• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 47 Ân tình

- Thì ra các vị là người của Thiên Ma môn và Tiêu Dao tông, lần này cảm tạ các vị đã tha cho lũ trẻ.

Nghe Yến Thanh Ngọc nói vậy, lúc này Bạch Thiên Khải cười nhẹ sau đó nói rằng:

- Lời thừa thãi cũng không cần thiết nói nhiều. Nói cho chúng ta biết tình hình Thiên Lan bí cảnh đi.

Bạch Thiên Khải vừa lên tiếng thì lúc này Yến Thanh Ngọc vội vàng gật đầu, sau đó nói rằng:

- Bẩm các vị đại nhân, Thiên Lan bí cảnh là một di tích của Thiên Lan tông. Nó tồn tại không biết qua bao nhiêu năm tháng, không có người biết.

- Chỉ biết mỗi 300 năm Thiên Lan bí cảnh sẽ lại mở ra, cho các võ giả xâm nhập vào trong đó tìm kiếm cơ duyên.

- Có điều nó có hạn định về tuổi tác cũng như tu vi. Theo như những lần Thiên Lan bí cảnh trước mở ra. Thì võ giả dưới 30 tuổi, cảnh giới đàn đến Võ Linh sơ kỳ mới có thể xâm nhập vào trong.

- Tại trong Thiên Lan bí cảnh nghe nói có vô số linh dược, linh tài, võ kỹ, vũ khí. Thậm chí nghe đâu còn có cả truyền thừa cổ xưa của môn phái này.

- Có điều Thiên Lan bí cảnh đã mở ra rất nhiều lần. Nhưng chưa từng có ai có thể đi đến trung tâm của nó. Để nhận lấy truyền thừa của môn phái này.

- Theo như các võ giả từ những lần trước rời khỏi Thiên Lan bí cảnh có lời đồn rằng. Tại trung tâm của Thiên Lan bí cảnh có trận pháp bao bọc. Phía ngoài trận pháp có một tấm bia đá khắc mấy dòng chữ rằng.

- Kẻ tiếp nhận truyền thừa của Thiên Lan tông, phải cùng Tà Ma chiến đấu đến chết. Kẻ phản bội lời thề vĩnh kiếp không được luân hồi.

Yến Thanh Ngọc vừa nói vậy, lúc này Ngô Vĩnh Xuyên khó hiểu lên tiếng nói rằng:

- Tà Ma là thứ gì. Ta nhớ tại Thiên Hoàng đại lục chúng ta có nhân tộc, yêu tộc và ma tộc. Nhưng Tà Ma rốt cuộc lại là thứ gì.

Yến Thanh Ngọc nghe vậy thì dùng một bộ mặt khó xử lắc đầu nói rằng:

- Bẩm đại nhân ta không biết, chỉ biết trên bia đá đó ghi như vậy.

Ngô Vĩnh Xuyên nghe vậy thì gật đầu. Lúc này hắn nhìn về phía Bạch Thiên Khải để xem tên này có biết về Tà Ma hay không.

Có điều Bạch Thiên Khải cũng chỉ lắc đầu, hắn ta thật sự không biết Tà Ma là thứ gì. Lúc này hắn quay đầu nhìn về phía hai vị hộ đạo giả của mình. Để hỏi xem họ có biết hay không. Nhưng nhận lại vẫn là những cái lắc đầu của những người này.

Nhìn thấy tình cảnh này, Ngô Vĩnh Xuyên lúc này mỉm cười lên tiếng nói rằng:

- Xem ra Thiên lan bí cảnh cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài. Ta e rằng một thanh tàn khuyết đế binh, chưa phải tất cả những gì mà Thiên Lan bí cảnh ẩn giấu. Lần này vào trong đó, chúng ta nhất định phải tìm được đại cơ duyên mới chịu ra ngoài.

Nghe Ngô Vĩnh Xuyên nói vậy tiêu tà lúc này cười khoái chí nói rằng.

- Tiêu Dao tông là nhất phẩm tông môn, thư tịch của họ tuyệt đối có vô số. Nhưng lại không biết Tà Ma rốt cuộc là thứ gì. Vậy thì ta đoán rằng lần này e rằng sẽ rất vui đây.

- Dù sao thứ chúng ta muốn, không phải là thánh dược. Cũng chẳng phải là những tàn khuyết võ kĩ ở phía ngoài. Mà là truyền thừa của Thiên Lan tông.

- Vậy nên đợi khi xâm nhập vào đó, chúng ta sẽ tìm hiểu xem Tà Ma rốt cuộc là thứ gì.

Nghe Tiêu Tà nói vậy, mấy người Bạch Thiên Khải đều gật đầu. Trầm tư một lúc thì bọn họ để cho đám người của hai gia tộc họ Yến và họ An rời đi. Bản thân thì bắt đầu nghỉ ngơi chờ đợi đến ngày Thiên Lan bí cảnh mở ra.

Những ngày tiếp theo, đám người Tiêu Tà cũng không rời khỏi thành Bạch Ngọc. Mà không ngừng ở đây du tẩu. Vừa dạo chơi, vừa tu luyện.

Đồng thời những ngày này, hai người Yến Đại Bảo và An Tử Vân thường xuyên đến tìm họ. Như là cu li dẫn đường chỉ họ các nơi thăm thú vui chơi tại đây.

Đối với việc này đám người Tiêu Tà cũng gật đầu hài lòng, cùng đám này vui chơi đợi đến ngày Thiên Lan bí cảnh mở ra.

Thời gian thấm thoát trôi đi, chẳng mấy chốc hai tháng đã kết thúc. Ngày Thiên Lan bí cảnh mở ra chỉ còn mấy hôm nữa.

Tại trong phủ nhà họ yến, lúc này gia chủ họ Yến là Yến Thanh Ngọc đang dặn dò con trai của ông ta. Đi theo đám người Tiêu Tà phải chú ý cẩn thận.

- Đại Bảo lần này đi theo các vị đại nhân, ngươi phải nhớ giúp các vị đại nhân dò đường. Đồng thời chú ý an toàn, quan trọng nhất đừng làm vướng chân các vị đại nhân.

- Phụ thân người yên tâm. Ta sẽ không cản bước các vị đại nhân đâu.

Nghe con trai nói vậy thì Yến Thanh Ngọc gật đầu. Rồi lại nhìn về phía đám người Tiêu Tà nói rằng:

- Các vị đại nhân lần này tham gia bí cảnh vạn sự phải cẩn thận. Khuyển tử nhà ta xin phép được nhờ các vị trông nom hộ.

Yến Thanh Ngọc vừa nói vậy, Tiêu Tà lúc này mỉm cười gật đầu nói rằng:

- Yến gia chủ yên tâm, thời gian qua chúng ta tiếp xúc cũng rất tốt. Cho nên lúc vào Thiên Lan bí cảnh, nếu giúp đỡ được. Ta sẽ giúp con trai ngươi một tay.

- Vậy ta xin đa tạ các vị đại nhân.

Đám người Tiêu Tà nghe vậy thì gật đầu. Sau đó mang hai người Yến Đại Bảo và An Tử Vân rời đi. Nhìn về hướng họ rời đi, lúc này An Trường Ca lên tiếng nói rằng.

- Yến huynh ngươi nghĩ để cho Tử Vân và Đại Bảo đi theo các đại nhân vật như thế này, liệu có ổn hay không.

Yến Thanh Ngọc nghe vậy, lúc này ông ta thay bằng bộ mặt khúm núm khi đứng trước mặt đám người Tiêu Tà. Bằng một thái độ lạnh nhạt của một kẻ nắm quyền sinh sát trong tay, lên tiếng nói rằng:

- Thiên Lan bí cảnh truyền thừa xa xưa. Đặc biệt vùng đất trung tâm lại chưa từng có người đặt chân đến.

- Có thể nói nơi đó cơ duyên vô số mà chưa có ai phát hiện. Nhưng bởi vì giới hạn độ tuổi cũng như tu vi. Cho nên khi vào trong đó tuyệt đối sẽ nguy cơ trùng trùng.

- Lần này Đại Bảo và Tử Vân vô tình đắc tội với đám người của hai đại môn phái kia. Vốn dĩ là chuyện xấu, nhưng bởi vì tính cách đám này cũng rất vui vẻ hòa nhã. Cho nên chuyển nguy thành an.

- Đặc biệt thời gian qua, dưới sự xúi giục của chúng ta. Hai đứa nhỏ cố gắng vác mặt dày đi bám theo những kẻ này. Lấy được một chút thiện cảm, giờ đây đi theo họ cùng tiến vào Thiên Lan bí cảnh.

- Mặc dù chúng ta không biết địa vị của Đại Bảo và Tử Vân trong lòng đám người kia như thế nào. Nhưng cho dù có là một con chó đi chăng nữa. Đi theo những đại nhân vật này cũng sẽ an toàn hơn là tự mình đi vào đó.

- Dù sao người ta có câu đánh chó phải nể mặt chủ. Tiến vào trong đó, nếu như có người muốn hại hai đứa nhỏ. Thì bọn chúng cũng phải xem chúng có đủ cần lượng, để đương đầu với người của Thiên Ma môn và Tiêu Dao tông hay không.

Yến Thanh Ngọc vừa nói vậy. An Trường Ca lúc này chỉ biết thở dài nói rằng:

- Chúng còn quá nhỏ, chưa hiểu hết sự hiểm ác của thế giới này. Nhưng vì tương lai của gia tộc, chúng ta buộc lòng phải hi sinh những đứa nhỏ này.

Nghe An Trường Ca nói vậy, Yến Thanh Ngọc chỉ biết thở dài trong lòng. Thật ra việc cho hai đứa nhỏ đi theo đám người Tiêu Tà vào trong Thiên Lan bí cảnh. Một phần để tìm kiếm cơ duyên, giúp chúng phát triển trong thời gian tới.

Nhưng một sự thật phũ phàng hơn, chính là người của hai gia tộc. Muốn để cho đám người Yến Đại Bảo và An Tử Vân trở thành thuộc hạ của đám người Tiêu Tà.

Bất kể là bọn họ có thành công lấy được cơ duyên rời khỏi bí cảnh, hay là chết trong bí cảnh. Thì đám người Tiêu Tà vẫn sẽ nợ hai gia tộc này một chút ân tình.

Một ân tình này đối với người của các đại thế lực mà nói chả đáng là gì. Chỉ cần cho hai gia tộc họ Yến và họ An một vài võ kĩ và một ít tài nguyên tu luyện. Đã coi như thanh toán xong.

Nhưng trong mắt những thế lực như họ An hay họ Yến. Thì một chút võ kỹ không đáng là gì trong mắt đám người Tiêu Tà. Lại là thứ có thể giúp hai gia tộc này, quật khởi trong thời gian tới.

Nghĩ đến những điều này, hai vị gia chủ chỉ biết thở dài. Thầm cầu mong con cái mình sẽ may mắn lấy được cơ duyên, sống sót trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK