Hiểu rồi, cám ơn ông anh nhé."

Hai người vội vàng nói cảm ơn. Tuy nhiên, họ vừa bị đám Heo Rừng truy đuổi nên tạm thời không có ý định săn bắt gì, dự định đi tìm khu an toàn để nghỉ ngơi đã rồi nói sau.

Sau khi thở hổn hển tại chỗ, bọn họ lựa chọn đi theo con đường Thời Vũ vừa đi. Dù sao con đường Thời Vũ đi chính là con đường có thể xuyên qua rừng Dã Trư để đến khu an toàn.

Kế tiếp, bởi vì kéo theo chiến lợi phẩm là 5 con Heo Rừng Gai Dài, lũ Heo Rừng Gai Dài hoang dã hoàn toàn coi đám Thời Vũ là kẻ săn thú cấp cao. Cho dù Thời Vũ và Mười Một nhìn qua có vẻ dễ bắt nạt như thế nào đi nữa cũng không có một con heo rừng nào dám đến gần họ.  

Mà phải kéo theo nhiều con Heo Rừng Gai Dài như vậy nên Thời Vũ cũng tạm thời không có ý định chủ động đi gây sự với lũ Heo Rừng Gai Dài. Hiện tại đã là xế chiều rồi, hắn còn chưa có thời gian rảnh để ăn cơm trưa, tốt hơn hết vẫn là đi thẳng đến khu an toàn để thả heo rừng thôi.

Phải mất thêm một khoảng thời gian nữa, nhóm Thời Vũ rốt cục cũng đến được khu an toàn nhỏ có hàng rào bằng gỗ và bụi gai, thoạt nhìn trông giống như một khu trại nhỏ.

Lúc Thời Vũ đến được nơi này, ở đây đã có 5, 6 người. Cũng không biết là đi xuyên qua rừng Dã Trư tới, hay là đi con đường khác tương đối an toàn hơn.

Khu vực an toàn không có nhà phụ, chỉ có phòng giám sát và phòng y tế, vì vậy chỉ có thể để cho các thí sinh ngồi nghỉ dưới lán cỏ bên ngoài.

Lúc này, các thí sinh khác đang ngồi bên ngoài nghỉ ngơi, một nửa thoạt nhìn còn rất bình thường, nhưng nửa còn lại đều mặt mày xám xịt.

Thời Vũ còn nhìn thấy một thanh niên có quần áo bị nhuộm đỏ, cánh tay cuốn băng trắng. Chẳng lẽ là bị heo rừng tấn công?

Còn có một ngự thú sư trên mặt đóng vảy, vảy này thoạt nhìn rất giống vết sẹo. Mẹ nó, đây là bị con Bọ Ngự Đao Lớn hủy dung, sau đó được chữa khỏi sao?

Bởi vì có tồn tại loài thú cưng có khả năng chữa trị, cho nên chỉ cần thí sinh không tử vong tại chỗ, tỷ lệ cứu được vẫn khá cao… Nói là nói như vậy, nhưng Thời Vũ sau khi nhìn thấy 2, 3 ngự thú sư cuốn vải băng vẫn theo bản năng nuốt nước miếng.

Quá thảm rồi... Đừng có mà dọa hắn chứ.

Thời Vũ cảm thấy đám người bị thương này đang xóa đi sự nhiệt huyết tiếp tục đi săn Boss cấp 10 của hắn.

"Cái này..." Thời Vũ tiến vào và liếc nhìn về phía những thí sinh đã đến khu an toàn này. Các thí sinh kia cũng đang để ý đến Thời Vũ vừa mới tiến vào.

Sáu người này nhìn thấy Thời Vũ và con Thực Thiết Thú con kéo 5 con Heo Rừng Gai Dài tiến vào, ánh mắt lập tức mở to, như thể đã nhìn thấy điều gì đó không thể tin được.

Một, hai, ba, bốn, năm ... Họ không đếm sai, phải không? Năm con?

Lại nhìn kỹ lại, bọn họ xác định lúc này Thời Vũ đi vào một mình. Nói cách khác, Thời Vũ một mình săn được năm con Heo Rừng Gai Dài?   

Đại thần này từ đâu ra...!  

Heo Rừng Gai Dài tuy rằng không phải hung thú lợi hại nhất trong núi Thiên Mang, nhưng một lần săn năm con liên tục cũng không phải ai đều có thể dễ dàng làm được. Dù sao thể lực của thú cưng cũng có hạn, hơn nữa hiện tại thời gian trôi qua cũng không quá lâu.

"Cậu em đến rồi à?"

Lúc này, một nhân viên an ninh mặc đồng phục màu xanh từ trong phòng giám sát đi ra, nói: "Giám sát và điều khiển ở bên trong đã để ý cậu từ lâu, con Thực Thiết Thú này rất mạnh đấy.”

"Có muốn đăng ký điểm tích lũy không, anh đăng ký cho."

Thời Vũ nhìn qua, gật gật đầu nói: "Ừm, anh đăng ký giúp tôi. Đúng rồi, tôi có thể ăn con heo rừng này không? ”

Nhân viên an ninh sửng sốt: "Cậu em muốn ăn gì cơ?”

"Heo rừng nướng?"

"Anh khuyên cậu em đừng ăn, thịt Heo Rừng Gai Dài ngon thì ngon thật, nhưng phải trải qua rất nhiều công đoạn xử lý."

"Cái này..." Thời Vũ rất thất vọng, vậy chỉ có thể ăn mì tôm thịt bò kho trong ba lô thôi à?   

Vốn còn tưởng buổi chiều nay sẽ được ăn một bữa ngon rồi đi sao chép kỹ năng Nhân Bản đấy...

......

Căn cứ huấn luyện núi Thiên Mang.

Phòng giám sát chung.

Không giống với mỗi khu vực an toàn của núi Thiên Mang chỉ cần giám sát một khu vực cố định, nơi này lại phải chú ý đến tình hình của cả núi Thiên Mang, cho nên không kiểm soát tình hình của từng thí sinh một.

Tuy nhiên, bằng cách xem điểm số được tải lên theo thời gian thực từ các khu vực an toàn, 5 ngự thú sư chuyên nghiệp ở đây cũng có thể nhanh chóng biết được thí sinh nào đang thể hiện tốt.

Hiện tại, trên màn hình lớn hiển thị người có số điểm tích lũy cao nhất là một ngự thú sư tên là Tạ Phi, với 1500 điểm. Anh ta tiến vào núi Thiên Mang không lâu sau đó liền thành công săn được một con Thằn Lằn Lưng Đá trưởng thành cấp 9, giữ vững điểm tích lũy ở top đầu trong một thời gian dài.

Mà lúc này, điểm tích lũy rốt cục lại thay đổi. Cái tên Thời Vũ đột nhiên lấy 1750 điểm nhảy lên vị trí thứ nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK