Sau khi thỏa thích nghĩ về tương lai, Thời Vũ bị kéo trở về hiện thực. Công việc buổi sáng của hắn ngoại trừ cho bầy Sói Tuyết ăn thì còn rất nhiều nhiệm vụ khác. Những nhiệm vụ này làm cho hắn bận rộn cả buổi sáng.
Mãi đến gần trưa, hắn mới có thời gian rảnh rỗi, nhưng buổi chiều cũng đã được sắp xếp rõ ràng.
Sau khi dùng bữa và nghỉ trưa, đến buổi chiều, Thời Vũ cùng các thực tập sinh khác trong ký túc xá cùng làm một nhiệm vụ.
Bọn họ đã làm công việc này một thời gian rồi, chính là công việc được ghi trong bảng phân công: quan sát và ghi chép số liệu sinh trưởng của Sâu Bông Xanh…
Buổi chiều.
Thời Vũ khiêm tốn đi theo mọi người vào trong khu rừng rậm trải dài toàn Sâu Bông Xanh.
Rừng cây um tùm, cành lá rậm rạp, ánh sáng rất khó xuyên qua các tán lá.
Sâu Bông Xanh sinh sống ở nơi này nhiều nhất. Trong cơ sở dã thú ở thành phố Băng, Sói Tuyết chỉ có hơn 50 con, nhưng Sâu Bông Xanh phải có đến hơn một ngàn con.
Về cơ bản, có thể dùng năm chữ để nói về bọn chúng: số lượng đè chất lượng.
Thực lực của chúng cũng yếu đến đáng thương. So với Sói Tuyết có thể thức tỉnh bốn kỹ năng chủng tộc khi trưởng thành thì Sâu Bông Xanh chỉ có một kỹ năng duy nhất đó là nhả tơ.
Hơn nữa, cho dù tơ của nó đạt đến trình độ hoàn mỹ thì độ bền của nó cũng chỉ có thể so với dây thép.
Căn cứ vào uy lực và hiệu quả, các ngự thú sư chia năng lực của sinh vật siêu phàm thành các cấp bậc khác nhau. Từ thấp đến cao, theo thứ tự là không cấp, kỹ năng hạ cấp, kỹ năng trung cấp, kỹ năng cao cấp, kỹ năng siêu cấp…
Như Sâu Bông Xanh nắm giữ tơ tằm, ngay cả kỹ năng hạ cấp cũng không được tính, vì vậy căn bản không phân chia đẳng cấp.
Cho nên nói, đẳng cấp chủng tộc của Sâu Bông Xanh được chia vào nhóm hạ cấp siêu phàm cũng là tội nghiệp cho nó. Dù sao thì Sâu Bông Xanh cũng đánh không lại cả động vật bình thường, chẳng qua nó có không gian phát triển thôi.
Tuy nhiên, tùy thuộc vào phương pháp nuôi dưỡng, tơ của Sâu Bông Xanh có khá nhiều công dụng.
Nhưng cơ sở nuôi thú cũng không phải vì sản xuất tơ mới nuôi Sâu Bông Xanh.
Sở dĩ người ta nuôi mấy con thú nhỏ yếu như vậy là bởi vì ở trong tự nhiên, Sâu Bông Xanh là một trong số ít những dã thú có thể tự tiến hóa một lần.
Sau khi hấp thu đủ dinh dưỡng, chúng có thể tiến hóa thành Bướm Phong Tinh. Hơn nữa, chúng còn thể có thể thức tỉnh kỹ năng chủng tộc mới ‘Phong Nhận’ do đó nâng cao sức mạnh chiến đấu.
Mặc dù sau khi tiến hóa, vì tuổi thọ ngắn, đẳng cấp chủng tộc của chúng vẫn bị chia vào nhóm sinh vật cấp thấp. Nhưng bù lại, Bướm Phong Tinh lại là một trong những loại thú dễ nuôi nhất, là lựa chọn tối ưu nhất của hầu hết những ngự thú sư sơ cấp.
Kế tiếp, công việc của Thời Vũ chính là ghi lại trạng thái trưởng thành của Sâu Bông Xanh, dự đoán thời điểm để chúng tiến hóa thuật lợi nhất.
So với Sói Tuyết, Sâu Bông Xanh vô hại hơn nhiều, dù sao chúng cũng chỉ to bằng lòng bàn tay.
Cơ thể màu xanh lá cây, đôi mắt vô tội, đầu và hai chiếc râu màu vàng, rất giống với ấu trùng của Bướm Đuôi Én trên Trái Đất.
Sau khi tự mình tiếp xúc, Thời Vũ cũng hiểu vì sao chúng được vinh dự gọi là thú cưng yếu đuối ở thế giới này...
Bởi vì đám côn trùng này sử dụng kỹ năng nhả tờ chưa trải qua huấn luyện, hắn chỉ cần dùng hai tay kéo nhẹ phát là đứt.
Trong quá trình quan sát, Thời Vũ đã từng bị tơ tằm quấn tay.
So với Sói Tuyết, trí tuệ của Sâu Bông Xanh thấp hơn nhiều. Thời Vũ cũng chưa thành thạo thiên phú thần giao cách cảm, cho nên giao tiếp giữa hai bên không tốt lắm, làm cho Sâu Bông Xanh có hành vi phản kháng.
Nhưng hành vi chống cự này... rất vô hại.
Có điều nó vẫn chưa phải là điều khiến hắn cạn lời nhất.
Điều khiến Thời Vũ không nói nên lời chính là, sổ tay bằng đá trong đầu hắn cho biết, kỹ năng uy hiếp hệ tinh thần cấp cao cũng có thể dạy cho Sâu Bông Xanh?
Sâu Bông Xanh có tố chất Vương giả???
Cái gọi là tiêu chuẩn phù hợp này, lỏng lẻo đến vậy sao?
Ánh mắt Thời Vũ nhìn đám Sâu Bông Xanh dần thay đổi.
Xem ra, sổ tay bằng đá quả thật không đơn giản. Dù sao đám Sâu Bông Xanh được khen là dã thú cấp cực thấp này trước khi tiến hóa thì không thể học nổi kỹ năng nào khác ngoại trừ nhả tơ…
Lúc Thời Vũ đang xúc động, một con Sâu Bông Xanh từ trong tay hắn chạy đi, quyển sổ tay bằng đá lại biến hóa một lần nữa. Lúc này, quyển sách mở ra trang thứ hai.
Lúc này, quyển sách đã thêm một số hình ảnh của Sâu Bông Xanh.
Bên dưới vẫn là một đống thông tin.
[Kỹ năng]: Nhả tơ
[Cấp bậc]: Không
[Giới thiệu]: Kỹ năng sử dụng hết mức có thể sẽ có một chút tác dụng.
[Trạng thái]: Tạm thời chưa có đối tượng giảng dạy.
Thời Vũ: ???
Phần giới thiệu bị sao vậy? Sao lại giống suy nghĩ của hắn thế!
Thôi kệ… Vậy có nghĩa là kỹ năng nhả tơ của con sâu đó đã được sao chép và lưu lại hả?
Hình như đã đáp ứng đủ ba điều kiện rồi.
Trước mắt, sổ tay bằng đá đã thành công thu thập kỹ năng vô dụng thứ hai, Nhả Tơ... Hắn thậm chí còn không vui vẻ nổi, dù sao kỹ năng này có vẻ rất vô dụng.
Cũng không hẳn... Kỹ năng nhỏ yếu như vậy có lẽ dùng để thử nghiệm cũng được, kiểm tra mức độ tiêu hao thể lực luôn.
Sau đó, trong cả buổi chiều làm việc, trong khi người khác quan sát rồi ghi chép về Sâu Bông Xanh, Thời Vũ cũng quan sát và ghi chép, nhưng hắn vẫn còn một việc cần làm, đó là tiếp tục nghiên cứu sổ tay bằng đá trong đầu.
Phát hiện duy nhất có giá trị là khi đã học được kỹ năng Nhả Tơ của Sâu Bông Xanh thì hắn cũng có thể dạy lại kỹ năng này!
Hắn cũng đã nắm rõ về Nhả Tơ và nó còn ở trạng thái có thể học!
Thời Vũ nghiên cứu thêm, sổ tay bằng đá cũng cung cấp thông tin rằng lặp đi lặp lại việc giảng dạy kỹ năng có thể làm tăng độ thành thạo của kỹ năng này!
Hiểu thì hiểu rồi, nhưng đáng tiếc, Thời Vũ cũng không dám thử nghiệm ở chỗ này đâu…
……
Mãi cho đến chập tối.
Sau khi ăn tối xong, Thời Vũ ngay lập tức quay về ký túc xá.
Sau khi trở về, hắn lập tức cầm lấy một trong ba cuốn sách.
Đó không phải là quyển hướng dẫn đánh giá mà là có nội dung khác.
Trong cuốn sách này ghi lại 51 loài dã thú được nuôi tại cơ sở chăm sóc dã thú của thành phố Băng cùng với kỹ năng chủng tộc của chúng.
Rõ ràng, Thời Vũ đang bắt đầu lựa chọn mục tiêu để học trộm.
Hắn định tìm xem vài kỹ năng thích hợp để dạy cho Thực Thiết Thú nhà mình học.
Sổ tay bằng đá không thể tự tạo ra kỹ năng được, muốn có kỹ năng mới thì phải tự mình nghĩ cách thu thập thêm.
Tuy nhiên, chỉ cần thành công thu được mấy kỹ năng hiếm có, sổ tay bằng đá là bất khả chiến bại.
Có ngự thú sư nào đã từng đào tạo ra được Sâu Bông Xanh biết kỹ năng uy hiếp?
Thời Vũ tạm thời coi sổ tay bằng đá là thiên phú ngự thú thứ hai của hắn. Có được thiên phú này, mục tiêu kế tiếp của hắn rất dễ dự đoán.
Nghĩ biện pháp sao chép kỹ năng cấp cao, cất giữ nó rồi chờ sau khi trở thành Ngự Thú Sư thì dùng để huấn luyện dã thú của mình...
Nhưng đáng tiếc, sau khi đọc qua 51 loại thú cưng trong cơ sở nuôi dưỡng, Thời Vũ cũng không tìm được loại kỹ năng nào có vẻ ổn...
Những kỹ năng mà đàn thú con ở đây có thể thức tỉnh về cơ bản đều là những kỹ năng cấp thấp, tương đối cơ bản và rất phổ biến, không đáng để sao chép.
Đương nhiên, thu thập càng nhiều kỹ năng thì càng tốt, lo trước khỏi họa mà.
Nhưng sau khi sao chép kỹ năng Nhả Tơ, Thời Vũ bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề. Sổ tay bằng đá có giới hạn số lượng kỹ năng thu thập không?
Trước khi tìm ra giới hạn thu thập của quyển sách này, Thời Vũ không dám lãng phí. Mục tiêu trước mắt vẫn là thu thập kỹ năng trung cấp hay cao cấp thì tốt hơn.
"Xem ra chỉ có thể đổi mục tiêu."
Thực ra, nơi Thời Vũ đang ở là cơ sở nuôi dưỡng dã thú của cả thành phố Băng, không chỉ có số lượng lớn dã thú hoang dã, trong đây cũng có không ít ngự thú sư...
Kỹ năng thú cưng của họ cũng có thể làm mục tiêu sao chép, giống như sao chép kỹ năng Uy Hiếp của Sói Tuyết đầu đàn kia vậy.
Tỷ lệ thú cưng của ngự thú sư thành thạo các kỹ năng hiếm so với con non được nuôi dưỡng ở đây cao hơn nhiều…
Nghĩ tới đây, Thời Vũ trầm ngâm một chút, rồi hắn nảy ra một ý nghĩ to gan.