Chương 3: Kiến thiết Tử Vân Phong
Trần Anh Vũ nghe Quế Hoa nói vậy thì hắn mỉm cười sau đó nói:
- Người giết người nhà ngươi chính là thuộc ma đạo. Họ sử dụng công pháp tà ác. Nhưng ta lại hỏi ngươi, các đệ tử chính phái. Thật sự tay không hề nhuộm máu tươi của người vô tội hay sao.
Quế Hoa nghe vậy thì thẫn người, cô ta không biết nên trả lời như thế nào. Thấy vậy thì Trần Anh Vũ lên tiếng tiếp.
- Tất cả các ngươi hãy nhớ kỹ cho ta. Võ kỹ không phân biệt chính phái hay ma đạo. Điểm quyết định ngươi là ma đạo hay chính phái, chính là do tâm ngươi mà ra.
- Người tu luyện ma công nhưng sử dụng vào mục đích chính nghĩa, giúp đỡ người yếu thì ngươi chính là chính phái. Người tu luyện chính phái công pháp, nhưng lại dùng nó giết người vô tội thì ngươi chính là ma đầu.
- Thế giới này vốn tàn khốc. Chính và ma chỉ là một ý niệm do tâm sinh ra mà thôi. Ngươi chém người khác, thì người khác cũng có quyền giết chết ngươi. Các ngươi không thể nào nói rằng chúng giết các ngươi thì đều là tà ác.
- Tử Vân Phong dạy đệ tử là hướng đến tu đạo, lấy được cuộc sống vĩnh hằng. Mà không phải bị hận thù chém giết, phân biệt phe phái.
- Các ngươi từ lúc bước chân vào Tử Vân Phong. Thì đã bước vào con đường tu luyện để thành tiên, thành thần. Còn đường của các ngươi là thành ma vẫn là thành tiên. Đều do các ngươi chọn lựa. Công pháp, võ kỹ chỉ là thứ giúp các ngươi thể hiện sức mạnh của mình mà thôi.
- Ngoài ra khi bước vào Tử Vân Phong cho dù ở ngoài kia, bọn họ đều nói các ngươi là đại ma đầu. Nhưng chỉ cần các ngươi thực hiện đúng theo bản tâm mà làm việc. Tử Vân Phong hay Thiên Ma môn, đều sẽ đứng ra ngăn cản mọi ngoại địch bảo vệ các ngươi.
Trần Anh Vũ nó đến đây thì 30 thiếu niên, thiếu nữ ở trước mặt đều có điều cảm ngộ ra. Họ đứng đó suy nghĩ cuối cùng cũng hiểu vấn đề.
Giữa chính và ma nào có phải dễ dàng phân biệt. Công pháp chỉ giúp một người mạnh lên, còn có muốn giết người hay không đều là do bản tâm của kẻ đó. Nghĩ đến đây tất cả đám thiếu niên này đều cúi đầu với Trần Anh Vũ nói rằng.
- Tạ ơn phong chủ chỉ điểm.
- Được rồi hiện giờ đã muộn, bắt đầu phân công công việc. Tử Vân Phong khá vắng vẻ, phòng ốc tuy là có nhưng khá bẩn thỉu.
- Các ngươi hãy tự chọn cho mình một phòng, rồi dọn dẹp quét rửa. Sáng ngày mai tập trung lại, ta sẽ hướng dẫn các ngươi tu luyện.
- Tuân lệnh.
Các thiếu niên thiếu nữ đáp xong thì họ lập tức tản ra, tìm một phòng ốc mà mình muốn, bắt đầu dọn dẹp thu xếp đồ đạc. Còn Trần Anh Vũ thì chở về phòng của mình, khi hắn ngồi lên chiếc giường thì mặc niệm:
- Hệ thống xét bình hệ thống nhiệm vụ đi.
- Tinh, đang xét duyệt hệ thống nhiệm vụ thu một tên đệ tử thất tinh tư chất.
- Tinh, hệ thống xét nhiệm vụ chưa hoàn thành. Có điều đây là lần đầu tiên túc chủ làm nhiệm vụ. Khuyến khích cho 50 điểm.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì mỉm cười, trầm tư một lúc thì hắn nói rằng:
- Hệ thống mở ra thương hành.
Trần Anh Vũ vừa lên tiếng xong, lúc này một màn hình sáng xuất hiện trước mặt hắn. Một loạt các loại thông tin võ kỹ, pháp bảo, thể chất, tu vi đồng loạt hiện lên.
- Hỗn độn thần thể một ức điểm nhiệm vụ.
- Luân hồi tiên thể 200 triệu điểm nhiệm vụ.
. ....
Trần Anh Vũ nhìn vô số vật phẩm mà tí nữa cắn đứt lưỡi mình. Trong lòng không ngừng chửi hệ thống quá đáng. Chỉ dựa vào số điểm nhiệm vụ mà hắn có, muốn mua được những vật phẩm này thì đợi đến kiếp sau đi.
- Hệ thống chó rách, ngươi đây là đang hố ta sao.
- Túc chủ xin ăn nói nghiêm túc. Bản hệ thống phục vụ túc chủ hết sức nhiệt tình, chưa hề xảy ra lỗi lầm.
- Ta hỏi ngươi các sản phẩm mà ngươi đưa ra trong thương hành ta làm sao mua nổi.
- Bẩm túc chủ ngài có thể chọn lựa các vật phẩm có giá rẻ hơn.
- Con mẹ nó ngươi sao không nói sớm.
- Túc chủ ngài đâu có hỏi.
Trần Anh Vũ ... Ta con mẹ ngươi.
Qua một lúc màn hình sáng lại đổi, lúc này những vật phẩm xuất hiện với giá cả mà Trần Anh Vũ có thể chấp nhận được.
- Hắc bào làm từ tơ nhện thiên nhiên, phẩm cấp hoàng gia hạ phẩm. Giá bán một điểm nhiệm vụ.
- Thối thể đan một bình 10 viên, nhất tinh đan dược, giá bán một điểm nhiệm vụ.
. ...
Trần Anh Vũ nhìn thấy những vật phẩm này thì hắn cũng gật đầu, đây mới là những thứ hắn cần. Suy một lúc thì hắn lúc này lại lăn lên giường đi ngủ, chờ đợi đến ngày mai bàn giao đám thiếu niên kia võ kỹ.
Còn việc tu luyện thì Trần Anh Vũ không bao giờ quan tâm. Thân là một xuyên việt giả có hệ thống đi theo, bản thân còn phải tu luyện nữa thì thật sự mất mặt.
Sáng ngày hôm sau, Trần Anh Vũ vừa mở mắt thì lúc này âm thanh của hệ thống lại vang lên.
- Keng, đã sang ngày mới túc chủ muốn đánh dấu hay không.
- Đánh dấu.
- Chúc mừng chúc chủ thu hoạch được 5.000 viên tẩy tủy đan.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì lập tức tỉnh táo hẳn người. Tẩy tủy đan tuy rằng là một cấp đan dược, nhưng công dụng của nó lại rất thần kỳ. Có thể loại bỏ tạp chất trong cơ thể con người, đề thăng tư chất của người phục dùng loại đan dược này. Trên thị trường giá cả của nó vô cùng đắt đỏ.
Nghĩ đến đây thì hắn lại mỉm cười , miệng không ngừng nói rằng:
- Xem ra 30 tên oắt con kia thật may mắn.
Một lúc sau 30 đệ tử mới đã tập trung xong. Trần Anh Vũ cũng nhẹ nhàng đi đến nơi này nhìn bọn họ một lúc nói rằng:
- Buổi tối hôm qua các ngươi đã làm quen với nơi này chưa.
Trần Anh Vũ vừa nói vậy thì 30 tên thiếu niên đều gật đầu, lúc này một tên gầy như que củi đứng ra nói rằng:
- Bẩm phong chủ chúng ta đã quen với nơi này.
- Ừ vậy thì tốt. Được rồi ngày hôm nay ta sẽ dậy cho các ngươi võ kỹ.
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy thì những thiếu niên thiếu nữ này đều vui vẻ. Thần Hoàng đại lục này phàm nhân chính là sâu kiến. Nếu như không có vũ lực theo người, thì không nhận được sự tôn trọng của người khác.
Vậy nên những đứa trẻ này, cho dù rất nhỏ. Nhưng đã muốn luyện tập võ kỹ, trở thành cường giả, được người người kính trọng.
Trần Anh Vũ nhìn thấy khát vọng trong mắt những đứa trẻ này, mà cũng chỉ lắc đầu. Nếu ở kiếp trước bằng tuổi đám nhóc con này, hắn vẫn còn đang đi nghịch bùn đâu. Thở ra một hơi thì hắn nói rằng:
- Cảnh giới trước mặt các ngươi đầu tiên gặp phải chính là Võ Đồ. Cảnh giới Võ Đồ lấy rèn luyện thân thể là chính . Võ Đồ sơ kỳ các người có thể nâng thể lực của mình lên 300 cân. Võ Đồ trung kỳ có thể lên 600 cân. Võ Đồ hậu kỳ sức mạnh của các ngươi nâng lên 900 cân. Còn võ đồ viên mãn thực lực của các ngươi có thể phát huy ra sức mạnh 1.500 cân.
Trần Anh Vũ nói đến đây thì nhìn về đám thiếu niên này một lúc. Thấy ánh mắt của bọn chúng như sao trời, hắn chỉ lắc đầu mỉm cười sau đó nói rằng:
- Đó chỉ là lý thuyết mà thôi. Trên thực tế vì tài nguyên tu luyện, cũng như tư chất của các ngươi. Nên thường sẽ không đạt được mức sức mạnh tối đa của cảnh giới đang có.
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy thì các thiếu niên thiếu nữ này vốn đang vui mừng, chuẩn bị bước vào con đường võ đạo lại trở nên ảm đạm.
Bọn họ tuy rằng còn nhỏ, nhưng đều biết rằng tư chất của mình vốn không cao. Đời này của bọn họ e rằng cũng chỉ dừng bước tại cảnh giới võ sư mà thôi.
Nhìn thấy đám thiếu niên này có biểu hiện sa sút thì Trần Anh Vũ mỉm cười sau đó nói rằng:
- Có điều các người rất may mắn, vì bái nhập vào Tử Vân Phong. Ta không nói quá nơi này chính là tu luyện thánh địa. Các môn phái khác có thể cho các ngươi cái gì. Chúng ta đều có thể cung cấp. Có điều chúng ta yêu cầu các ngươi chính là sự trung thành với môn phái.
- Một ngày nào đó có thể môn phái xảy ra tranh chấp với thế lực khác . Đến lúc đó các ngươi phải vì môn phái mà chém giết đến cùng, không được lâm trận bỏ chạy.