• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 21 các ngươi là ai

Người phụ nữ nghe vậy thì nhìn về phía đám người Vũ Ánh Nguyệt hừ lạnh nói rằng:

- Đợi một chút nữa, ta sẽ xử lý các ngươi.

Nghe người phụ nữ này nói vậy, đám cao tầng của Hợp Hoan tông đều run rẩy. Thấy cảnh này cô ta không quan tâm lắm, lại nhìn về phía 30 người áo đen lên tiếng nói rằng:

- Các ngươi là ai. Thuộc thế lực nào. Tại sao lại đến gây sự Hợp Hoan tông Ta.

Nghe cô ta nói vậy, 30 người áo đen đều trầm mặc. Qua một lúc Quế Hoa lúc này lên tiếng.

- Võ Vương đích thật chúng ta không giết được ngươi. Nhưng mà mệnh lệnh của tông chủ đã ban ra, ngày hôm nay các ngươi bắt buộc phải bị diệt.

Quế Hoa nói đến đây thì cô ta dùng ánh mắt cực kỳ sắc lạnh. Lấy từ trong nhẫn chữ vật ra một thanh kiếm.

Thanh kiếm này bên ngoài gỉ sét, lại không tản mát bất kỳ sự nguy hiểm nào. Giống như là một thanh sắt phế thải vậy.

Nhưng bất kể là người của Hợp Hoan tông hay là người phụ nữ, thái thượng trưởng lão tên Nguyễn Thanh Yến của Hợp Hoan tông kia. Đều dùng một ánh mắt nghiêm trọng nhìn về phía thanh kiếm này.

Bọn họ tuy cũng không nhìn thấy sự bất phàm của nó. Nhưng những người áo đen này cảnh giới thấp nhất đều là Võ Tông viên mãn. Bọn chúng lấy ra con bài ẩn giấu thì tuyệt đối không thể nào là phàm vật.

Quế Hoa lấy ra thanh kiếm thì cô ta nhìn về phía những người phía sau nói rằng:

- Đế Binh một mình ta không thôi động được. Tất cả mọi người cùng hợp lực để kích hoạt nó.

Quế Hoa vừa nói vậy, những người khác lập tức hành động. Họ bắt đầu phun ra nuốt vào linh lực, sau đó đều truyền về phía Quế Hoa. Có lượng lớn linh lực gia trì. Quế Hoa lúc này trong tay nắm thanh kiếm gỉ. Nhìn về phía Nguyễn Thanh Yến cười nhạt, sau đó vung một kiếm.

Một kiếm này thường thường không có gì lạ. Không mang bất kỳ uy hiếp hay sự nguy hiểm. Nhưng nơi nó đi qua thì hư không vỡ nát, không có một thứ gì có thể tồn tại được.

Nguyễn Thanh Yến nhìn thấy cảnh này, cô ta lúc này quá sợ hãi hét toáng lên.

- Đế binh.

- Các ngươi vậy mà lấy ra đế binh để đối phó với một thất phẩm tông môn. Các ngươi rốt cuộc là ai.

Nguyễn Thanh Yến chỉ vừa đưa ra nghi vấn thì cô ta, cùng với toàn bộ Hợp Hoan Tông đã bị đế binh chôn vùi.

Toàn bộ Hợp Hoan tông sau một kích của Quế Hoa, biến thành một vùng phế tích, không một người sống.

Nhìn thấy tình cảnh này, một người áo đen lúc này lên tiếng nói rằng:

- Phong chủ cho chúng ta mỗi người một thanh đế binh. Nhưng mà cảnh giới chúng ta thôi động cũng không được. Thật sự đúng là mang bảo vật tuy là tốt. Nhưng càng khó chịu hơn là được nhìn thấy bảo vật mà không thể sử dụng.

Nghe người áo đen này nói vậy, Quế Hoa lúc này lắc đầu nói rằng:

- Đế binh vốn chỉ có Võ Đế cảnh cường giả thôi động, mới phát huy ra sức mạnh đáng sợ của nó.

- Các ngươi nhìn xem Hợp Hoan tông diện tích chỉ có mấy chục dặm. Nhưng một kích của đế binh lại chỉ có thể xóa bỏ đi một nửa diện tích của nơi này.

- Nếu như thật sự là cường giả Võ Đế sử dụng nó. Vậy thì đừng nói là mấy chục dặm, cho dù toàn bộ Nam Vực. Cũng sẽ bị một kích này xóa sổ hơn nửa.

Quế Hoa vừa nói vậy những người áo đen ở đây đều gật đầu. Sau đó bọn họ nhanh chóng tản ra săn tìm toàn bộ các đệ tử của Hợp Hoan tông, tiêu diệt bằng hết rồi mới rời khỏi đây.

Đợi khi 30 người áo đen rời đi. Lúc này các thế lực xung quanh mới phái người đến đây dò xét. Nhìn về phía toàn bộ Hợp Hoan tông đã trở thành một khu phế tích. Không có bất kỳ một người nào sống sót, khiến họ run rẩy trong lòng.

Nhìn nơi này một chút đám này nhanh chóng mang tin tức này, trở về thế lực sau lưng của mình báo cáo việc này.

Mấy ngày sau đó, toàn bộ nam vực của Vân Châu đều trở nên yên lặng một cách lạ thường. Các tông môn đều hạn chế đệ tử của mình ra ngoài, tránh đắc tội với thế lực nào đó.

Tại một khu vực lầu gác nguy nga, linh khí nồng đậm. Trong đại điện một người đàn ông trung niên ánh mắt sắc lạnh, khí thế cực kỳ đáng sợ.

Đang cầm trong tay một chiếc ngọc giản. Sau khi hắn xem xong tất cả tin tức trong ngọc giản thì dùng một ánh mắt hồ nghi trầm tư. Qua một lúc một người thiếu niên từ phía ngoài đại điện đi vào. Nhìn về phía người đàn ông trung niên nói rằng:

- Phụ thân có tin tức gì mà người lại gọi ta đến đây.

- Thiên Khải ngươi xem ngọc giản này đi.

Nghe người đàn ông này nói vậy thì người thanh niên tên là Thiên Khải đi đến, tiếp nhận ngọc giản để xem xét tin tức.

Người đàn ông trung niên này, chính là tông chủ Tiêu Dao tông Bạch Thần Quân. Còn người thanh niên là Bạch Thiên Khải, con trai của hắn ta.

- Phụ thân tin tức đế binh xuất hiện, đây rốt cuộc là việc gì. Làm sao Vân Châu chúng ta có đế binh được.

Nghe con trai nói vậy, Bạch Thần Quân lúc này lên tiếng nói rằng:

- Việc này cực kỳ mơ hồ, không có người có thể kiểm chứng. Bởi vì tất cả những người của Hợp Hoan tông đều đã bị giết hết.

- Nhưng những người đứng từ phía xa quan chiến, vẫn có thể có một số thông tin. Họ nói rằng 30 người áo đen kia cảnh giới thấp nhất là Võ Tông viên mãn. Ba người dẫn đầu đều là Võ Tôn trung kỳ.

- Nhưng bọn chúng đánh giá thấp Hợp Hoan tông. Thái thượng trưởng lão Hợp Hoan tông Nguyễn Thanh Yến, vậy mà đạt được cơ duyên đột phá đến Võ Vương sơ kỳ.

- Nhưng dù vậy cô ta cũng không thể nào cứu được Hợp Hoan tông. Bởi vì đám người áo đen kia lấy ra một thanh đế binh.

- Còn tại sao lại xác nhận đấy là một thanh đế binh. Chính là vì 30 người này, cùng hợp lực mới có thể thi triển được thanh vũ khí đó, phát ra một phần uy lực của nó.

Nghe Bạch Thần Quân nói vậy, Bạch Thiên Khải lúc này trầm tư nói rằng.

- Không biết là thế lực nào lại xa xỉ đến mức giao cho một đám Võ Tôn, cầm một thanh đế khí đi dạo tại khu vực Vân Châu của chúng ta.

Bạch Thiên Khải nói vậy thì Bạch Thần Quân chỉ biết thở dài trong lòng. Đế bình tên như ý nghĩa của nó. Sức mạnh tương đương với một cường giả võ đế cảnh công kích.

Người sử dụng đế binh, chỉ cần có cảnh giới đủ cao. Khi phát huy ra hiệu quả của nó, mỗi một lần tung chiêu. Tương đương với một kích toàn lực của cường giả Võ Đế.

Một kích này, nếu như dùng hết toàn lực. Có thể san bằng một nửa nam vực của Vân Châu, cũng không phải là chuyện nói chơi.

Nghĩ đến điều này, Bạch Thần Quân nhìn về phía con trai nói rằng:

- Ngươi dắt theo mấy vị trưởng lão đi đến Nam Vực tìm hiểu tin tức.

Bạch Thiên Khải nghe vậy gật đầu, lúc hắn chuẩn bị rời đi. Thì Bạch Thần Quân lại gọi hắn lại nói rằng.

- Tại Vân Châu có một môn phái tên là Thiên Ma môn. Mặc dù chỉ là cửu phẩm môn phái, nhưng ngươi tuyệt đối không được cùng bọn chúng xảy ra xích mích. Nếu như đắc tội với chúng, phải lập tức rời khỏi đó. Không được nán lại.

- Đồng thời nếu như không may gặp phải cường địch. Mà không thể nào lẩn trốn được, thì lập tức chạy đến Thiên Ma môn.

- Chỉ cần ngươi đặt chân đến Thiên Ma môn. Trừ khi có võ giả cảnh giới Võ Đế trung kỳ đến bằng không đều phải chết.

Bạch Thiên Khải nghe vậy thì không hiểu nhìn về phía cha mình nói rằng:

- Phụ thân chỉ là cửu tinh môn phái. Có gì đáng sợ khiến cho ngài cũng phải kiêng kỵ

- Việc này ngươi không cần biết nhiều. Chỉ biết rằng chúng có sức mạnh, khiến chúng ta kiêng kị là được rồi.

- Nhớ kỹ giao hảo cũng được, không quan tâm chúng cũng được. Nhưng tuyệt đối đừng kết thù.

- Vâng phụ thân.

Bạch Thiên Khải nói xong thì rời đi. Thấy cảnh này Bách Thần Quân lại ngồi đó trầm tư. Miệng hắn không ngừng lẩm bẩm.

- Thiên Ma môn, đế binh. Các ngươi rốt cuộc có liên quan đến việc này hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK