• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 54 cô nương xin dừng bước

Hai người Tiêu Tà tuy nói đi dạo bí cảnh tìm kiếm cơ duyên. Nhưng bọn họ vẫn một đường hướng về phía trung tâm, nơi đặt truyền thừa của Thiên Lan tông.

Chính vì vậy vùng đất họ đi qua, càng ngày càng trở nên nguy hiểm. Ngoài hệ thống yêu thú, cũng như lực lượng tán tu hùng mạnh. Thì họ còn đối mặt với vô số các cạm bẫy tại trong bí cảnh.

Có điều hai tên này ngày trước làm nghề trộm cắp linh dược, đến bây giờ tuy rằng được sự hậu thuẫn của Trần Anh Vũ. Tài nguyên tu luyện không thiếu, nhưng bản tính của chúng vẫn chưa hề thay đổi.

Vậy là xuất hiện hai con dê béo, không ngừng tự biến mình trở thành mồi nhử. Dẫn dụ các tán tu đến đây cướp của bọn chúng. Sau đó tiêu diệt những người này giành lấy tài nguyên.

Một đường tiến lên theo phong cách này, khiến cho hai tên này càng ngày càng trở nên giàu có.

Thời gian cứ vậy lại trôi đi, ba ngày sau Tiêu Tà và Ngô Vĩnh Xuyên lúc này đang trốn trên một cái cây cao. Nhìn về phía cách đó không xa đang xảy ra một cuộc chém giết lớn.

Mấy người thiếu nữ đang vây công một con Hắc Thiên Mãng lục tinh yêu vương trung kỳ.

- Sư huynh người nhìn xem con Hắc Thiên Mãng kia sắp không cầm cự được nữa rồi. Chúng ta có nên ra tay hay không.

- Dù sao Hắc Thiên Mãng này ta nhìn thấy rất uy phong. Mang nó về trong tông môn nuôi dưỡng, tuyệt đối có thể khiến cho nội tình tông môn tăng lên.

Ngô Vĩnh Xuyên vừa nói vậy, Tiêu Tà lúc này mỉm cười sau đó nói rằng:

- Vậy thì đi thôi. Dù sao tông chủ đã nói mang về một thanh tàn khuyết đế binh. Nhưng chúng ta cũng không thể quên các tài nguyên khác được.

- Tông môn hiện giờ cũng không có nhiều yêu thú. Ta nghĩ mang nó về sẽ khiến tông chủ vô cùng vui mừng.

Ngô Vĩnh Xuyên nghe vậy thì gật đầu. Sau đó hai người như thiểm điện thoáng chốc đã xuất hiện tại chiến trường.

Ngô Vĩnh Xuyên không nói nhiều, trường kiếm ra khỏi vỏ. Chỉ vung một chiêu kiếm ảnh xuất hiện, tấn công về đám nữ tử đang vây công Hắc Thiên Mãng. Khiến họ lập tức hoảng loạn phải lùi lại.

Còn Tiêu Tà xuất hiện trước mặt Hắc Thiên Mãng đang bị thương. Không nói nhiều một quyền đấm vào đầu nó. Khiến nó lập tức bất tỉnh nhân sự.

Đợi khi thu con Hắc Thiên Mãng vào trong túi linh thú. Thì lúc này tên này mới nở một nụ cười tà ác, nhìn về phía mấy nữ tử đang đứng xa xa cùng với Ngô Vĩnh Xuyên đối cứng nói rằng:

- Mấy vị tiên tử xinh đẹp như vậy. Tại sao lại tấn công yêu sủng của ta đây.

Tiêu Tà vừa nói vậy thì lúc này một người thiếu nữ ăn mặc một bộ váy trắng. Tướng mạo xinh đẹp tức giận lên tiếng nói rằng:

- Hai tên các ngươi tự nhiên xuất hiện cướp lấy Hắc Thiên Mãng của chúng ta, rốt cuộc là có ý gì.

Tiêu tà nghe vậy thì lúc này lắc đầu nói rằng:

- Vị cô nương này nói vậy sai rồi. Hắc Thiên Mãng rõ ràng là linh sủng của ta. Ngươi không thấy vừa rồi ta thu nó vào túi linh sủng mà nó không phản kháng hay sao.

- Các ngươi bây giờ tấn công linh sủng của chúng ta. Tuy nói không làm nó bị thương quá nặng, nhưng cũng cần phải bồi thường.

- Thế này đi mỗi người giao ra 100 vạn cực phẩm Linh Thạch. Ta tha cho các ngươi rời đi.

Tiêu Tà vừa nói vậy mấy vị nữ tử đứng trước mặt hắn sắc mặt đều trở nên lạnh lẽo. Nhìn về phía tên này nên nhìn người chết.

Tại trong đám nữ nhân này, lại có một cô gái mặc một bộ váy màu xanh, tướng mạo xinh đẹp đi ra nói rằng:

- Ta là Lăng Thanh Tuyết. Người của Minh Ngọc tông. Không biết các vị là ai. Tại sao lại muốn gây sự với chúng ta.

Nghe Lăng Thiên Tuyết nói vậy, lúc này Ngô Vĩnh Xuyên nhìn về phía Tiêu Tà nói rằng:

- Sư huynh là người của Minh Ngọc tông, thế lực bá chủ tại Phong Châu.

Tiêu Tà nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía mấy cô nương này sau đó nói rằng:

- Thì ra là người của Minh Ngọc tông. Như vậy đi chúng ta không đánh không quen biết, lần này coi như thôi. ta chịu lỗ một chút, mang linh sủng của ta tự chữa thương. Các vị lần sau chú ý đừng đánh nhầm linh sủng của ta đấy.

Tiêu Tà nói xong thì cùng với Ngô Vĩnh Xuyên đứng một bên, tỏ ý nhường đường cho họ rời đi.

Nhìn thấy tình cảnh này, đám người của Minh Ngọc tông nhìn nhau. Trong mắt họ vô cùng tức giận, nhìn về phía hai tên này mà muốn chém chết bọn chúng ngay tại chỗ.

Hắc Thiên Mãng là một loại yêu thú cực kỳ hiếm gặp. Bọn chúng sinh sống tại khu vực băng phong lạnh lẽo.

Giá trị lớn nhất của chúng không phải bởi vì sức mạnh chiến đấu. Mà bởi vì Hắc Thiên Mãng bản thân của chúng phát ra hàn khí. Khiến cho môi trường sống của chúng trở nên lạnh lẽo.

Loại yêu thú này nếu như mang về tông môn, sử dụng cho việc đào tạo những loại linh dược. Sinh sống trong điều kiện hàn băng thì cực kỳ tốt.

Nhưng lúc bọn họ chiến đấu nửa ngày trời, chuẩn bị bắt được con Hắc Thiên Mãng này thì đám người Tiêu Tà xuất hiện.

Mặc dù nói Ngô Vĩnh Xuyên tấn công bất ngờ. Nhưng trong lòng họ cũng hiểu một kiếm có thể đẩy lùi được bọn họ. Tuyệt đối không đơn giản, cảnh giới ít nhất bằng với họ hoặc thậm chí cao hơn.

Ngoài ra hành động Tiêu Tà một đấm đánh ngất Hắc Thiên Mãng. Cũng khiến họ rung động. Đừng quên Hắc Thiên Mãng cũng là một con yêu Vương. Cảnh giới tương đương với Võ Vương trung kỳ của nhân tộc.

Mặc dù bản thân nó bị bọn họ đánh bị thương. Nhưng việc Tiêu Tà có thể một đấm đánh gục nó. Tuyệt đối không đơn giản như vậy. Có thể nói sức mạnh của Tiêu Tà cực kỳ đáng sợ.

Nghĩ đến những điều này, cho dù tức giận. Đám người của Minh Ngọc tông cũng phải rời khỏi đây. Dù sao họ cũng hiểu rằng hai thanh niên trước mặt này, cũng không đơn giản như vậy.

Nhìn thấy bọn họ rời đi. Lúc này Tiêu Tà lại lên tiếng:

- Các vị cô nương xin dừng bước.

Tiêu Tà vừa nói vậy, lúc này Lý Chiêu Dao đệ tử thân truyền của Minh Ngọc tông. Người dẫn đội lần này nhìn về phía Tiêu Tà nói rằng:

- Không biết các hạ có gì chỉ bảo.

Tiêu Tà nghe vậy thì mỉm cười, sau đó nói rằng:

- Thật ra chỉ bảo thì không có. Chẳng qua là chúng ta vừa gặp như đã quen biết. Các ngươi vừa rồi nói tên của mình, nhưng chúng ta vẫn còn chưa giới thiệu đâu.

Tiêu Tà nói xong thì lúc này hắn chỉnh lại trang phục trên người. Nở một nụ cười mà hắn cho rằng bản thân mình đẹp trai nhất. Sau đó ung dung nói rằng:

- Ta tên là Tiêu Tà, đệ tử thân truyền của Thiên Ma môn tại Vân Châu. Nếu như các vị cô nương sau này đến Vân Châu du lịch. Có thể đến Thiên Ma môn tìm ta. Ta đảm bảo sẽ tiếp đãi mọi người vô cùng tương tất.

Nghe Tiêu Tà nói vậy, đám người của Minh Ngọc tông sắc mặt đều tối đen lại. Nhìn về phía tên béo ú trước mặt này mà họ chỉ muốn lên đạp cho hắn vài phát.

Có điều bởi vì Tiêu Tà thể hiện ra sức mạnh đáng sợ. Khiến họ cũng phải kiêng kỵ. Vậy là Lý Chiêu Dao chắp tay nói rằng:

- Chúng ta đã nhớ tên của các ngươi. Lần sau nếu có dịp chúng ta sẽ đến bái phỏng. Hi vọng các ngươi chăm sóc tốt Hắc Thiên Mãng.

- Loại yêu thú này rất khó gặp, lại thích hợp cho việc nuôi trồng linh dược. Bây giờ các ngươi bắt được nó. Hi vọng đừng làm tổn thương đến nó, tránh phung phí của trời.

Tiêu Tà nghe vậy thì gật đầu, sau đó đứng đó nhìn đám người của Minh Ngọc tông rời đi. Trong lòng thì vô cùng vui vẻ, cùng với Ngô Vĩnh Xuyên tiếp tục công việc đi tìm kiếm cơ duyên của mình. Hay nói đúng hơn chính là ăn cướp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK