Chương 8 Rắc rối 2
Nhìn thấy các trưởng lão, cũng như phong chủ không ngừng tỏ ra đau đầu vì việc này. Thì trong lòng Hoắc An lại cười lạnh không ngừng.
Tên khốn này vậy mà không hề giết hại bất kỳ người nào của Hợp Hoan tông. Trong lần lịch luyện vừa rồi, hắn vô tình gặp một vị đệ tử thân truyền của Hợp Hoan tông vừa nhìn đã yêu.
Vậy là tên này muốn đổi môn phái. Sử dụng thượng đẳng tư chất của mình, bái nhập vào Hợp Hoan tông.
Có điều người của Hợp Hoan tông cũng không dễ dàng tin tưởng hắn. Dù sao việc chuyển từ môn phái này sang môn phái khác, sẽ khiến rất nhiều người kiêng kỵ, về lòng trung thành của kẻ này.
Vậy là Hoắc An phải lên một kế hoạch khác. Hắn sử dụng Hắc Vân Báo con non là mồi nhử, lấy thân phận đệ tử thân truyền của Thiên Ma môn đắc tội với Hợp Hoan tông.
Mục đích thật sự chính là để cho Hợp Hoan tông qua việc này, cướp đoạt một lượng lớn tài nguyên của Thiên Ma môn. Đồng thời hắn sẽ lấy danh nghĩa là chủ nhân của Hắc Vân Báo, sẽ bị người của Hợp Hoan tông mang đi.
Đến đây hắn vừa không phải mang danh tiếng phản bội tông môn. Mà lại có thể gia nhập Hợp Hoan tông một cách vô cùng đàng hoàng. Đồng thời bởi vì Hợp Hoan tông lấy được một lượng lớn tài nguyên của Thiên Ma môn. Họ chắc chắn sẽ không còn nghi kỵ hắn nữa.
Một kế hoạch vẹn toàn cả đôi đường. Có điều lúc này hắn vẫn giả bộ ngoan ngoãn, nhìn ngó các vị phong chủ không ngừng bàn bạc cách ứng phó.
Mà lúc này Trần Anh Vũ lại nghi ngờ nhìn về phía tên này. Hắn không tin rằng ở thế giới cường giả vi tôn tàn khốc như thế này. Hoắc An lại ngu ngốc đến mức đi đắc tội với một thế lực mà Thiên Ma môn không thể nào đối phó được.
Có điều Trần Anh Vũ cũng không thể nào hiểu được hết rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. Trầm tư một lúc thì hắn sử dụng hệ thống để quan sát các thông tin của Hoắc An. Xem có sơ hở gì hay không.
- Tên : Hoắc An
- Tuổi : 14
- Thể chất: Phàm nhân
- Cảnh giới : Võ Linh trung kỳ
- Công pháp: Toái Hầu Tỏa( hoàng giai sơ cấp) Huyền Băng Trưởng(Hoàng giai trung cấp)
- Thân phận : Đệ tử thân truyền Thiên Ma môn. Đệ tử nội môn Hợp Hoan tông.
Trần Anh Vũ vừa quan sát thông tin của Hoắc An. Hắn lập tức nhìn thấy thân phận của Hoắc An thì hắn mỉm cười. Chắc chắn rằng lần này Hoắc An lại muốn lừa gạt Thiên Ma môn.
Trong lòng Trần Anh Vũ lúc này đã tràn đầy sự tức giận và muốn bóp chết tên này ngay lập tức. Có điều hắn vẫn bình tĩnh ngồi đó và xem tên này diễn kịch.
Thân là một võ vương cường giả, nếu như hôm nay thật sự Hoắc An vì tông môn mà cướp đoạt Hắc Vân Báo con non. Khiêu khích thất tinh tông môn Hợp Hoan tông. Thì hắn cũng hoàn toàn sẽ đứng ra bảo đảm an toàn cho tên này, cũng như Thiên Ma môn.
Nhưng mà tên khốn này lại khiến hắn thất vọng. Vậy mà dám ăn uống của Thiên Ma môn, nhưng tâm lại mang theo môn phái khác. Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ thì lúc này một đệ tử chạy vào trong đại điện nói rằng:
- Bẩm tông chủ ở ngoài tông môn có người của Hợp Hoan tông đến đây muốn gặp ngài.
Tên đệ tử này vừa báo xong, còn chưa đợi Tạ Hồng Quân lên tiếng. Thì lúc này tại ngoài cửa đại điện đã vang lên tiếng nói trong trẻo của một người phụ nữ.
- Thiên Ma môn ngưỡng cửa thật cao. Vậy mà để ta đợi ở ngoài kia không biết bao nhiêu lâu.
Lời nói vừa vang vào thì một bóng người phụ nữ thướt tha cũng đi vào. Người này có dung mạo khá xinh đẹp, tuổi tác tầm hơn ba mươi. Bà ta có thân hình lả lướt, từng bước từng bước đi vào trong đại điện, không coi ai ra gì.
Tạ Hồng Quân nhìn thấy cảnh này thì hơi nhíu mày. Sau đó hắn đứng dậy chắp tay nói rằng:
- Thật không nghĩ đến ngày hôm nay Hà trưởng lão lại đích thân đến đây. Không tiếp đón từ xa thật là bất kính.
Người phụ nữ này nghe vậy thì mỉm cười. Cô ta là Hà Thị Quỳnh ngũ trưởng lão của Hợp Hoan Tông. Đừng nhìn một thân nữ nhi lả lướt. Nhưng cô ta chính là hàng thật giá thật võ linh hậu kỳ.
Có thể nói ở đây trừ Trần Anh Vũ ra thì những người còn lại đều không thể nào địch nổi cô ta. Cho dù có hai vị thái thượng trưởng lão của Thiên Ma môn mất quá cũng chỉ là cảnh giới Võ Linh trung kỳ mà thôi.
Hà Thị Quỳnh nhìn ngó khắp đại điện một lúc, sau đó cô ta tìm lấy một chiếc ghế rồi ngồi xuống nói rằng:
- Lời sáo rỗng thì Tạ tông chủ cũng không cần nói. Ta đến đây chỉ muốn một lời giải thích, không biết Thiên Ma Môn định xử lý việc của Hoắc An như thế nào.
- Hà trưởng lão nói quá lời rồi. Chuyện này vốn là các hậu bối tranh giành yêu thú. Hoàn toàn không cần thiết phải những người lớn như chúng ta vào nói chuyện.
- Hừ ngươi đang đùa giỡn với ta hay sao.
Hà Thị Quỳnh nói xong thì một luồng khí tức võ Linh hậu kỳ loan ra khắp đại điện. Tạ Hồng Quân và hai vị thái thượng trưởng lão còn tốt . Còn lại các trưởng lão và phong chủ thì đều trở nên sắc mặt nặng nề.
Nhìn thấy tình cảnh này thì thái thượng trưởng lão Trương Văn Toàn nói rằng:
- Hà trưởng lão làm sao tự nhiên lại nổi đóa ở đây. Sự việc này chúng ta vẫn có thể từ từ bàn lại.
Nghe thấy Trương Văn Toàn nói vẫy, Hà Thị Quỳnh mỉm cười sau đó nói rằng:
- Hoắc An giết đệ tử của tông môn ta. Còn cướp đi Hắc Vân Báo con non. Không biết các người định đền bù cho tông môn ta thế nào.
Nghe Hà Thị Quỳnh nói vậy thì lúc này tất cả người của Thiên Ma môn đều vô cùng tức giận. Nhưng vì cảnh giới thấp hơn, họ cũng không thể nào làm gì được ả ta. Qua một lúc thì Tạ Hồng Quân lên tiếng.
- Không biết Hà trưởng lão muốn chúng ta bồi thường như thế nào mới bỏ qua việc này.
- Việc này thì cũng đơn giản. Các ngươi giao ra 50 vạn linh thạch, đồng thời trao trả Hắc Vân Báo con non cho chúng ta. Chuyện này coi như kết thúc.
Nghe Hà Thị Quỳnh nói vậy, Tạ Hồng Quân lúc này đã tức giận đến không thể nào kiềm chế nữa. Hắn nói rằng:
- Hà trưởng lão nói quá rồi. Một năm cả Thiên Ma môn ta thu nhập không đến 10 vạn linh thạch. Vậy mà ngươi lại yêu cầu chúng ta giao ra 50 vạn linh thạch. Ngươi nghĩ việc này khả thi không.
- Hơn nữa Hắc Vân Báo bây giờ đã bị Hoắc An ký kết khế ước. Trừ khi giết chết Hoắc An, nếu không Hắc Vân Báo sẽ không thể nào đi theo Hợp Hoan tông.
Hà Thị Quỳnh nghe vậy thì cười lạnh lùng nhìn về phía Tạ Hồng Quân bà ta nói rằng:
- Tạ tông chủ thật sự không hiểu thời thế rồi. Ngày hôm nay 50 vạn linh thạch người bắt buộc phải giao ra. Không giao ra thì ngày hôm sau ta sẽ quay lại. Có điều không phải chỉ một mình ta đâu.
- Còn việc Hắc Vân Báo nếu như đã ký kết kế ước. Vậy thì Hoắc An và Hắc Vân Báo phải đi theo chúng ta. Nếu không thì các ngươi cũng đều phải chết.
Nghe Hà Thị Quỳnh lời nói đầy sự ngang ngạnh và uy hiếp. Khiến cho toàn bộ người của Thiên Ma môn trở nên tức giận. Trong lúc tình trạng đang trở nên căng thẳng thì lúc này Hoắc An đứng ra nói rằng:
- Sư tôn người hãy nghe ta nói. Trong thời gian qua, cảm ơn các vị phong chủ và sư tôn đã chiếu cố. Ngày hôm nay họa là do ta gây ra, ta xin tự mình gánh chịu. Các vị hãy để cho ta đi cùng với vị tiên bối này. Ta tin rằng Hợp Hoan tông là môn phái chính nghĩa. Sẽ không cậy mạnh hiếp yếu đâu.
Nghe Hoắc An nói vậy thì tất cả mọi người có mặt tại đây đều trầm lặng. Được một lúc thì Hà Thị Quỳnh lại mỉm cười nói rằng:
- Thật không nghĩ đến một tên tiểu tử có thể hiểu chuyện như vậy. Đã vậy thì ta sẽ giảm xuống số linh thạch mà Thiên Ma Môn phải giao cho ta từ 50 vạn, xuống còn 10 vạn.
- Có điều hắn và Hắc Vân Báo con non ta đều phải mang đi. Đây là sự nhượng bộ cuối cùng của ta lúc này. Nếu không tiếp sau đó chính là hai tông môn quyết chiến.
Nhìn thấy cảnh này thì Tạ Hồng Quân cũng chỉ biết thở dài trong lòng. Mặc dù muốn bảo vệ cho Hoắc An. Nhưng sau hắn vẫn còn cả một Thiên Ma môn với vài nghìn mạng người. Không thể nào vì một Hoắc An mà đánh đổi tất cả mọi người được. Thở dài một hơi hắn nói rằng: