Chương 18 ma thần
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy, hai người Tiểu Tà Tà đều cung kính chắp tay nói rằng:
- Sư tôn chúng ta giàu có đến mức sử dụng linh dược để ngâm chân hay sao.
Nghe Tiểu Tà Tà nói vậy, Trần Anh Vũ lúc này ngáp ngủ một cái sau đó nói rằng:
- Việc này các ngươi tự tìm hiểu. Ta không có hứng thú giải thích nhiều. Đúng rồi với thân phận là thân truyền đệ tử, tại tàng Kinh các. Hai ngươi có thể thoải mái xem võ kỹ. Còn học được bao nhiêu, phải xem các ngươi rồi. Ta lúc nào rảnh rỗi sẽ chỉ điểm cho các ngươi sau.
- Vâng thưa sư tôn.
Nhìn về phía hai người họ một chút, Trần Anh Vũ lúc này lại ném cho bọn họ hai chiếc nạp giới lên tiếng nói rằng:
- Trong này có tài nguyên tu luyện cho các ngươi trong thời gian tới. Hiện giờ thì ra ngoài đi tham quan Tử Vân phong một chút. Một lúc nữa sẽ có đệ tử đến tìm các ngươi, sắp xếp vị trí cho các ngươi ở lại.
- Vâng.
Nhìn hai tên này rời đi. Trần Anh Vũ lúc này lại cười nhạt, bắt đầu liên hệ với hệ thống nhận nhiệm vụ lần này.
- Hệ thống kết toán nhiệm vụ đi.
- Keng. Thân làm Võ Đế cường giả nhưng lại không có một đệ tử đấm bóp lưng lúc mỏi mệt. Thật sự là nhục nhã. Phát động nhiệm vụ thu nhận đệ tử. Hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng hậu hĩnh.
- Keng, thông qua bình xét nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng Tiên Dược 100 gốc.
Nghe âm thanh của hệ thống, Trần Anh Vũ lúc này nhíu mày nói rằng:
- Hệ thống tại sao chỉ có nguyên tiên dược. Võ kỹ, công pháp hoặc những thứ khác đâu. Dù sao thu nhận đệ tử, ta cũng phải dạy chúng thứ gì chứ.
- Keng, ký chủ xin tự trọng. Tiên dược tại Thiên Hoàng đại lục là thứ muốn cầu không được. Thậm chí cho dù là các đại thế lực, cũng không có lấy một gốc.
- Nắm giữ tiên dược trong tay, có thể bồi dưỡng được các đỉnh cấp thế lực. Túc chủ không nên quá phận đòi hỏi không nên có.
Trần Anh Vũ nghe vậy nhíu mày nói rằng:
- Thiên Hoàng đại lục không có tiên, vậy tiên rốt cuộc ở đâu.
- Keng, tiên nhân sống tại tiên giới. Người khi đạt đến cảnh giới Võ Thần viên mãn, lúc đó có thể nếm thử phá vỡ hư không. Vượt giới rời khỏi nơi này đặt chân tiên giới.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì gật đầu. Lúc này hắn lại rời khỏi đại điện, đi đến nơi ở của hai vị thái thượng trưởng lão khác của Thiên Ma môn.
Nhìn thấy hắn đến, lúc này hai vị thái thượng trưởng lão ngừng tu luyện. Đi cùng hắn nói chuyện một chút.
- Anh Vũ tiểu tử ngươi hôm nay đến đây gặp chúng ta là có việc gì hay sao.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì nhìn về phía hai vị thái thượng trưởng lão này, không ngừng đánh giá họ. Mấy năm qua hắn ngoài bồi dưỡng tông môn, đồng thời cũng không ngừng giúp hai lão đầu này tăng cao thực lực.
Hiện giờ có thể nói sức lực chiến đấu của Thiên Ma môn, ngoài 30 vị võ tông đệ tử của Tử Vân Phong cộng với 20 vị trưởng lão và các phong chủ. Thì tối cường chính là hai lão già này, sau đó mới đến hắn.
- Hai tên này hiện nay đều đã có cảnh giới Võ Vương sơ kỳ. Có thể nói nếu không phải Trần Anh Vũ ngại tham gia những vấn đề vớ vẩn. Cũng như thích cuộc sống lười nhác. Thì e rằng Nam Vực Vân Châu lúc này phải đổi chủ.
Nhìn về phía họ một chút, Trần Anh Vũ lúc này nói lên mục đích của hắn đến đây.
- Hai vị thái thượng trưởng lão, vừa rồi ta có thu một tên đệ tử. Hắn ta là con trai của Ma Thần A Khắc Kiệt.
- Đối với định nghĩa Ma Thần ta có chút không hiểu. Không biết hai vị có thể giải thích cho ta không.
Trần Anh Vũ vừa nói vậy, lúc này thái thượng trưởng lão Trương Văn Toàn lên tiếng nói rằng:
- Tại Thiên Hoàng đại lục chúng ta cũng không chỉ có nguyên nhân tộc. Mà còn có yêu tộc và ma tộc.
- Ma Thần chính là người đứng đầu của ma tộc. Cảnh giới tương đương với Võ Thần của chúng ta.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì nở một nụ cười khó hiểu nói rằng:
- Vậy thì có chút thú vị rồi. Tên nhị đệ tử của ta có một nửa dòng máu huyết mạch Ma Thần. Ta đoán rằng hắn là con trai của Ma Thần, việc hắn không có dòng máu thuần túy của ma tộc. Có lẽ là do mẫu thân của hắn là nhân tộc.
- Nhưng tại sao Ma Thần lại có thể để hậu duệ của mình, lưu lạc trong nhân tộc. Việc này liệu có biến cố gì không.
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy, lúc này một thái thượng trưởng lão khác là Huỳnh Ngọc Thương lên tiếng nói rằng:
- Ma tộc, yêu tộc và nhân tộc thường xuyên có chiến tranh. Có điều người của các bên luôn tự hạn chế mình, tránh những cuộc xung đột không cần thiết.
- Còn việc Ma Thần tại sao lại có hậu duệ lưu lạc trong nhân tộc. Vấn đề này chúng ta cũng không hiểu. Có điều tiểu tử ngươi đã nhận hắn làm đệ tử. Vậy phải trông chừng cẩn thận. Dù sao hắn cũng có một nửa huyết mạch của ma tộc. Sau này nếu hắn làm ác vậy thì chúng ta thật sự cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì gật đầu, sau đó nói rằng:
- Chỉ là chủng tộc mà thôi. Không phải đại diện cho hắn là kẻ ác. Trên thế giới này đúng và sai chỉ là một ý nghĩ. Cho nên tên đệ tử này chỉ cần theo đúng bản tâm làm việc. Hắn muốn làm gì ta đều chống đỡ cho hắn. Trừ khi hắn phạm đến thương thiên đạo lý, lúc đó ta mới ra tay thanh lý môn hộ.
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy, hai vị thái thượng trưởng lão khác nhìn nhau sau đó không nói gì. Thấy vậy Trần Anh Vũ lúc này mỉm cười, lấy ra hai gốc tiên dược đưa cho họ.
Vừa nhìn thấy Trần Anh Vũ lấy ra hai gốc thảo dược, họ đầu tiên hồ nghi sau đó cầm lấy quan sát. Hai gốc thảo dược này không tỏa ra bất kỳ một chút linh khí nào.
Nhưng chỉ cần chạm vào chúng, họ có thể cảm nhận rõ ràng một luồng sinh cơ khổng lồ đang tràn vào người họ. Thấy cảnh này họ dùng một ánh mắt hồ nghi nhìn về phía Trần Anh Vũ nói rằng:
- Đây là thứ gì. Tại sao ta không hề hay biết Thiên Hoàng đại lục còn có loại linh dược này.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì mỉm cười nói rằng:
- Hai vị không biết đã nghe đến định nghĩa hai từ tiên dược hay chưa.
Trần Anh Vũ vừa nói vậy, lúc này hai vị thái thượng trưởng lão của Thiên Ma môn đều sững sờ, há hốc mồm nhìn về phía hắn. Rồi lại nhìn về phía hai gốc cỏ nhỏ trong tay mà thở không dám thở mạnh.
Qua một lúc họ lúc này cười lớn nhìn về phía Trần Anh Vũ nói rằng:
- Tên tiểu tử Tạ Hồng Quân ngày đó nhặt ngươi mang về, thật sự chính là nhặt phúc tinh mà. Bây giờ ngay cả tiên dược, chúng ta cũng có phúc nếm thử thật sự rất tốt.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì mỉm cười lên tiếng nói rằng:
- Hai người biết về tiên dược. Vậy lẽ nào cũng biết Võ Thần phía sau vẫn còn cảnh giới khác, chính là tiên hay sao.
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy lúc này Huỳnh Ngọc Thương lên tiếng:
- Tiên Dược định nghĩa này chỉ có những người cảnh giới thông thiên, tại Thiên Hoàng đại lục mới biết.
- Còn tại sao chúng ta biết, đơn giản chính là trong tông môn có sách cổ ghi lại về việc này.
- Còn vấn đề ngươi hỏi chúng ta cảnh giới phía sau của Võ Thần là tiên. Việc này sách cổ cũng có ghi lại.
- Có điều hơn 10 vạn năm qua. Thiên Hoàng đại lục chưa từng có một người nào, có thể phá vỡ hư không phi thăng tiên giới.
- Nguyên nhân của việc này là gì. Không ai biết. Nhưng những người đứng đầu tại Thiên Hoàng đại lục đã ra lệnh cấm, không được tiết lộ về cảnh giới tiếp theo sau Võ Thần.
- Chính vì vậy định nghĩa tiên cũng dần dần mờ nhạt, trong lòng những người sống tại Thiên Hoàng đại lục này.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía họ nói rằng.
- Xem ra thế giới này thật nhiều bí ẩn. Có lẽ khi nào ta đạt đến cảnh giới Võ Thần, mới có thể tìm hiểu được chúng.
- Vậy thì ngươi phải cố gắng tu luyện đi. Tại sao cứ thể hiện ra mình là một võ linh sâu kiến. Mà không cố gắng vươn lên cơ chứ.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì mỉm cười không đáp. Thấy điệu bộ hắn như vậy, hai vị thái thượng trưởng lão của Thiên Ma môn chỉ biết cười khổ trong lòng.
Bọn họ đã cảnh giới Võ Vương nhưng vẫn không thăm dò được Trần Anh Vũ tu vi thật sự của hắn là gì. Điều này chỉ có thể chứng tỏ tu vi của hắn vượt xa họ. Nhưng tên khốn này cứ một điệu bộ cá chết. Hết ăn lại ngủ, bề ngoài lúc nào cũng thể hiện ra cảnh giới Võ Linh viên mãn.
Nhìn thấy hai vị thái thượng trưởng lão lại bắt đầu bài ca giáo huấn. Trần Anh Vũ lúc này ngáp ngủ sau đó nói rằng.
- Hai gốc tiên dược này là Bách Linh Thảo. Tác dụng lớn nhất của chúng chính là tăng cường tu vi cho người sử dụng.
- Có điều dược lực khổng lồ, nên hai vị tốt nhất hãy từng chút nếm thử. Đừng một lúc cho cả vào miệng nhai. Vậy thì ta đành phải khoác áo tang, tiễn hai người một đoạn đường xuống cửu tuyền thôi.
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy, hai người mỉm cười. Sau đó nhanh chóng đuổi tên này rời đi. Bản thân thì ôm theo Tiên Dược trở về động phủ của mình, tiến hành bế quan tu luyện.
Nhìn thấy họ như vậy, Trần Anh Vũ lúc này lắc đầu. Sau đó hắn lại trở về Tử Vân phong. Bắt đầu cuộc sống cá ướp muối của mình.
Có điều hai tên đệ tử của hắn thì không vui vẻ như vậy. Họ lúc này đang bị một đám đệ tử của Tử Vân Phong bao vây.
- Các vị huynh đệ, ta thật sự không phải đến đây trộm linh dược. Các ngươi phải tin tưởng ta. Ta đích thật là đệ tử thân truyền của phong chủ.