• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 44

- Mặc dù ngươi là ma tộc. Nhưng mà ta phải công nhận ngươi rất mạnh. Từ lúc sinh ra đến giờ, ta không nghĩ rằng sẽ có người có thể đánh cùng ta đến mức bất phân thắng bại.

Ngô Vĩnh Xuyên nghe vậy thì lúc này mỉm cười, nhìn về phía Bạch Thiên Khải hắn nói rằng:

- Ta cũng không phải là Ma Tộc. Ta chẳng qua chỉ là bán Ma Tộc mà thôi.

- Cha ta là người Ma Tộc, nhưng mẫu thân ta là nhân tộc. Vậy nên nếu như ngươi không chê chúng ta kết bạn.

Bạch Thiên Khải nghe vậy thì mỉm cười. Nhìn về phía Ngô Vĩnh Xuyên một chút, sau đó hắn lên tiếng nói rằng:

- Ta rất vui vì gặp ngươi. Đồng thời ta cũng càng thấy hứng thú khi Thiên Ma môn vậy mà lại chấp nhận cho ngươi gia nhập môn phái. Thậm chí đầu tư tài nguyên cho ngươi tu luyện.

Bạch Thiên Khải vừa nói vậy, thì lúc này Trần Anh Vũ xuất hiện tại đây. Hắn nhìn về phía đám người một chút, sau đó lên tiếng nói rằng:

- Thiên Ma môn của chúng ta không phân chủng tộc, cũng không phân chính tà. Chúng ta chỉ thân thiện ác.

- Việc Thiên Ma môn nhận Ma Tộc làm đệ tử không có gì sai trái. Chúng ta cũng không phản bội nhân tộc và cũng không bắt tay với Ma Tộc. Thứ chúng ta làm, chính là khai mở ra võ đạo thịnh thế mà thôi.

Trần Anh Vũ vừa nói vậy, lúc này hắn nhìn về phía Bạch Thiên Khải một chút. Sau đó lên tiếng nói rằng:

- Ngươi mang Thần Dương thánh thể, nhưng lại không có công pháp tu luyện phù hợp. Khiến cho sức mạnh của ngươi không phát huy ra hiệu quả tối đa.

- Nếu như trận chiến vừa rồi, ngươi có công pháp chí dương chí cương. Tuyệt đối có thể sử dụng sức mạnh đánh bại Ngô Vĩnh Xuyên mà không phải rơi vào thế hòa.

Trần Anh Vũ vừa nói vậy, Bạch Thiên Khải lúc này chắp tay nói rằng:

- Đa tạ tiên bối chỉ điểm, vãn bối cũng biết điểm thiếu sót của mình. Nhưng thật sự Tiêu Dao tông của chúng ta không có loại võ kỹ thần dương chí cương, phù hợp với thể chất của ta.

Trần Anh Vũ nghe vậy thì gật đầu. Lấy từ trong nhẫn chữ vật ra một bản võ kỹ, ném về phía Bạch Thiên Khải nói rằng:

- Lần này ngươi đến đây là làm khách. Thông qua cuộc so tài với đệ tử của ta, coi như cũng có duyên.

- Vậy nên thân là trưởng bối, ta cũng tặng ngươi một món quà gặp mặt nhỏ. Hy vọng ngươi không chê.

- Đây là thiên giai trung phẩm võ kỹ Thiên Cương Quyền. Một loại công pháp thuần thương cương mãnh thích hợp với thể chất của ngươi.

Bạch Thiên Khải nghe vậy thì nhìn về phía tấm ngọc giản trong tay run rẩy. Hắn cũng không nói nhiều, sử dụng thần thức bắt đầu thăm dò xem tấm ngọc giản này có gì.

Qua một lúc hắn ánh mắt trở nên sáng ngời, lập tức quỳ một chân xuống đất. Hướng về phía Trần Anh Vũ nói rằng:

- Đa tạ tiên bối ban thưởng.

Trần Anh Vũ nghe vậy chỉ gật đầu, sau đó lại nhìn về phía hai người Lạc Nhật nói rằng:

- Việc của các ngươi ta cũng đã biết. Có điều đệ tử của ta không dễ làm như vậy. Nên các ngươi hãy bỏ ý nghĩ này đi.

Trần Anh Vũ nói xong thì lúc này hắn lại biến mất khỏi đây. Thấy tình cảnh này Lạc Quỳnh Anh và Lạc Nhật chỉ biết nhìn nhau. Sau đó thở dài chắp tay với Tạ Hồng Quân rồi rời khỏi đây.

Thấy tình cảnh này Bạch Thiên Khải là đứng ra chắp tay nói rằng:

- Tạ tông chủ lần này ta phụng mệnh của phụ thân đến đây, điều tra vụ việc của Hợp Hoan tông.

- Đến thời điểm này, ta có thể khẳng định Hợp Hoan tông bị diệt môn là do Thiên Ma môn làm. Không biết Tạ tông chủ có lời gì để phản bác hay không.

Bạch Thiên Khải vừa nói vậy, lúc này Tạ Hồng Quân mỉm cười sau đó nói rằng:

- Hợp Hoan tông tính kế chúng ta, cho nên bị chúng ta tiêu diệt cũng là điều bình thường. Không biết Bạch tiểu hữu ngươi muốn làm gì đây.

Nghe Tạ Hồng Quân nói vậy, Bạch Thiên Khải nhìn về phía ông ta một chút. Đúng lúc hắn định lên tiếng thì lúc này một tên hộ đạo giả của hắn lên tiếng nói rằng:

- Tạ tông chủ chê cười, thiếu tông chủ của chúng ta lần này phụ trách việc điều tra. Đề phòng Hợp Hoan Tông bị thế lực tà ác tiêu diệt.

- Nhưng nếu Hợp Hoan tông đã đắc tội với Thiên Ma môn. Kết quả bị diệt tông cũng là điều bình thường.

- Lần này thiếu tông chủ lại được thái thượng trưởng lão của Thiên Ma môn cho một phen tạo hóa. Đây xem như là Tiêu Dao tông chúng ta thiếu Thiên Ma môn một ân tình.

- Sau này nếu Thiên Ma môn có vấn đề gì không giải quyết được. Có thể liên hệ với Tiêu Dao tông. Chúng ta nếu giúp được, chúng ta tuyệt đối sẽ giúp đỡ không nói hai lời.

Tạ Hồng Quân nghe vậy thì nhìn về phía tên trung niên, làm hộ đạo giả của Bạch Thiên Khải mà mỉm cười nói rằng:

- Vị đạo hữu này yên tâm, Thiên Ma môn chúng ta không phải thế lực tà ác. Vụ việc của Hợp Hoan tông là do bọn chúng thách thức quyền uy của Thiên Ma môn. Nên chúng ta mới đồ sát tông môn của chúng.

- Còn đối với những môn phái xung quanh đây, Thiên Ma môn chưa bao giờ đụng chạm đến chúng. Chỉ cần không xâm phạm lợi ích của Thiên Ma môn thì Thiên Ma môn sẽ không coi bất kỳ thế lực nào là địch.

Nghe Tạ Hồng Quân nói vậy, vị hộ đạo giả của Tiêu Dao tông này nhìn về phía ông ta mỉm cười gật đầu. Sau đó lại lên tiếng nói rằng:

- Tại hạ họ Vũ tên một chữ Mạnh. Lần này tuy nói thực hiện nhiệm vụ bảo vệ thiếu tông chủ, điều tra vụ việc của Hợp Hoan tông.

- Nhưng thật ra ta đến đây còn có một nhiệm vụ nữa. Đó chính là ba tháng sau Thiên Lan bí cảnh được mở ra.

- Trong bí cảnh nghe nói tồn tại một thanh tàn khuyết đế binh. Có điều sự nguy hiểm trong đó cũng rất nhiều.

- Vậy nên ta xin phép Tạ tông chủ, được mời hai vị thiên kiêu của Thiên Ma môn là Tiêu Tà và Ngô Vĩnh Xuyên. Tham gia bí cảnh cùng với thiếu chủ của Tiêu Dao tông chúng ta.

Tạ Hồng Quân nghe tên Vũ Mạnh này nói vậy thì trầm tư một chút, sau đó lên tiếng nói rằng:

- Nếu như Vũ huynh đã nói vậy. Thì ta sẽ để hai tên đệ tử này cùng với thiếu tông chủ của Tiêu Dao tông cùng khám phá bí cảnh.

Tạ Hồng Quân vừa nói vậy thì Vũ Mạnh lúc này mỉm cười gật đầu. Thấy vậy Tạ Hồng Quân cho người mời mấy vị khách Tiêu Dao Tông đi nghỉ ngơi. Bản thân hắn thì đến Tử Vân Phong tìm gặp Trần Anh Vũ nói về việc này.

Tại Tử Vân Phong trong đại điện, Trần Anh Vũ lúc này ngáp ngủ nhìn về phía Tạ Hồng Quân. Đang luyên thuyên nói rằng cần để hai tên đệ tử của hắn đi giúp tông môn đoạt một món tàn khuyết đế binh. Mà trong lòng thở dài không thôi.

Mấy năm qua thông qua đánh dấu, đừng nói là đế binh. Cho dù là tiên khí hắn cũng đã có vài món. Nhưng hắn cũng không trang bị cho toàn bộ cao tầng của Thiên Ma môn. Dù sao thứ quý quá nhiều sẽ dẫn đến cường địch.

Có điều nghĩ đến việc để hai tên đệ tử đi rèn luyện tại Thiên Lan Bí Cảnh kia cũng không tệ một chút nào. Nghĩ đến điều này hắn lên tiếng nói rằng:

- Được rồi lão đầu ngươi không cần nói nữa. Ta sẽ cử hai tên đó đi tham gia bí cảnh lần này. Tranh đoạt cái tàn khuyết đế binh kia.

Tạ Hồng Quân nghe vậy thì mỉm cười hài lòng sau đó rời khỏi đây. Thấy vậy Trần Anh Vũ lúc này lại gọi Tiêu Tà và Ngô Vĩnh Xuyên đến.

Qua một lúc hai tên này xuất hiện trong đại điện, nhìn về phía bọn chúng. Trần Anh Vũ lúc này nói rằng:

- Thiên Lan Bí cảnh kìa ta cũng đã biết đến nơi đó. Nghe nói là di tích của một tông môn cổ xưa. Đối với việc này cũng không có gì đáng nói. Dù sao những thứ như này thường sẽ có lượng lớn tài nguyên tu luyện, cũng như võ kỹ. Thậm chí đế binh xuất hiện.

- Lần này các ngươi đi cùng với đám người Tiêu Dao tông thì càng không đáng lo lắng. Bởi vì các ngươi mà xảy ra chuyện gì. Ta sẽ đòi lại công đạo cho các ngươi.

- Có điều nói thì như vậy, nhưng các ngươi đi cũng phải cẩn thận. Lần này để lịch luyện, ta sẽ không cho các ngươi mang theo bảo tiêu.

- Cho nên cố gắng mà chơi cho tốt. Chơi mà không được tốt. Vậy thì để mạng lại đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK