• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41 so đấu 2

- Tông chủ người nghĩ ai sẽ thắng.

Tạ Hồng Quân nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía sàn đấu sau đó nói rằng.

- Trần Anh Vũ bình thường quái đản, lười biếng. Nhưng hắn ta là một kẻ tuyển chọn đệ tử cực kỳ nghiêm khắc.

- Việc này ngươi cũng có thể nhìn thấy. Tử Vân Phong lúc này có 30 tên đệ tử. Trước chưa nói đến chúng yêu nghiệt như thế nào.

- Nhưng hiện nay trong tông môn, tuyệt đối có thể xem như tầng lớp những đệ tử mạnh nhất của chúng ta.

- Nhưng dù vậy vẫn chưa có tên nào được Trần Anh Vũ đặc cách thu làm đệ tử. Cho dù là ký danh đệ tử cũng không được.

- Mà Tiêu Tà và Ngô Vĩnh Xuyên, Trần Anh Vũ vừa gặp đã muốn thu hai người này làm đệ tử.

- Thân phận của chúng chúng ta không hề hay biết. Cảnh giới của chúng thì cũng được xem như là thiên kiêu.

- Có điều cảnh giới không đại diện cho chiến lực. Vậy nên qua trận chiến này, ta cũng muốn nhìn một chút. Đệ tử mà Anh Vũ thu có gì hơn người.

Tạ Hồng Quân vừa nói vậy, Liễu Như Hoa gật đầu. Đám phong chủ xung quanh cũng đang nghe hóng hớt, trong lòng đều cảm thấy Tạ Hồng Quân nói rất có lý.

Qua trận chiến này, họ cũng muốn nhìn một chút. Là Trần Anh Vũ thu đồ đệ một cách bừa bãi. Vẫn là những tên đệ tử của hắn có thứ gì mà họ không biết.

Mà đứng một bên quan sát Lạc Nhật trong lòng cũng đầy lo lắng. Hắn biết đứa cháu gái của mình cực kỳ mạnh mẽ. Nhưng dù sao năm nay chỉ 16 tuổi. Vẫn chưa có đủ kinh nghiệm sống.

Hắn sợ nếu như tên Ngô vĩnh Xuyên kia quá mạnh. Đánh bại Lạc Quỳnh Anh quá nhanh. Khiến cho nó mất đi đạo tâm chiến đấu. Vậy thì thật sự được không bằng mất.

Có điều Lạc Quỳnh Anh lúc này tràn đầy ý chí chiến đấu. Lạc Nhật cũng không thể khuyên bảo. Hắn chỉ đành khoanh tay đứng đó, chờ xem cuộc chiến mà thôi.

Tại trong đấu trường Ngô Vĩnh Xuyên nở một nụ cười hòa ái. Nhìn về phía Lạc Quỳnh Anh làm một lễ bái với cô ta sau đó nói rằng:

- Lạc cô nương ngươi tu vi là gì. Ta sẽ cùng với ngươi cùng một cảnh giới so đấu. Để tránh hai bên có sự chênh lệch quá lớn.

Lạc Quỳnh Anh nghe vậy thì trong lòng có tức giận, sau đó lên tiếng nói rằng:

- Ngô sư huynh ta biết người cảnh giới là Võ Tông sơ kỳ. Vậy cho nên ta cũng không lấy thế đè người. Ta cũng dùng cảnh giới Võ Tông sơ kỳ cùng ngươi so đấu.

Ngô Vĩnh Xuyên nghe vậy thì sững người, nhìn về phía Lạc Quỳnh Anh bằng một ánh mắt kỳ dị. Qua một lúc hắn nói rằng:

- Lạc cô nương ngươi hiểu lầm. Ta cảnh giới Võ Vương sơ kỳ. Nếu như ngươi đã muốn dùng Võ Tông sơ kỹ so đấu thì ta cũng sẽ thu lại tu vi của mình.

Ngô Vĩnh Xuyên vừa nói xong thì lúc này hắn bộc phát ra khí tức của Võ Vương sơ kỳ. Sau đó ngự không mà đứng, thể hiện rõ cảnh giới của hắn lúc này.

Mà nhìn thấy cảnh này, Lạc Nhật đứng tại phía ngoài cũng giật mình. Hắn nhớ mới chỉ mấy hôm trước, tên tiểu tử này mới chỉ đạt đến cảnh giới Võ Tông sơ kỳ.

Vậy mà sau thời gian chưa đến 10 ngày, hắn ta vậy đã đạt đến cảnh giới Võ Vương sơ kỳ. Vượt qua hai đại cảnh giới. Đây thật sự là điều khiến cho Lạc Nhật khó thể tin tưởng.

Mà Lạc Quỳnh Anh lúc này cũng sững sờ. Không thể nào tin nổi, nhìn về phía người thanh niên có tướng mạo thư sinh trước mặt này. Có điều qua một lúc cô ta cắn răng nói rằng:

- Ngô sư huynh ta không nghĩ ngươi mạnh như vậy. Có điều thiên kiêu có sự tự trọng của mình.

- Ngươi nếu đã cảnh giới Võ Vương sơ kỳ. Vậy thì ta cũng không cần ngươi phải thu lại cảnh giới của mình.

- Ta muốn ngày hôm nay, lấy Võ Tông trung kỳ, thách đấu với Võ Vương sơ kỳ. Đánh một trận thoải mái, hi vọng Ngô sư huynh thành toàn.

Lạc Quỳnh Anh vừa nói vậy thì đám cao tầng của Thiên Ma môn. Thậm chí Lạc Nhật cũng phải gật đầu. Võ đạo một đường không phải chỉ là tài nguyên, chỗ dựa và thể chất. Mà còn là ý chí kiên định trong lúc tu luyện.

Việc Lạc Quỳnh Anh nhìn thấy Ngô Vĩnh Xuyên có tu vi cao hơn mình, nắm giữ thể chất chưa xác định. Nhưng vẫn tự tin muốn so đấu với hắn. Có thể thấy đạo tâm của cô ta kiên định xứng đáng với hai chữ thiên kiêu.

Mà đối diện với Lạc Quỳnh Anh, Ngô Vĩnh Xuyên lúc này trong lòng chỉ biết thở dài. Thầm trách phụ nữ đúng là ngực to không não.

Trầm tư một lúc hắn chỉ biết lắc đầu nhìn về phía Lạc Quỳnh Anh nói rằng:

- Nếu như Lạc cô nương đã nói vậy thì ta sẽ không nương tay. Hi vọng cô nương không bị đả kích sau thất bại lần này.

Lạc Quỳnh Anh nghe vậy thì gật đầu. Lúc này cô ta không còn sự tức giận trước những lời nói vô chi của Ngô Vĩnh Xuyên. Thay vào đó là sự cảnh giác và tập trung toàn bộ tinh thần vào cuộc chiến này.

Cô ta bắt đầu thôi động linh lực, muốn dùng hết tất cả sức mạnh vào một đòn đánh đầu tiên. Dù sao Võ Vương và Võ Tông là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Cho dù có Thái Âm chí tôn thánh thể duy trì. Nhưng muốn vượt qua hai đại cảnh giới so đấu với cường giả Võ Vương. Thì chỉ có nằm mơ nói mộng.

Vậy nên so đấu kéo dài chỉ khiến cô ta thua càng nhanh. Chính vì vậy cô ta liều mạng sử dụng tuyệt học của mình. Tung ra một kích muốn phân thắng bại.

Mà hành động của Lạc Quỳnh Anh, khiến cho Ngô Vĩnh Xuyên cảm thấy cô gái này cũng không ngu ngốc. Có điều Ngô Vĩnh Xuyên khác với Tiêu Tà. Nếu như Tiêu Tà còn có sự vui nhộn nhí nhảnh, thích đùa giỡn người khác.

Thì Ngô Vĩnh Xuyên lại hoàn toàn ngược lại lãnh khốc và tràn đầy lý trí. Nhìn về phía Lạc Quỳnh Anh còn đang hấp thu linh khí. Muốn thôi động võ kĩ cường đại. Để tung ra một kích đối đầu với hắn. Lúc này hắn chỉ cười nhạt, sau đó lắc đầu. Vươn tay lên hướng một chưởng

đánh về phía Lạc Quỳnh Anh.

Nhìn thấy tình cảnh này, Lạc Nhật đứng từ phía ngoài xem quan chiến cũng chỉ biết lắc đầu than thở. Nhắm mắt lại không muốn nhìn thấy cảnh thất bại của Lạc Quỳnh Anh.

Sau một tiếng nổ lớn Lạc Quỳnh Anh phun ra một ngụm máu, bay ra ngoài. Đến đây cuộc chiến kết thúc.

Thấy cảnh này các đệ tử của Thiên Ma môn đều sững sờ. Không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Còn đám cao tầng của Thiên Ma môn hay Lạc Nhật đều chỉ cười nhạt không lên tiếng.

Qua một lúc Lạc Quỳnh Anh lúc này từ từ đứng dậy. Nhìn về phía Ngô Vĩnh Xuyên cô ta tức giận lên tiếng nói rằng:

- Ngô Vĩnh Xuyên ngươi vượt qua ta hai đại cảnh giới. Vậy tại sao ngươi còn không để ta tập trung sức mạnh, để thôi động võ kĩ mà lại tiến hành đánh lén.

Nghe cô ta nói vậy, Ngô Vĩnh Xuyên nhìn về phía cô gái này một chút. Sau đó lắc đầu nói rằng:

- So đấu chính là đánh sinh tử. Lạc cô nương lẽ nào ngây thơ đến mức nghĩ rằng. Kẻ thù sẽ đợi ngươi chuẩn bị hết mọi thứ, sau đó mới tấn công hay sao.

- Võ kỹ cường đại có thể giúp cho võ giả phát huy ra sức mạnh vượt trội so với kẻ thù. Thậm chí có thể vượt cảnh giới mà chiến.

- Nhưng càng là võ kỹ cường đại thì vận dụng nó lại càng trở nên rắc rối. Bởi vì võ kỹ cường đại là sử dụng cho các võ giả mạnh. Mà không phải là cho hệ thống võ giả yếu sử dụng.

- Vậy nên việc ngươi tụ tập sức mạnh của bản thân vào trong một môn võ kỹ cường đại. Để tung ra một đòn đánh quyết định với ta. Đây chẳng khác nào là đang đặt bản thân vào lưỡi đao của kẻ thù . Cho kẻ thù mặc sức tàn sát lúc người thôi động võ kỹ.

- Có thể nói lúc đầu ngươi thay vì sử dụng sự tự tôn của mình muốn so đấu với ta. Thì ngươi nên yêu cầu ta dùng một cảnh giới đấu với ngươi. Lúc đó ngươi mới có thể có được cơ hội giành chiến thắng.

- Việc ngươi để sự tự tin vào một cái thể chất. Khiến ngươi nghĩ rằng có thể so đấu với cường giả vượt qua mình hai đại cảnh giới là nằm mơ nói mộng.

- Ngoài ra trên thế giới này người tốt ít lắm. Cho dù chỉ là so đấu thông thường. Nhưng cường giả chính là cường giả.

- Không ai muốn mình thất bại. Cho nên việc ta có đánh lén hay không, không quan trọng. Quan trọng là ta giành chiến thắng và ngươi đã thất bại.

Nghe Ngô Vĩnh Xuyên nói vậy, Lạc Quỳnh Anh lúc này thất thần ngồi tại đó. Vừa rồi cô ta đang vận dụng linh lực thôi động một bộ võ kỹ thiên phẩm. Muốn dùng một đòn đánh để đẩy lùi Ngô Vĩnh Xuyên. Chỉ cần làm được điều này thì cô ta cũng đã xem như đã giành chiến thắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK