Cuối cùng thì Mười Một cũng học được kỹ năng cao cấp đầu tiên, Thời Vũ rất vui mừng vì điều này.
Mặc dù vẫn còn cách một khoảng khá xa với kỹ năng siêu cấp có khả năng dời non lấp biển trong lời đồn và kỹ năng thần cấp có thể thay trời đổi đất trong thần thoại, nhưng như này đã là tiến bộ rất lớn rồi.
Tuy nhiên, khi nhìn đến [Thời gian làm lạnh: 48 tiếng], Thời Vũ liền câm nín.
Hắn không đi chuẩn bị bữa trưa cho đám Mười Một luôn, mà lại cầm cái lọ chứa hạt Đậu Thần lên.
Một hạt Đậu Thần có thể xóa bỏ 120 giờ thời gian làm lạnh, nếu thêm một hạt nữa, liệu có thể lập tức hồi sinh trong trạng thái đầy máu, thậm chí là trạng thái tinh thần còn tốt hơn so với ban đầu không?
Hướng dẫn sử dụng có ghi... Đậu Thần có thể được sử dụng lặp lại nhiều lần trong trạng thái suy yếu, cho đến khi trạng thái khôi phục hoàn toàn mới thôi.
Loại mà hắn đã mua là loại Đậu Thần cấp thấp nhất, không cần lo lắng về việc bổ sung quá nhiều, cho nên một hơi ăn hai, ba hạt cùng lúc chắc là cũng không có vấn đề gì đâu.
Tuyệt vời!
Đây là niềm vui mà thuốc tổng hợp như viên nang Minh Thần không thể mang lại được đâu.
Tuy nhiên, Thời Vũ lại do dự khi đang chuẩn bị ăn hạt Đậu Thần thứ hai.
Hiệu quả của hạt Đậu Thần này rõ ràng lớn hơn 48 tiếng làm lạnh, giờ mà ăn luôn chẳng phải rất lãng phí sao?
Hướng dẫn sử dụng cũng không đề cập đến việc có thể chia đôi để ăn hay không, nếu cứ ăn cả hạt như thế, làm tròn lại chẳng khác nào phí mất hàng chục ngàn đồng.
“Giá của một hạt Đậu Thần là 100.000 đồng.”
“Râu Nhân Sâm Baby cũng phải 50.000 đồng.”
“Cho nên, có lẽ sau này nên đổi loại thuốc bổ khác…”
“Không, cho dù có là Râu Nhân Sâm Baby cũng không an toàn.”
Thời Vũ lấy sữa ong chúa của Trăm Hoa ra, thứ này cũng được đựng trong một cái lọ nhỏ.
Ong chúa tuy có chữ ‘chúa’, nhưng cũng không phải là sinh vật cấp quân vương, chỉ là sinh vật cấp thống lĩnh thôi.
Loại sinh vật này lớn lên bằng cách hấp thụ mật hoa của nhiều loài hoa khác nhau.
Loại sữa ong này còn có rất nhiều tên gọi khác, chẳng hạn như Sữa Ong Chúa, Phong Hoàng Tương, thậm chí ở kiếp trước nó cũng là thuốc bổ.
Còn ở thế giới này, nó lại càng có nhiều tạc dụng bồi bổ hơn.
Thời Vũ đi lấy ly nước cẩu kỷ của mình, bỏ hết bên trong đi rồi bắt đầu thay một loại thuốc bổ khác.
Lọ sữa ong nhỏ này mặc dù có giá 300.000, nhưng có thể chia ra để sử dụng nhiều lần, dùng nước ấm để hòa là có thể uống được.
Vì vậy, trên lý thuyết, trước tiên cứ sử dụng loại thuốc bổ này đã vì có thể khống chế số lượng, cố gắng để không lãng phí nó.
Dùng một cốc nước lớn, Thời Vũ ngâm một phần ba lượng sữa ong.
Sau khi khuấy đều, hắn nhấp một ngụm và chờ đợi.
Cái này có tác dụng chậm hơn so với Đậu Thần rất nhiều, Thời Vũ phải chờ vài phút, cơ thể mới có phản ứng.
[Thời gian làm lạnh]: 46 giờ
Uống một ngụm nhỏ, đã giảm luôn 2 tiếng làm lạnh.
Thời Vũ kích động ngay tại chỗ.
“Có tiền thật sướng!!!”
Phải nói là tiền nào của nấy. Mấy viên nang Minh Thần mà hắn mua ở hiệu thuốc bên ngoài căn bản không có tác dụng như thế này!
Viên nang Minh Thần chỉ dựa vào khả năng của mấy vị thuốc cưỡng chế khôi phục tinh thần của hắn, thời gian làm lạnh càng không thể trực tiếp nhảy qua con số lớn như thế này được.
Nào có được như bây giờ... Thời gian làm lạnh nhảy xuống nhiều như vậy, như thể Thời Vũ trực tiếp nhìn thấy cuộc sống mới vậy.
Sau này cũng không phải đến hiệu thuốc nữa, không cần phải chịu những ánh mắt kỳ quái của nhân viên bán hàng nữa.
“Ực Ực ——”
Thời Vũ lại nhấp một ngụm nước, rồi mang theo ly nước bên người luôn.
Hắn định sẽ xóa sạch thời gian làm lạnh của hôm nay, sau đó buổi tối lại dạy kỹ năng thêm một lần nữa.
Nạp tiền thật sung sướng, hiệu suất giảng dạy cải thiện ngay lập tức.
Xem ra, 10 triệu vốn khởi nghiệp này Mười Một và Sâu Bông Xanh đừng mơ được hưởng quá nhiều. Tốt hơn hết là tiết kiệm để hắn mua thuốc bổ giá cao hơn một chút.
Ngự thú sư có thể khiến những loại huốc bổ này phát huy ra hiệu quả như vậy, chỉ sợ có mình hắn thôi.
......
Tối hôm đó, Thời Vũ uống gần nửa ly nước vui vẻ.
Thời gian làm lạnh của việc dạy kỹ năng cuối cùng đã xóa sạch.
Thời Vũ vui thì cũng vui, nhưng cũng không vui hẳn.
Bởi vì để pha ra ly nước hạnh phúc này, hắn đã sử dụng một phần ba số sữa ong của mình, giá của nửa cốc này gần 5000 đồng.
Tuy nhiên, chỉ mới khôi phục được 48 giờ làm lạnh.
Hạt Đậu Thần có giá 10.000 đồng, có thể khôi phục khoảng 120 giờ.
Cái nào có giá trị hơn, nhìn cái biết liền.
“Tính như vậy cũng không đúng lắm, dù sao Đậu Thần là một loại thuốc bổ chủ yếu dùng để khôi phục thể lực và năng lượng, còn Sữa Ong ngoài tác dụng tương tự, còn có thể phòng ngừa bệnh tật.”
Thời Vũ chẳng thèm nghĩ nữa, vấn đề bây giờ là sau một ngày uống thuốc bổ, hắn bây giờ có hơi thừa sức, chỉ sợ lại khó ngủ.
“Quả nhiên, Nhả Tơ là kỹ năng thích hợp nhất để dạy buổi tối.”
“Thời gian làm lạnh khoảng 8 giờ, rất thích hợp để ngủ.”
Thời Vũ nhất quyết đi tìm con Sâu Bông Xanh lần nữa, rồi dạy cho nó Nhả Tơ cấp tinh thông sau 4 lần dạy kỹ năng cho nó.
Độ thành thạo đã tăng lên, nhưng lại không có sự thay đổi về chất lượng.
Xem ra muốn đạt tới Nhả Tờ cấp hoàn mỹ thì còn phải tiếp tục dạy thêm.
“Không sao, về sau mỗi tối đều sẽ dạy một lần Nhả Tơ trước khi đi ngủ, phỏng chừng không bao lâu sẽ có thể max cấp.”
“Vừa có thể tăng độ thành thạo của Nhả Tơ, vừa tránh mất ngủ thức khuya, thúc đẩy giấc ngủ, đảm bảo sức khỏe thể chất và tinh thần, quả thực là bổ khí huyết.
…….
Ngày 2 tháng 8.
Sáng sớm.
Thời Vũ lại lấy ra một hạt Đậu Thần nữa, cùng với nửa ly nước hạnh phúc còn lại, định dạy thêm kỹ năng cấp cao cho Mười Một.
“Mười Một.”
Sau khi Mười Một tập thể dục buổi sáng và ăn sáng, nó lại bị Thời Vũ gọi tới, điều này làm cho nó có chút lo lắng.
Nói chính xác là, nó có một linh cảm không tốt.
Quả nhiên, dưới ánh mắt của Mười Một, tay phải của Thời Vũ lại sáng lên.
“Ồ!”
Lần này là cái gì vậy.
Con Thực Thiết Thú non che mắt lại.
“Lần này là thứ có thể gia tăng hiệu suất huấn luyện kỹ năng.”
[Kỹ năng]: Giấc Ngủ Tuyệt Đối
[Cấp bậc kỹ năng]: Cao cấp
[Giới thiệu]: Kỹ năng hệ tinh thần, có thể cho phép bản thân tiến vào giấc ngủ cực sâu, từ đó nhanh chóng khôi phục các trạng thái của cơ thể.
[Trạng thái]: Có thể giảng dạy
Kỹ năng Giấc Ngủ Tuyệt Đối trông thì có vẻ không hiệu quả lắm, nhưng nó lại thực sự rất mạnh.
Kỳ thật, sau khi thú cưng tiến vào không gian ngự thú, trạng thái của nó cũng giống như kỹ năng Giấc Ngủ Tuyệt Đối này.
Có thể nói, nếu như một con thú hoang dã nắm giữ loại kỹ năng này, cũng tương đương với việc mang theo bên người có một phần chức năng của không gian ngự thú.
Hơn nữa, còn là một không gian ngự thú có đẳng cấp không thấp.
Nói chung, cho dù là Giấc Ngủ Tuyệt Đối sơ cấp cũng sẽ có tác dụng khôi phục thể lực và năng lượng của thú cưng nhiều hơn so với không gian ngự thú của ngự thú sư.
Nếu Mười Một học được cái này, ngoại trừ một vài tình huống đặc biệt, về cơ bản là hoàn toàn không cần phải trở về không gian ngự thú của Thời Vũ để nghỉ ngơi.
Trừ khi Thời Vũ có thể tăng cao cấp bậc của không gian ngự thú.
Nhưng Thời Vũ luôn cảm thấy, tốc độ hắn tăng cấp không gian ngự thú không nhất định phải nhanh bằng tốc độ tăng độ thuần thục cho Giấc Ngủ Tuyệt Đối của Mười Một.
Tóm lại, sau khi dạy cho Mười Một kỹ năng này, chỉ cần lo đủ lượng thức ăn, đảm bảo dinh dưỡng của nó, kết hợp Giấc Ngủ Tuyệt Đối với Khép Lại Tốc Độ Cao, Mười Một sẽ hoàn toàn có thể tự huấn luyện, hơn nữa hiệu suất huấn luyện sẽ rất cao.
Đồng thời, dưới tình huống Mười Một không dựa vào không gian ngự thú để nghỉ ngơi thì ngự thú sư Thời Vũ sẽ có nhiều thời gian và công sức để củng cố không gian ngự thú hơn, từ đó nâng cao cấp bậc ngự thú sư của hắn.
Điều này là rất tuyệt... Ngự thú sư và thú cưng nên cùng nhau phát triển mới phải.
Bằng không, đến lúc Mười Một đạt tới cấp độ siêu phàm, nhưng cấp bậc ngự thú sư của hắn vẫn là thực tập thì quá xấu hổ.
“Ngao ------”
Thời Vũ giới thiệu kỹ năng xong, Mười Một mở mắt ra.
Kỹ năng này hay thật đấy!
“Không chỉ vậy, kỹ năng này còn có thể sử dụng trong khi chiến đấu, sau khi độ thuần thục tăng cao hơn.”
Tốc độ phục hồi thể lực của Giấc Ngủ Tuyệt Đối có độ thuần thục thấp tương đối chậm, hiệu suất phục hồi cũng thấp. Nhưng với Giấc Ngủ Tuyệt Đối có độ thuần thục cao thì có lẽ chỉ cần ngủ một lát là đã có thể khôi phục được rất nhiều thể lực.
“Đến lúc đó, gặp phải kẻ địch sẽ trực tiếp triển khai Nhân Bản, Cứng Rắn, Lôi Chưởng.”
“Nếu bị thương thì dùng Khép Lại Tốc Độ cao để tự chữa trị.”
“Khi cạn kiệt thể lực thì nhanh chóng thu nhỏ lại rồi đi ngủ, sau khi tỉnh dậy lại tiếp tục chiến đấu, nhóc học được chưa?”
Mười Một điên cuồng gật đầu, nói một chút đã hiểu rồi.
‘Học được, học được rồi, chiến thuật này thực sự tốt.’
Ngày hôm đó, Thời Vũ ăn Đậu Thần, uống nước hạnh phúc, nhìn Mười Một tự huấn luyện và nghỉ ngơi dưỡng sức.
Và tóm tắt một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống: Không ngừng nạp tiền luôn luôn hạnh phúc.
……
Sau khi có tiền, bất kể là Thời Vũ hay là hai con thú cưng rõ ràng đều thoải mái hơn nhiều.
Hai ngày đã dạy xong hai kỹ năng cao cấp, mỗi buổi tối còn có thể lại dạy thêm một lần Nhả Tơ, đây là điều Thời Vũ lúc trước không dám nghĩ tới.
Đến ngày 3 tháng 8, Thời Vũ vốn định tiếp tục lặp lại trình tự như ngày hôm qua, tiếp tục giáo dục Uy Hiếp. Chẳng qua là, tuy rằng có thuốc bổ, nhưng liên tục ép buộc cơ thể như thế suốt hai ngày như vậy, Thời Vũ cũng khó tránh khỏi có chút không chịu nổi.
Yếu tố tâm lý.
“Quên đi, hôm nay nghỉ ngơi một ngày, dạy kỹ năng cấp thấp coi như thả lỏng vậy.”
Mặt khác, lúc trước đã đồng ý sẽ đến thăm Võ quán Trúc Thạch lúc rảnh rỗi, nhưng đã hai ngày rồi hắn còn chưa khởi hành, cũng nên đi xem một chút.
Dù sao võ quán bên đó hình như đang chuẩn bị tài nguyên huấn luyện cho Thực Thiết Thú, cũng không uổng công đi đến đó.
Võ quán Trúc Thạch cũng ở trong Bình Thành, nếu Thời Vũ bắt taxi thì trong vòng nửa giờ là có thể đến nơi. Nhưng trước khi đi, Thời Vũ đã kiểm tra số điện thoại của Võ quán Trúc Thạch.
Hắn định hẹn trước khi tới thăm, tránh cho sau khi đến nơi thì quán chủ lại không có ở đó, nếu vậy thì rất mất công...
…….
Võ quán Trúc Thạch.
Nơi này là một trong những cơ quan đầu não của Thực Thiết Thú ở cổ quốc Đông Hoàng.
Quán chủ Lâm Hồng Niên là ngự thú sư cấp cao thủ hiếm hoi ở thành phố Băng.
Tuy rằng ông ấy không đạt được danh xưng cấp cao thủ nhờ Thực Thiết Thú, thú cưng mạnh nhất cũng không phải Thực Thiết Thú, nhưng thú cưng đại diện cho ông ấy lại chắc chắn là Thực Thiết Thú.
Thực Thiết Thú là con thú cưng đầu tiên mà Lâm Hồng Niên lập khế ước. Bởi vì mối quan hệ này, ông vẫn luôn hy vọng tìm được một phương pháp huấn luyện Thực Thiết Thú tốt hơn, thậm chí là một phương pháp tiến hóa.
Đáng tiếc, do những hạn chế về chủng tộc, Thực Thiết Thú vẫn rất khó để có thể đột phá một bình cảnh nào đó.
Ngay cả khi ông ấy nghiên cứu ra hai loại kỹ năng ngoài chủng tộc thích hợp cho Thực Thiết Thú học hỏi thì kết quả vẫn chỉ được như vậy.
Dần dà, cho dù Lâm Hồng Niên lập khế ước với thú cưng mạnh hơn, ông cũng không bỏ được suy nghĩ này trong đầu.
Sau đó, Lâm Hồng Niên không hề bỏ cuộc, trên cơ sở kế thừa trung tâm nuôi dưỡng Thiết Trúc của gia đình, ông đã lựa chọn mở Võ quán Trúc Thạch và chiêu mộ để tử từ khắp mọi nơi.
Chỉ cần là ngự thú sư có khế ước với Thực Thiết Thú đều có thể gia nhập Võ quán Trúc Thạch để học tập.
Những học viên có thiên phú xuất chúng thậm chí còn có cơ hội tiếp xúc với những bí kíp như kỹ năng Lôi Chưởng, Pháo Quyền.
Ông ấy hy vọng có thể dùng cách này để bồi dưỡng ra càng nhiều ngự thú sư có Thực Thiết Thú tài giỏi hơn. Đến lúc đó, những người lựa chọn huấn luyện Thực Thiết Thú cũng sẽ nhiều hơn, nói không chừng sẽ có người có tài giỏi hơn ông có thể tìm được hướng đào tạo tốt hơn cho Thực Thiết Thú.
Trong sân huấn luyện của Võ quán Trúc Thạch, lúc này, 10 học viên với tuổi tác khác nhau đang cùng Thực Thiết Thú của bọn họ thực hành huấn luyện.
Võ quán Trúc Thạch chỉ thu nhận những học viên còn đang thực tập và cung cấp những nội dung huấn luyện cơ bản.
Sau khi trở thành ngự thú sư chuyên nghiệp cũng có thể coi như là một người thầy rồi. Nhưng, cũng có những người như Gấu Nhỏ Nghiêm Kỳ trượt khảo hạch chuyên nghiệp liền bỏ dở giữa chừng.
Đương nhiên, đây là đối với những học viên bình thường, còn đối với những học viên có thiên phú, quán chủ Lâm Hồng Niên sẽ thu làm đệ tử thân truyền và nghiêm túc dạy dỗ bọn họ.
Những thật đáng tiếc, cho đến nay, ngoại trừ con gái của mình ra, không có một ngự thú sư Thực Thiết Thú nào có thể hưởng thụ sự dạy dỗ của một đệ tử thân truyền.
Mặc dù đã đào tạo ra một đống ngự thú sư chuyên nghiệp, nhưng Lâm Hồng Niên vẫn không thể tìm được một đệ tử xứng đáng để dồn hết tâm sức giảng dạy.
Cho đến khi Lục Thanh Y tìm đến ông và nhờ ông hỗ trợ giúp đỡ một người.
Nếu đã đồng ý sự nhờ vả này, cho dù người kia có thiên phú như thế nào, Lâm Hồng Niên nhất định sẽ cố gắng hết sức để dạy dỗ. Dù sao hai bí kíp kỹ năng trung cấp của ông, so với người như tiến sĩ Lục mà nói, căn bản không tính là cái gì.
Ngay sau đó, Lâm Hồng Niên liền nghe Gấu Nhỏ Nghiêm Kỳ nói về Thời Vũ
Chưa đầy một tháng, Cứng Rắn đã đạt cấp tinh thông.
Thiên tài!
Hơn nữa có quan hệ với một cô gái kiêu ngạo như tiến sĩ Lục, tương lai rộng mở, hoàn toàn có khả năng huấn luyện Thực Thiết Thú đến cấp quân vương.
Một thiên tài ngự thú sư như vậy, cho dù không có quan hệ với Lục Thanh Y, ông cũng sẽ dạy dỗ hết sức.
Lâm Hồng Niên ngay từ đầu đã nghĩ như vậy.
Nhưng mà, khi Gấu Nhỏ Nghiêm Kỳ nói cho ông biết, nhóm Thời Vũ đã học được Lôi Chưởng trong vòng một ngày, Lâm Hồng Niên bỗng ngộ ra.
Xin lỗi, là ông không xứng.
Ông cũng muốn biết làm thế nào để học được Lôi Chưởng trong một ngày từ Slime Điện và quặng điện.
“Ba.”
Trên đài cao của sân huấn luyện, Lâm Tu Trúc nhìn cha mình đang nhìn xuống sân huấn luyện phía dưới, khẽ nói:”Buổi trưa chúng ta đi ăn bên ngoài đi, ăn ở Long Cung Ngư Trang ấy.”
Lâm Hồng Niên nhíu mày, nói: "Huấn luyện hàng ngày của con đã hoàn thành chưa?”
“A...” Lâm Tu Trúc không nói nên lời.
Lâm Hồng Niên nhìn về phía người con gái không nghe lời này, nhất thời hối hận.
Ban đầu, Lâm Tu Trúc dưới sự dạy dỗ của ông đã vượt qua sát hạch ngự thú sư chuyên nghiệp khi mới 18 tuôi. Vốn là có tương lai tương sáng, nói không chừng còn có thể vượt qua ông, rồi bồi dưỡng Thực Thiết Thú đến cấp quân vương.
Nhưng mà, ai biết Lâm Tu Trúc lại lựa chọn chuyên ngành nuôi dưỡng, lại còn thi vào khoa nghiên cứu tiến hóa, muốn nghiên cứu phương pháp tiến hóa của Thực Thiết Thú.
Lúc trước ông cũng không biết mình đã bị bỏ bùa gì mà lại đồng ý, nhưng cuối cùng... ở cả hai hướng, Lâm Tu Trúc đều có kết quả không tốt lắm, thực lực hạ xuống, con đường tiến hóa cũng không nghiên cứu ra kết quả gì.
“Chờ con hoàn thành huấn luyện đã rồi nói sau.” Lâm Hồng Niên cẩn thận, nghiêm túc nói.
“Nhưng mà mẹ con muốn ăn cá.” Lâm Tu Trúc nói: "Chứ không phải con.”
Lâm Hồng Niên im lặng một chút.
“Nốt lần này thôi, sau này không được bỏ huấn luyện nữa.”
Lâm Tu Trúc: "..."
Trong khi hai cha con đang thảo luận xem trưa nay ăn gì, một học viên trong võ quán vội vàng chạy tới.
“Thầy Lâm, một ngự thú sư tên là Thời Vũ nói hôm nay có thể sẽ tới thăm, không biết thầy có thời gian hay không.”