Một lát sau, Thời Vũ thương lượng giá cả với bên bệnh viện xong, mọi người đi tìm An Thường. "An Thường." "Tôi ra đây." Trong một phòng bệnh nào đó, An Thường đang nằm ở trên giường cùng với người mẹ đang hôn mê. Cậu ta chạy loanh quanh cả ngày, hiện tại đã kiệt sức và đang vô cùng mệt mỏi. Lúc này, nghe thấy có người gọi mình, An Thường mơ mơ màng màng tỉnh lại và đi ra khỏi phòng bệnh. Vừa ra ngoài, cậu ta lập tức thấy được viện trưởng Bạch, chủ nhiệm Diêu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.