Chương 1: Xuyên qua
Thiên Hoàng đại lục.
Nam Vực, Vân Châu.
Thiên Ma môn, Tử Vân Phong.
Trong một căn phòng rộng rãi, trang trí có vẻ đơn sơ. Một thiếu niên đang ngồi thất thần trên một chiếc giường làm bằng mộc đàn hương. Hắn hết sờ mặt mình, lại nhìn ngó khung cảnh xung quanh. Qua một lúc xác nhận rằng mình đã xuyên qua nơi này. Hắn chỉ biết thở dài một hơi.
Kẻ này tên là Trần Anh Vũ, vốn là một thanh niên vui vẻ hoạt bát ngoài 20 tuổi, tại một hành tinh khoa học công nghệ phát triển. Trong lúc hắn trở về nhà, giúp đỡ một bà cụ qua đường kết quả bị ô tô tông chết. Cứ tưởng cuộc sống của hắn kết thúc tại đây, thì bất ngờ hắn đã xuyên qua đến một bộ thi thể cùng tên với hắn.
Trải qua những mảnh vỡ ký ức. Hắn biết rằng người này không chỉ cùng tên với hắn, mà còn là phong chủ Tử Vân Phong. Một trong mười hai phong của Thiên Ma môn. Một cửu phẩm môn phái tại nơi này.
Trần Anh Vũ không ngừng chửi thầm trong lòng.
- Mẹ kiếp người tốt thường không được sống lâu.
Nhìn ngó xung quanh một lúc, rồi lại nhìn kỹ thân thể này. Hắn quyết định chấp nhận số phận, thở ra một hơi. Trong lòng hắn lúc này lại không ngừng mặc niệm.
- Hệ thống con mẹ nó, lão tử đã xuyên qua đây rồi, phúc lợi của người xuyên việt đâu.
- Keng, vĩnh hằng hệ thống khóa lại túc chủ.
Âm thanh hệ thống vừa vang lên, Trần Anh Vũ như được tiếp thêm sức mạnh sống tại thế giới này. Mồm hắn cười to rồi nói rằng:
- Hệ thống mau giảng giải công năng của ngươi đi.
- Bẩm chủ nhân, Vĩnh Hằng hệ thống có ba công năng chính.
-Thứ nhất hàng ngày túc chủ đều có thể một lần đánh dấu. Phần thưởng đánh dấu có thể bao hàm bạo kích. Đánh dấu ngày cuối cùng của tháng, hoặc ngày đầu tiên của năm 100% xảy ra bạo kích.
- Thứ hai là thương thành hệ thống. Túc chủ có thể hoàn thành nhiệm vụ hệ thống ban ra, giành lấy điểm tích lũy để vào đây mua các vật phẩm. Thương hành có tất cả từ võ kĩ, công pháp, thể chất, thậm chí tu vi đều có cả.
- Thứ ba mỗi một tháng hệ thống sẽ phát ra một nhiệm vụ. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng theo như hệ thống đánh giá. Không hoàn thành nhiệm vụ, không bị ảnh hưởng gì hết.
Trần Anh Vũ nghe vậy mỉm cười, sau đó lập tức nói rằng:
- Hệ thống mau đưa quà tân thủ lễ bao đây.
- Chúc mừng túc chủ nhận lấy đại lễ bao, tiên y một bộ, Tu La Kiếm.
- Tiên y là một loại pháp bảo phẩm cấp hạ phẩm tiên khí. Người mặc vào có thể che lấp khí tức cảnh giới.
- Tu La kiếm phẩm cấp trung phẩm tiên khí. Người sử dụng Tu La kiếm sẽ bị sát khí của kiếm ảnh hưởng, sức sát thương tăng lên ba thành.
Trần Anh Vũ nhìn về giới thiệu của hai loại vật phẩm này mà trong lòng thổn thức. Phải biết theo ký ức mà hắn có từ bộ thân thể này. Thì nơi đây chưa bao giờ xuất hiện truyền thuyết tiên. Cảnh giới cao nhất là Võ Thần, tuổi thọ lên đến hai vạn năm.
Nhưng bây giờ hắn lại nhìn thấy hai loại tiên khí. Điều này chỉ có một khả năng là thế giới này chỉ là hạ vi diện và không biết sự tồn tại của tiên giả. Suy nghĩ một lúc thì hắn cau mày nói rằng:
- Hệ thống hiện nay ta cảnh giới gì.
Trần Anh Vũ vừa nói xong thì lúc này một bảng thông tin xuất hiện trước mặt hắn.
- Tên: Trần Anh Vũ
- Tuổi: 20
- Thể chất: Phàm nhân
- Cảnh giới: Võ sư viên mãn
- Võ kỹ: Hoàng giai trung phẩm Toái Hầu Tỏa, hoàng giai thượng phẩm Liệt Viêm Quyền.
- Thân phận: Phong chủ Tử Vân Phong, Thiên Ma Môn. Tam thiếu gia viễn cổ bát tộc Trần gia.
Trần Anh Vũ nhìn về phía bản giới thiệu các thông tin của hắn mà nhíu mày. Đối với các thông tin cảnh giới, cũng như thân phận hiện tại thì hắn không có gì thắc mắc. Nhưng thân phận tam thiếu gia của viễn cổ bát tộc Trần gia lại là cái quái gì đây. Trong ký ức hoàn toàn không có loại thông tin này.
Nghĩ đến đây, hắn lại nhìn về phía trong gương. Một người thiếu niên tầm 20 tuổi mà thở dài một hơi. Có lẽ tiền thân của cỗ thân thể này là một đứa trẻ bị bỏ rơi đây mà.
Trần Anh Vũ suy nghĩ một lúc, hắn khoác lên tiên y. Sau một lúc loay hoay học cách sử dụng thì hắn đã biết cách sử dụng bộ tiên bảo này. Biến nó trở thành phục trang của Thiên Ma môn. Còn Tu La kiếm thì ném trong nhẫn chứa đồ.
Lúc này bên ngoài phòng có tiếng bước chân vang lên. Một lúc sau một giọng nói truyền vào.
- Bẩm Trần phong chủ, tông chủ có lệnh ba ngày sau thu đồ. Ngài nhất định phải tham gia.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì nhíu mày, lục tìm ký ức thì hắn biết rằng chủ nhân của thân thể này. Trước kia là một kẻ lười nhác và vô cùng sợ chết. Từ nhỏ đã được tông chủ Tạ Hồng Quân nhặt được mang về nuôi dưỡng trong tông môn. 20 tuổi thể hiện ra khả năng tu luyện đạt tới võ sư cảnh viên mãn, được phong làm phong chủ Tử Vân Phong.
Trần Anh Vũ nghĩ đến đây thì hắn lại suy nghĩ về tình cảnh Tử Vân Phong của mình lúc này. Không nói quá chính là chó cũng không có một con. Nghĩ đến đây hắn nói với tên đệ tử báo tin ở phía ngoài rằng:
- Trở về báo với lão già đó, ba ngày sau ta sẽ đến nhận người.
Đệ tử báo tin nghe vậy thì cũng không nói nhiều lập tức rời đi. Trong Thiên Ma môn này, ai mà không biết Trần Anh Vũ chính là kẻ quái dị. Vừa sợ chết , vừa lười biếng. Mặc dù tu vi tiến nhanh nhưng do tính cách của hắn khiến cho không có mấy người để ý. Nhiều lúc họ còn không biết trong tông môn tồn tại Trần Anh Vũ nữa là.
Trần Anh Vũ nhìn tên kia rời đi thì thở một hơi. Hắn vừa tìm trong ký ức phát hiện rằng Trần Anh Vũ và tông chủ Tạ Hồng Quân giống như hai cha con. Đặc biệt tính cách của Trần Anh Vũ càng giống như một kẻ phế vật, lời nói không có ý tứ phép tắc. Thường xuyên gọi tông chủ là lão già.
Có điều Trần Anh Vũ nghĩ đến đây thì hắn cũng mỉm cười. Bản thân là một người hiện đại, tuy rằng xuyên đến một thế giới lấy võ giả vi tôn. Nhưng ít nhất cũng muốn có một chút tự do, không bị khuôn khổ chèn ép. Nghĩ đến đây hắn lại ngồi lên trên giường. Bắt đầu nắm bắt những ký ức còn lại của thân thể này.
Ba ngày trôi qua, lúc này tại dưới chân núi Thiên Ma môn có vài nghìn thiếu niên đang tập trung tại đây. Bọn họ có thanh tú mặt mũi, cũng có xấu xí thiếu niên, càng có không ít người cơ bắp cuồn cuộn và tất nhiên cũng không thiếu các mỹ nữ lả lướt.
Thiên Ma môn tuy rằng có một chữ ma. Nhưng không phải là tà đạo môn phái. Bọn họ lấy chính nghĩa tự xưng cho mình. Thiên Ma chẳng qua là tông chủ khai môn, lấy cái tên này cho nổi trội mà thôi.
Thiên Hoàng đại lục cảnh giới phân chia làm võ đồ, võ sư, võ linh, võ tông, võ tôn, võ vương, võ hoàng, võ đế, võ thần chín đại cảnh giới. Mỗi một cảnh giới lại phân chia làm bốn cấp bậc. Sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, viên mãn.
Lúc này tại cổng sơn môn, tông chủ Tạ Hồng Quân cùng với các phong chủ đều có mặt ở đây. Nhìn về phía những thiếu niên tham gia khảo hạch nhập tông môn lần này có vẻ khá đông đúc, khiến họ rất vui mừng.
Lúc này một mỹ nữ trung niên với bộ ngực cao ngất lên tiếng.
- Tông chủ ta nghĩ năm nay chúng ta tuyệt đối sẽ thu được rất nhiều mầm mống tốt.
Người phụ nữ này là Thanh Tâm Phong phong chủ Liễu Như Hoa.
Nghe Liễu Như Hoa nói vậy thì Tạ Hồng Quân cũng mỉm cười gật đầu. Có điều rất nhanh sắc mặt hắn lại thay đổi trở nên khó coi. Nhìn ngó các vị phong chủ một lúc thì hắn nói rằng:
- Tiểu tử Trần Anh Vũ vẫn chưa đến sao. Tên khốn đó không lẽ lại định trốn.
Nghe Tạ Hồng Quân nói vậy thì các phong chủ khác chỉ biết cười trừ. Phải biết rằng ngày mà Tạ Hồng Quân nhặt được Trần Anh Vũ, bọn họ chỉ coi như làm phúc mà thôi.
Nhưng thời gian trôi đi, Trần Anh Vũ chả cần tu luyện là bao. Nhưng tu vi của hắn gần như tự nhiên tiến cảnh. Chưa đến 20 tuổi đã đạt đến võ sư viên mãn, chuẩn bị bước vào cảnh giới võ linh.
Thiên Hoàng đại lục các thế lực được phân chia rất rõ ràng . Từ cửu phẩm đến nhất phẩm. Trên nhất phẩm chính là các siêu đại thế lực.
Mà Thiên Ma môn bất quá chỉ là cửu phẩm môn phái mà thôi. Tông chủ Tạ Hồng Quân chỉ có cảnh giới võ linh sơ kỳ. Vậy nên trong mắt của họ 20 tuổi đạt đến võ sư viên mãn, Trần Anh Vũ là một thiên tài trong thiên tài.