Mục lục
Không Khoa Học Ngự Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù nhiều nhiệm vụ nhưng hình như không có mấy cái phù hợp với Mười Một.

Nhiệm vụ ở đây đơn thuần là một số người muốn tìm một ngự thú sư bán thời gian với giá thấp.

Ví dụ như bắt Châu Chấu Gió sống chính là một nhiệm vụ của nhà hàng giao cho hiệp hội Ngự thú sư.

Châu Chấu Gió là một sinh vật siêu phàm, cũng là côn trùng có hại của nhà nông, hơn hết, nó là một món ăn ngon bán chạy trên bàn ăn.

So với việc thu mua trực tiếp Châu Chấu Gió sống ở nông trại thì thu mua ở đây dưới hình thức nhiệm vụ sẽ hợp lý hơn.

Khuyết điểm duy nhất khả năng chính là hiệu suất thấp hơn một chút, nhưng nhiệm vụ kiểu này rõ ràng cũng không phải là nhiệm vụ khẩn cấp có giới hạn thời gian, điều họ muốn là tiết kiệm.

Muốn bắt được Châu Chấu Gió biết bay thật ra cũng khá phiền phức. Đám côn trùng này tuy không mạnh hơn Sâu Bông Xanh bao nhiêu nhưng rất linh hoạt, kỹ năng của loài này là Cánh Gió, tốc độ rất nhanh.

Sau khi xem xét kỹ lưỡng, nếu không phải là vì Mười Một không biết bay nên khó mà thực hiện được nhiệm vụ này, nếu không có khi Thời Vũ đã chọn nhiệm vụ này rồi.

Trong trận đấu vừa rồi, mặc dù thắng khá dễ dàng nhưng Thời Vũ cũng có chút suy tư.

Động tác tấn công của con Thú Giáp Băng kia rất nhanh, Mười Một chưa có kinh nghiệm trong cuộc chiến thực tế đối mặt với đòn tấn công, chỉ có thể dùng Cứng Rắn phòng ngự khắp cơ thể theo bản năng.

Nhưng thật ra lúc đó còn có một lựa chọn khác, chính là phán đoán vị trí tấn công của đối thủ và tiến hành phòng ngự một phần cơ thể.

Nếu như vậy có thể tiết kiệm được không ít thể lực.

Mặc dù nói là Cứng Rắn cấp tinh thông khiến toàn thân nó đã cứng rắn, nhưng chiến thắng với một cái giá thấp nhất rõ ràng có nghĩa là thú cưng có tố chất chiến đấu ưu tú hơn.

“Có lẽ kỹ năng tiếp theo có thể là 'Siêu Thị Lực'.”

Tốc độ bạo phát của Thực Thiết Thú dù rất nhanh nhưng tốc độ phản ứng và thị lực thì ai cũng biết.

Thời Vũ cảm thấy thị lực của mình khi đeo kính đen còn tốt hơn thị lực của Mười Một.

Khiếm khuyết của loài này làm cho Mười Một không thể phán đoán chính xác vị trí tấn công của đối thủ trong trận chiến vừa rồi mà chỉ có thể làm cho toàn thân trở nên cứng rắn.

Nhưng nếu dạy Siêu Thị Lực thì tình trạng này có thể cải thiện hơn nhiều. Trong chiến đấu, nó có thể nhìn thấy rõ ràng đối thủ tấn công.

Còn nhiệm vụ bắt loài côn trùng linh hoạt như Châu Chấu Gió rõ ràng cũng là một cách huấn luyện khá tốt để rèn luyện Siêu Thị Lực và năng lực phản ứng. Tất nhiên là một lựa chọn dự bị của Thời Vụ.

“Thật ra nhiệm vụ loại bỏ Chuột Chũi cũng không tệ…”

Vì Mười Một không biết bay, Thời Vũ lại xem xét một nhiệm vụ khác.

Chuột Chũi cũng là sinh vật cấp thấp trong thế giới thú cưng, kỹ năng của loài vật này là Độn Thổ. Bọn chúng rất giỏi việc chạy trốn dưới mặt đất. Còn về chiến lực, Chuột Chũi thời kỳ thức tỉnh nhiều nhất cũng chỉ tương đương với chó hoang. Đấu tay đôi với một người trưởng thành cầm vũ khí thì vẫn có thể.

Nhưng rắc rối của loại sinh vật này là sinh sản quá nhanh, số lượng cực lớn và di chuyển nhanh. Khi gặp nguy hiểm, chúng sẽ kết hợp lại thành nhóm, không thể dùng mức độ tăng trưởng bình thường để phán đoán mối nguy hại của bọn chúng.

May là trừ khi bọn chúng rơi vào đường cùng, nếu không lựa chọn đầu tiên của bọn chúng khi bắt gặp sinh vật khác chắc chắn là chạy. Nếu không ảnh hưởng mà nó gây ra nhất định là sẽ còn lớn hơn nhiều.

Nhưng dù vậy, loài sinh vật này còn tệ hơn cả Châu Chấu Gió, bị liệt vào một trong bốn loài gây hại. Bọn chúng hoạt động thường xuyên, cái gì cũng ăn, hoạt động tràn lan, cật lực tìm kiếm thức ăn.

Không chỉ giới hạn trong việc trộm lương thực hay gặm nhấm cây trồng, kỹ năng Độn Thổ của bọn chúng còn gây thiệt hại cho các tòa nhà.

Trong thành phố có thể là có số lượng ít, nhưng số lượng Chuột Chũi ở một số vùng nông thôn vô cùng lớn. Rất khó để loại bỏ bọn chúng hoàn toàn, vô cùng khiến con người đau đầu.

Loại bỏ Chuột Chũi là nhiệm vụ do một số thị trấn nhỏ của quận Bình Thành cùng nhau phát hành, cũng là một nhiệm vụ lâu dài. Hình như ngày nào cũng có nhóm ngự thú sư tới các vùng nông thôn diệt trừ loài gây hại.

Tiêu diệt Chuột Chũi chưa chắc đã dễ hơn bắt sống Châu Chấu Gió, có vẻ cũng có thể dùng để rèn luyện khả năng phản ứng của Mười Một.

Điều này khiến Thời Vũ nghĩ đến một trò chơi…

Đập chuột!

Phát hiện ra Chuột Chũi và xử lý nó trước khi nó chui xuống đất, không phải là giống với trò đập chuột sao.

Thù lao của nhiệm vụ này sẽ được tính dựa vào số lượng Chuột Chũi bị tiêu diệt, giá cũng không cao, không bằng nhiệm vụ bắt Châu Chấu Gió.

Thời Vũ nghi ngờ rằng nguyên nhân chủ yếu là do cấu tạo cơ thể của bọn chúng giống với đất đá, không ai thèm ăn, mùi vị không ngon bằng Châu Chấu Gió, vì thế nên giá rẻ hơn…

“Để Mười Một đi rèn luyện tốc độ phản ứng cũng không tệ.”

“Tạm kết thúc huấn luyện Cứng Rắn được rồi, trước mắt Cứng Rắn cấp tinh thông là đủ dùng rồi.”

Nuôi dưỡng thú cưng chính là phải phát triển toàn diện!

Sau khi xác nhận nhiệm vụ loại bỏ Chuột Chũi, Thời Vũ liền cầm căn cước chuẩn bị đi đăng ký.

Nhưng vào lúc hắn xếp hàng thì thật trùng hợp, hắn cảm thấy người trước mặt trông rất quen.

Ngự thú sư ở phía trước hắn hình như cũng mơ hồ cảm nhận thấy gì đó bèn quay đầu lại, sau đó liền nhìn thấy Thời Vũ đang mỉm cười.

“Thật trùng hợp.”

“Thú Giáp Băng đã hồi phục rồi sao?”

Người này chính là Trần Khải, một học sinh ưu tú sau khi tan học đã bị Thời Vũ và Mười Một đè bẹp.

Lúc này, Trần Khải đang quay lại nhìn Thời Vũ, sắc mặt lập tức tối sầm.

“Hồi phục rồi.” Cậu bực dọc nói.

“Cậu cũng tới làm nhiệm vụ à?” Thời Vũ hỏi.

Trần Khải gật đầu.

Sau khi vết thương của Thú Giáp Băng được ngự thú sư có năng lực chữa bệnh trong đấu trường điều trị, cậu ta càng nghĩ đến việc thua trận càng thấy khó chịu.

Sau đó, Trần Khải quyết tâm vươn lên, nhân dịp cuối tuần đi nhận nhiệm vụ rèn luyện bản thân. Sau đó cậu bắt xe đến đây, nhanh hơn Thời Vũ, kẻ tiếc rẻ không dám bắt taxi, một bước.

“Cậu cũng vậy sao, cậu định nhận nhiệm vụ gì?” Trần Khải gật đầu rồi hỏi.

Cậu muốn biết một “cao thủ” như Thời Vũ sẽ nhận nhiệm vụ huấn luyện gì, có lẽ có chút giá trị tham khảo.

“Loại bỏ sóc đất, không phải, hình như là Chuột Chũi.” Thời Vũ nói.

“Một mình cậu?” Trần Khải ngạc nhiên.

Thời Vũ gật đầu.

“Có vấn đề gì sao.”

“Không…. thường thì nhiệm vụ này thích hợp với một nhóm vài người. Bởi vì Chuột Chũi quá giảo hoạt, sự hợp tác của tổ đội sẽ dễ dàng diệt trừ bọn chúng trên quy mô lớn.”

“Hay là tôi với cậu lập một nhóm đi? Tôi cũng sẽ nhận nhiệm vụ này.”

Trần Khải vội vàng hỏi.

Thời Vũ: “?”

Người này bị làm sao vậy?

Mình cũng không phải là mỹ nữ, hơn nữa vừa rồi còn ngược đãi cậu ta, sao cậu ta lại tích cực như vậy.

“Một người với hai người cũng chẳng khác gì nhau…”

“Tôi có thể gọi thêm hai bạn nữa, đến lúc đó có người khống chế, có người thu hút, có người tấn công, sẽ hiệu quả hơn.”

Thời Vũ: “.......”

Cậu đi đánh Boss đấy à?

Thời Vũ suy nghĩ một lúc, vài con Chuột Chũi đơn lẻ quả thật không có gì đáng e ngại, nhưng nếu số lượng quá nhiều, mình mà gặp một tổ chuột thì chắc chắn sẽ có chút khó.

Thành lập một nhóm có vẻ cũng là một lựa chọn không tồi, không thể khép kín như trước nữa rồi.

“Được.” Thời Vũ gật đầu nói: “Vậy thì cùng nhau nhận nhiệm vụ này đi.”

“Được, tối nay tôi sẽ gọi thêm hai bạn học nữa, lập một nhóm nhỏ bốn người tiêu chuẩn.”

Trần Khải cười cười.

Nếu đổi lại là một người đồng trang lứa bình thường thì cậu cũng sẽ không chủ động như vậy. Chủ yếu là vì thực lực của Thời Vũ quả thật khiến cậu bị đả kích, cậu muốn tiến một bước xem xem Thời Vũ huấn luyện thú cưng như thế nào.

Một con Thực Thiết Thú lười biếng, Thời Vũ lại có thể huấn luyện ra trò trống gì?

Sau khi hai người quyết định xong thì hẹn ngày mai sẽ gặp nhau ở đây.

Sau đó, Thời Vũ cũng không ở lâu bên ngoài. Trên đường về nhà, hắn lại tới hiệu thuốc, định mua thêm thuốc bổ.

“Lại là cậu à?”

Trong hiệu thuốc, thầy thuốc trẻ nhìn Thời Vũ với biểu cảm kỳ lạ.

Trong nửa tháng Thời Vũ đã tới đây ba lần rồi.

Người này đang làm cái quái gì mỗi ngày vậy? Anh ta nghi ngờ Thời Vũ có thiên phú Dung Hợp.

“Khụ, cường độ tập luyện và chiến đấu của thú hơi nhiều, cộng thêm việc cơ thể tôi từ nhỏ đã không được tốt, không có cách nào khác…”

Thời Vũ giải thích.

Thầy thuốc trẻ có vẻ thấu hiểu và cảm thông. Anh ta đưa thuốc bổ cho Thời Vũ. Lúc này, Thời Vũ cũng đang suy nghĩ xem có nên đổi sang một nhà thuốc khác hay không, nếu không sớm muộn gì cũng trở thành nạn nhân của những câu chuyện tầm phào.

  

  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK