Từ Thiên Ma môn đến thành Vũ Lăng mất 20 dặm đường. Đối với đám người Tiểu Tà Tà phần lớn là cảnh giới Võ Tông trở lên, thì tất nhiên đều vô cùng nhẹ nhóm di chuyển tại đây.
Trải qua nửa ngày vừa ngắm cảnh, vừa đi đường họ rốt cuộc đã đến thành Vũ Lăng. Nhìn về phía tòa thành được bao bọc bởi một bức tường cao. Có quân lính tuần tra, kiểm soát người ra vào. Tiểu Tà Tà tràn đầy hứng khởi, dắt theo đám người bắt đầu vào thành Vũ Lăng dạo chơi.
Trải qua sự dẫn đường của Trần Phú Xuân, trả mấy chốc bọn họ đã đi đến phủ đệ của nhà họ Trần.
Tại trong phòng khách của họ Trần, gia chủ họ Trần là Trần Quý Bình. Lúc này cười tươi như hoa, không ngừng cùng đám đệ tử của Thiên Ma môn nói chuyện phiếm.
- Trần bá phụ lần này chúng ta đến đây là mong nhận được sự giúp đỡ của ngài. Không biết việc này có làm phiền đến Trần gia hay không.
- Đại nhân nói gì vậy. Việc giúp đỡ Thiên Ma môn là trách nhiệm của những gia tộc phụ thuộc chúng ta. Sao dám nói đến hai từ nhờ vả cơ chứ.
Nghe Trần Quý Bình nói vậy, Tiểu Tà Tà lúc này gật đầu. Trải qua một phen bàn bạc công việc, Tiêu Tà Tà và một số đệ tử của Thiên Ma môn khác, đã được nhà họ Trần sắp chết đi nghỉ ngơi.
Tại trong phòng khách, lúc này gia chủ họ Trần và một số cao tầng của nhà họ Trần đều tập trung tại đây. Nhìn về phía con trai của hắn là Trần Phú Xuân lên tiếng nói rằng:
- Phú Xuân ngươi bái nhập vào Thiên Ma môn mấy năm không có tin tức. Thật sự khiến ta lo quá. Đặc biệt lúc Thiên Ma môn và Hợp Hoan tông xảy ra tranh chấp. Ta còn tưởng phải người đầu bạc, tiễn người đầu xanh rồi chứ.
Nghe lão cha nói vậy, Trần Phú Xuân lúc này mỉm cười nói rằng:
- Phụ thân người lo cái gì chứ. Chỉ là một thất phẩm tông môn mà thôi. Đối mặt với Thiên Ma môn đáng là cái gì.
- Thậm chí một mình con cũng có thể hủy diệt đi một thất phẩm tông môn. Chứ đừng nói lực lượng cao tầng của Thiên Ma môn.
- Sau này họ Trần ta tuyệt đối phải chấp hành mọi mệnh lệnh của Thiên Ma môn ban xuống. Tuyệt đối không được chống lại, nếu không hậu quả khôn lường.
Nghe Trần Phú Xuân nói vậy, lúc này Trần Văn Cảnh đại trưởng lão nhà họ Trần lên tiếng nói rằng:
- Đại thiếu gia người nói vậy là có ý gì. Làm sao có thể một mình người, hủy diệt đi một thất phẩm tông môn được chứ. Người bất quá chỉ là một Võ Sư mà thôi.
Trần Phú Xuân nghe vậy thì mỉm cười. Hắn lúc này lộ ra một chút tu vi của mình, lập tức khiến cho cả căn phòng đều trở nên ngột ngạt.
Qua một lúc hắn thu lại khí thế. Lúc này đám người họ Trần mới thở ra một hơi. Sau đó đều mừng như điên nhìn về phía hắn nói rằng:
- Thiếu gia người rốt cuộc cảnh giới gì. Tại sao lại lợi hại như vậy.
Trần Phú Xuân nghe vậy thì mỉm cười sau đó nói rằng:
- Ta lúc này đã là cảnh giới Võ Tôn sơ kỳ. Với sức mạnh của ta, hoàn toàn có thể hủy diệt đi một thất phẩm tông môn. Tùy theo ý nghĩ của mình mà thôi.
- Đến lúc này ta hi vọng mọi người đã hiểu Thiên Ma môn không đơn giản như vẻ bề ngoài. Chúng ta là gia tộc phụ thuộc tuyệt đối phải trung thành.
- Đồng thời việc này cũng không cần lộ ra ngoài. Bởi vì xung quanh mấy thành trấn của Thiên Ma môn, có lượng lớn đệ tử của các gia tộc bái nhập Thiên Ma môn.
- Nhưng đến lúc này, tin tức Thiên Ma môn cường đại không hề được lộ ra ngoài một chút nào. Có thể thấy các gia tộc này cũng cố ý hãm hãy lẫn nhau. Để cho chúng ta đánh mất lòng Thiên Ma môn. Sau đó trừ khử, vậy chúng sẽ là người được lợi nhất.
Nghe Trần Phú Xuân nói vậy, lúc này Trần Quý Bình gật đầu sau đó nói rằng:
- Phú Xuân ngươi yên tâm. Ngày hôm nay ta lập tức quán triệt tất cả các tử đệ của Trần Gia. Gặp được đệ tử của Thiên Ma môn, tuyệt đối đầu cúi xuống đất, không dám hé răng một lời.
Nghe cha mình nói vậy, Trần Phú Xuân lúc này mỉm cười ngẫm nghĩ một lúc hắn nói rằng:
- Lần này hai vị tiểu sư thúc là người đang chỉ huy toàn bộ Thiên Ma môn. Họ muốn đến đây phát triển sản nghiệp, để chứng tỏ tài năng của mình. Cho lực lượng cao tầng của Thiên Ma môn nhìn thấy.
- Chính vì vậy con lập tức thông qua lời nói, để dẫn dắt hai vị tiểu sư thúc đến Trần Gia ta. Đây là một cơ hội cho họ trần ta, có thể bám vào chân của hai vị tiểu sư thúc này.
- Vậy nên mọi người lần này, nhất định phải ra sức. Cố gắng giúp tiểu sư thúc kiếm được một mớ lớn, vậy thì mọi chuyện đều tốt.
Nghe Trần Phú Xuân nói vậy, đám người Trần Gia có mặt tại đây đều lập tức hiểu ra vấn đề. Vậy là rất nhanh họ Trần bắt đầu hành động. Đầu tiên tìm đến một số miếng đất tại trung tâm thành Vũ Lăng, sau đó mua lại.
Rồi tiến hành xây dựng lên các ngôi nhà lớn. Lần này sản nghiệp mà bọn họ muốn giúp Thiên Ma môn gây dựng, chính là một tòa đấu giá.
Dù sao thứ này cực kỳ dễ làm và kiếm được lợi nhuận lớn. Nhưng phải đạt được hai điều kiện. Thứ nhất là uy tín, thứ hai có đủ sức mạnh để răn đe các thế lực.
- Và tất nhiên Thiên Ma môn đủ sức làm việc này. Vì thế họ Trần lập tức hành động, giúp cho Tiểu Tà Tà xây dựng tòa đấu giá này.
Nhìn về phía tòa đấu giá, Tiểu Tà Tà vô cùng hài lòng. Sau đó hắn lên tiếng nói rằng:
- Trần gia chủ có lòng. Lần này sự việc thành công. Ta tuyệt đối sẽ báo cáo với tông môn, ban thưởng cho nhà họ Trần hậu hĩnh.
- Đại nhân nói quá lời. Được phục vụ cho Thiên Ma môn là chức trách của chúng ta. Nào dám nhận ban thưởng.
Tiểu Tà Tà nghe vậy thì gật đầu. Hắn lúc này vỗ vỗ cái bụng mỡ của mình. Sau đó hiên ngang đi vào nơi này. Nhìn về phía các công nhân đang tiến hành xây dựng. Hắn âm thầm gật đầu, ngẫm nghĩ một lúc hắn lại lên tiếng nói rằng:
- Trần gia chủ chúng ta mở một tiệm đấu giá. Nhưng mà hiện nay cũng chưa có tài sản đấu giá. Vậy thì nên làm thế nào.
- Đại nhân có vẻ chưa làm công việc buôn bán bao giờ nên không biết. Chỉ cần tiệm đấu giá của chúng ta mở ra. Vậy thì chỉ cần ra một thông báo. Sẽ có rất nhiều võ giả đến đây gửi đồ bán đấu giá.
- Ngoài ra để thu hút khách hàng, đại nhân cũng có thể bỏ ra một ít đồ để làm vật phẩm đấu giá trong những phiên đấu giá đầu tiên. Vật càng quý trọng, càng dẫn đến nhiều người hứng thú mua bán.
Tiểu Tà Tà nghe vậy cũng đã hiểu được một phần, nguyên lý làm ăn của việc buôn bán đấu giá.
Vậy là hắn cùng với gia chủ họ Trần nói chuyện thêm một chút. Chờ đợi phòng đấu giá được xây dựng xong. Sẽ bắt đầu buổi làm việc đầu tiên của mình.
Nhìn về phía nơi này một chút, Tiểu Tà Tà cùng với Ngô Vĩnh Xuyên và hai vị đệ tử khác của Tử Vân Phong rời đi.
Tiểu Tà Tà mặc dù năng động, nhưng hắn lúc này thân phận đã khác. Trở thành người có tiếng nói của Thiên Ma môn. Khiến tên này càng vui vẻ bắt đầu đi nghịch ngợm trang bức.
Có điều ở thế giới tàn khốc, hắn hiểu rằng không có thực lực mà lại dám đùa giỡn thì chỉ có chết. Cho nên hắn mang theo hai vị đệ tử của Tử Vân Phong đi cạnh mình. Mục đích chính là biến hai tên này trở thành bảo tiêu.
Dù sao hắn mới gia nhập tông môn được một ít thời gian. Cảnh giới tu vi lúc này bất quá mới là Võ Tông sơ kỳ mà thôi.
Chính vì vậy tên này học theo Trần Anh Vũ, vô cùng sợ chết. Đi đâu cũng lôi kéo hai tên Võ Tôn đi cùng. Tuyệt đối là một sự bảo vệ rất lớn với hắn vào lúc này. Dù sao khu vực Thiên Ma môn quản lý, bất quá chỉ là một vùng hoang vắng. Nhân khẩu bất quá mấy chục vạn mà thôi.
Ở đây cường giả Võ Linh sơ kỳ đã xem như là tối cường. Nhưng dù sao Tiểu Tà Tà vẫn sợ chết. Hắn sợ có thằng ngu nào đó tự nhiên lại đi lạc đến đây. Vậy thì hắn sẽ chết rất oan uổng.