• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Anh Vũ trở về Tử Vân Phong. Thì hắn triệu tập hai vị đệ tử đến đây. Nhìn về phía họ hắn nói rằng:

- Đuổi theo Hà Thị Quỳnh giết chết ả ta, cùng với Hoắc An đi. Mang hắc vân báo về đây.

- Tuân lệnh phong chủ.

Nhìn hai tên đệ tử này rời đi. Trần Anh Vũ chỉ cười nhạt, sau đó lại tiếp tục lăn lên giường đi ngủ.

Tại một cánh rừng cách Thiên Ma Môn không xa. Hà Thị Quỳnh và Hoắc An đang đi ở đây. Nhìn thấy Hà Thị Quỳnh cả một đoạn đường đều nhíu mày liên tục, Hoắc An không hiểu lên tiếng nói rằng:

- Hà trưởng lão người đang lo lắng cái gì hay sao.

Nghe Hoắc An nói vậy Hà Thị Quỳnh lúc này thay đổi sắc mặt, sử dụng một đôi mắt tàn độc. Đưa tay bóp cổ Hoắc An như một con sâu kiến lạnh lùng nói rằng:

- Chẳng phải ngươi đã từng nói Thiên Ma môn người có tu vi cao nhất là hai vị thái thượng trưởng lão. Cảnh giới Võ Linh trung kỳ hay sao. Vậy Trần Anh Vũ rốt cuộc là ai. Hắn ta cảnh giới Võ Linh viên mãn rốt cuộc tu luyện như thế nào.

Nghe Hà Thị Quỳnh nói vậy, Hoắc An lúc này run rẩy nhìn về phía bà ta nói rằng:

- Bẩm trưởng lão việc này ta không biết. Có điều trước khi ta gia nhập Thiên Ma môn thì ta nghe các đệ tử Thiên Ma Môn cũ đều nói rằng. Trần Anh Vũ chính là thiên tài ngàn năm có một của Thiên Ma môn.

- Nhưng không biết vì lý do gì. Hắn ta vô cùng sợ chết, chưa bao giờ rời khỏi Tử Vân Phong. Các đệ tử của Thiên Ma môn đều đồn rằng cảnh giới của hắn đặt chân vào Võ Sư viên mãn. Nhưng ta không nghĩ đến hắn vậy mà đã sớm đạt đến Võ Linh viên mãn.

Nghe Hoắc An nói vậy thì Hà Thị Quỳnh lúc này mới buông hắn xuống lạnh lùng nói rằng:

- Từ cốt linh của Trần Anh Vũ, hắn năm nay mới chỉ 21 tuổi thôi. Mà đã đạt đến cảnh giới Võ Linh viên mãn. Nếu cho hắn một chút thời gian nữa thì sợ rằng cảnh giới của hắn thậm chí còn vượt qua tưởng tượng của ta.

Hà Thị Quỳnh vừa nói vậy thì bà ta ánh mắt tràn đầy sự tàn ác. Trong lòng bà ta nghĩ rằng đợi khi trở về tông môn, nhất định phải báo cáo việc này. Phải tìm cách giết chết Trần Anh Vũ, tránh để hắn trở thành mối nguy hiểm của Hợp Hoan tông sau này.

Trong lúc Hà Thị Quỳnh có đang suy nghĩ, lúc này trong cánh rừng âm u vậy mà vang lên tiếng bước chân. Nghe thấy động tĩnh này, bà ta đề cao cảnh giác. Nhìn về phương hướng tiếng bước chân xuất hiện.

Từ trong bóng tối hai người mặc hắc bào xuất hiện trước mặt bà ta. Nhìn thấy họ bà ta lập tức cảm nhận được sự uy hiếp đến từ linh hồn. Cả cơ thể bà ta đều đang chuẩn bị vào tình thế chiến đấu. Nhìn về phía bọn chúng bà ta nói rằng:

- Tại hạ là Hà Thị Quỳnh, trưởng lão của Hợp Hoan tông. Không biết hai vị có việc gì tìm đến ta.

Hà Thị Quỳnh vừa nói vậy thì hai người mặc hắc bào này đều nở một nụ cười thâm tường. Sau đó một người động. Dùng tốc độ mà Hà Thị Quỳnh không thể đón đỡ, nhẹ nhàng dùng tay bóp lấy yết hầu của bà ta.

Sau khi một tiếng rắc vang lên. Cổ bà ta đã bị bẻ gãy. Đến khi bà ta ngã xuống, chỉ còn chút hơi thở cuối cùng. Dùng những từ ngữ không thể nào tin nổi nói rằng:

- Toái Hầu Tỏa... Các người là người của Thiên Ma môn.

Hà Thị Quỳnh cho đến chết, vẫn không hiểu tại sao Thiên Ma môn lại có hai cường giả Võ Linh hậu kỳ. Đã vậy chúng cùng cảnh giới với bà ta nhưng bà ta hoàn toàn không có sức chống cự. Đơn giản chính là bị chúng bóp chết như một con kiến.

Còn Hoắc An nhìn thấy cảnh này thì cũng run rẩy . Nhìn về phía hai người hắc bào, hắn lập tức quỳ xuống nói rằng.

- Hai vị tiền bối xin tha mạng. Tiểu nhân không hề biết chuyện gì hết.

Nghe hắn nói vậy lúc này một người mặc hắc bào, dùng một giọng điệu khinh thường nói rằng:

- Thiên Ma môn có một điều luật. Kẻ phản tông phải chết. Ngươi không biết sao.

Hoắc An nghe vậy thì sững sờ nhìn về phía hai người này. Hắn định nói gì đó thì bọn chúng không cho hắn cơ hội. Một người nhẹ nhàng vươn tay ra, tung một chưởng đánh nát đầu của hắn. Đợi sau khi xác nhận cả hai người Hoắc An đều đã chết. Thì bọn họ mới lục lọi nhẫn chứa vật và mang theo Hắc Vân Báo rời đi.

Một lúc sau tại Tử Vân Phong, hai hắc bào nhân này cởi ra mặt nạ. Bọn họ chính là Đinh Văn Hùng và Trần Phú Xuân. Nhìn về phía Trần Anh Vũ đang nằm ngủ bẩm báo rằng:

- Bẩm phong chủ đã xử lý sạch sẽ, tuyệt đối không có ai phát hiện ra việc là chúng ta làm.

Trần Anh Vũ nghe vậy thì lúc này hắn mở mắt, nhìn về phía hai tên này mỉm cười nói rằng.

- Trần Phú Xuân, Đinh Văn Hùng hai tên các ngươi làm rất tốt. Nhẫn chữ vật của Hà Thị Quỳnh và Hoắc An đều cho hai ngươi coi như phần thưởng.

- Cảm ơn phong chủ.

- Được rồi lui ra, tiếp tục tu luyện đi.

- Vâng.

Nhìn hai tên này rời đi, Trần Anh Vũ ngáp một cái trong lòng cười lạnh không thôi. Một Hoắc An không đáng hắn quan tâm. Nhưng Hoắc An phản tông thì nhất định phải chết.

Tất nhiên Trần Anh Vũ cũng không muốn bại lộ thực lực. Vậy nên hắn để Đinh Văn Hùng và Trần Phú Xuân ra tay là được rồi. Dù sao hai tên này tuy rằng chỉ là cảnh giới Võ Linh hậu kỳ. Nhưng bởi vì Trần Anh Vũ đưa võ kỹ, cũng như tài nguyên tu luyện. Đã khiến cho cùng cảnh giới, bọn chúng cũng được xem như là thiên kiêu. Có thể vượt cấp mà chiến.

Nghĩ đến đây Trần Anh Vũ lại không quan tâm nữa. Nhìn về phía Hắc Vân Báo con non hắn lên tiếng nói rằng:

- Quế Hoa mang con báo này đi làm thịt, cho mọi người tối nay ăn bổ sung sức khỏe.

Trần Anh Vũ vừa nói xong thì Quế Hoa không biết từ chỗ nào chui ra, ôm theo hắc vân báo rời đi. Thấy cảnh này Trần Anh Vũ lại nhắm mắt tiếp tục ngủ nướng.

Mà cùng lúc này tại Hợp Hoan tông trong đại điện, tầng lớp cao tầng của Hợp Hoan Tông đều có mặt tại đây. Lúc này tông chủ Hợp Hoan tông là Vũ Ánh Nguyệt, nhìn về phía các trưởng lão nói rằng:

- Vừa rồi hồn đăng của Hà trưởng lão đã bị tắt. Không biết các vị có ý nghĩ gì không.

Nghe Vũ Ánh Nguyệt nói vậy, lúc này chấp pháp trưởng lão của Hợp Hoan tông đứng ra nói rằng:

- Bẩm tông chủ Hà trưởng lão đã đạt đến cảnh giới Võ Linh hậu kỳ . Đám người Thiên Ma môn kia, tuyệt đối không thể nào giết chết được bà ta. Liệu có phải rằng dọc đường bà ta đã gặp phải cường địch hay không.

Nghe chấp pháp trưởng lão nói vậy thì lúc này một trưởng lão khác của Hợp Hoan tông cũng đứng ra nói rằng:

- Bẩm tông chủ ta thấy chi bằng cử thêm trưởng lão đi đến Thiên Ma môn để tìm hiểu tình hình. Nếu Hà trưởng lão không phải chết do Thiên Ma môn ra tay, chuyện này coi như thôi. Nhưng nếu như Thiên Ma môn thật sự giết Hà trưởng lão. Vậy thì chúng ta sẽ diệt bọn chúng.

Vũ Ánh Nguyệt nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía các vị trưởng lão nói rằng:

- Đại trưởng lão người hãy dắt theo chấp pháp trưởng lão đến Thiên Ma môn một chuyến, tìm hiểu thực hư chuyện này.

Nghe Vũ Ánh Nguyệt nói vậy thì đại trưởng lão Hàn Thế Chi gật đầu. Hắn lập tức mang theo chấp pháp trưởng lão rời đi.

Ba ngày sau, hai người Hàn Thế Chi đã đi đến chỗ mà Hà Thị Quỳnh chết. Khi nhìn thấy thi thể của bà ta thì chấp pháp trưởng lão bắt đầu đến kiểm tra.

- Đại trưởng lão người xem Hà Thị Quỳnh bà ta bị một chiêu bóp gãy cổ chết ngay tại chỗ, không thể phản kháng. Từ việc này có thể thấy rằng người ra tay rất có thể cảnh giới cao hơn bà ta rất nhiều.

- Mà ở khu vực chúng ta, có lẽ cảnh giới của kẻ này cũng chỉ tầm vào Võ Tông mà thôi.

Nghe chấp pháp trưởng lão nói vậy thì Hàn Thế Chi gật đầu. Nhìn về phía hắn nói rằng:

- Đi một chuyến đến Thiên Ma môn để xác nhận lại đã. Mặc dù rất có thể không phải Thiên Ma môn làm. Nhưng chúng ta cũng không được phép bỏ qua việc này.

Hàn Thế Chi vừa nói vậy thì chấp pháp trưởng lão cũng gật đầu. Sau đó hai người họ lại đi đến Thiên Ma môn để xác nhận việc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK