Chương 55
Thiên Lan Bí cảnh mở đến ngày thứ 10 thì bên trong bí cảnh lực lượng tán tu, tiểu tông môn đã gần như tỏa ra tìm kiếm các khu vực ngoại vi của bí cảnh.
Còn lực lượng các môn phái bá chủ, nắm giữ tu vi mạnh nhất. Đang tiến về phía trung tâm của bí cảnh. Chuẩn bị công phá phong ấn tìm kiếm truyền thừa của Thiên Lan tông.
Tại trung tâm của bí cảnh, có vài trăm võ giả đang đứng tại đây. Bọn họ đều là những gương mặt cực kỳ trẻ tuổi và là thế lực của các đại môn phái đến tham gia bí cảnh lần này.
Trong số họ chỉ có rất ít tán tu, những người này có thể nói cũng là thiên kiêu. Nhưng không gia nhập các môn phái mà muốn tự mình tìm kiếm cơ duyên. Lần này cũng muốn đến đây tranh cướp cơ hội này.
Nhìn về phía trung tâm của bí cảnh, đã bị trận pháp bao phủ. Phía bên ngoài còn dựng một tấm bia đá ghi về quy định khi muốn tiến vào nhận truyền thừa của Thiên Lan tông.
- Bạch Huynh bị cảnh ở địa bàn của Vân Châu. Hay nói đúng hơn chính là địa bàn của Tiêu Dao tông các ngươi. Không biết các ngươi có thông tin gì về việc phá giải trận pháp của bí cảnh hay không.
Long Thiên Tường vừa nói vậy thì lúc này Bạch Thiên Khải lắc đầu nói rằng:
- Thiên Lan bí cảnh đã được phát hiện khá lâu, có rất nhiều lần người của các thế lực vào đây tìm kiếm cơ duyên. Nhưng không biết nên nói thế nào cho phải.
- Sự thật chính là những người tham gia lần trước. Chưa từng ai có thể công phá được loại trận pháp này. Không thể nào tiến vào nhận truyền thừa của Thiên Lan tông được.
Bạch Thiên Khải vừa nói vậy, lúc này Lý Chiêu Dao người của Minh Ngọc tông, nhìn về phía trận pháp sau đó nói rằng:
- Loại trận pháp này ta nghĩ Ít nhất nó cũng thuộc về đế cấp trận pháp. Hơn nữa từ việc nó không ngừng hấp thu linh khí bổ sung năng lượng cho trận pháp. Có thể thấy trừ khi bí cảnh linh khí cạn kiệt, bằng không nó không bao giờ bị phá hủy.
- Bây giờ muốn phá hủy nó phải tìm ra mắt trận. Phá hủy trận cơ của trận pháp này thì mới có thể tiến vào được. Nhưng loại trận pháp này tên là gì chúng ta cũng không biết. Thì làm sao có thể tìm ra mắt trận mà phá hủy được.
Lý Chiêu Dao vừa nói vậy, những người ở đây đều chỉ biết thở dài. Đúng lúc này một giọng nói tràn đầy sự uể oải vang lên.
- Các ngươi bị mù sao. Không nhìn thấy tấm bia đá kia viết hay sao. Muốn nhận lấy truyền thừa của Thiên Lan tông thì phải thề với thiên đạo cùng với tà ma là địch.
- Nói cách khác muốn tiến vào trung tâm của Thiên Lan bí cảnh, nhận lấy thiên thừa của Thiên Lan tông. Chính là các ngươi phải thề với thiên đạo là sẽ cùng tà ma là địch. Vậy thì chẳng phải sẽ vào được trong bí cảnh hay sao.
Nghe giọng nói này vang lên, lúc này đám người của mấy thế lực lớn đều quay đầu lại nhìn về phía người vừa lên tiếng. Mà khi nhìn thấy người này Bạch Thiên Khải lúc này mỉm cười đi đến nói rằng:
- Thì ra là Tiêu huynh và Ngô huynh. Ta còn nghĩ các ngươi không đến chứ.
Bạch huynh ngươi nói gì vậy. Chúng ta đã nói là đi tìm kiếm cơ duyên, cùng với ngươi xâm nhập vào trong trung tâm của Thiên Lan bí cảnh. Nào có thể không đến đây cơ chứ.
Tiêu Tà vừa nói vậy lúc này Lăng Thanh Tuyết nhìn về phía hai người Tiêu Tà và Ngô Vĩnh Xuyên lẩm bẩm nói rằng:
- Thì ra là hai tên trộm. Thật không nghĩ đến bọn chúng vậy mà quen biết với người của Tiêu Dao Tông.
Lời nói của Lăng Thiên Tuyết tuy rằng rất nhỏ. Nhưng những người ở đây đều có cảnh giới võ vương trở lên tất nhiên nghe thấy. Lúc này một cô gái vô cùng xinh đẹp, tướng mạo đoan chính nhìn về phía Lăng Thiên Tuyết nói rằng:
- Lăng cô nương không biết hai vị bằng hữu này đã làm gì đắc tội với người rồi. Mà ngươi nói họ là tên ăn trộm chứ.
Nghe cô gái này nói vậy, Lăng Thiên Tuyết lúc này hừ lạnh nói rằng:
- Phong Thanh Vân ngươi lẽ nào cũng quen biết với mấy tên trộm này hay sao. Nhưng ta nhớ Thần Phong thương hội của các ngươi cũng không phát triển quá mạnh mẽ tại Vân Châu mà.
Nghe Lăng Thiên Tuyết nói vậy, Phong Thanh Vân người của Thần Phong thương hội. Thế lực bá chủ tại Lan Châu mỉm cười nói rằng:
- Lăng cô nương tại sao lại nói vậy chứ. Thần Phong thương hội của chúng ta làm ăn buôn bán khắp nơi. Tất nhiên cũng sẽ có một vài chi nhánh lan đến Vân Châu. Vậy nên cũng không thể nói chúng ta không nắm bắt tình hình tại Vân Châu được.
- Đây là lần đầu tiên ta gặp hai vị bằng hữu này. Nhìn bọn họ tướng mạo cũng không phải tại gian đại ác. Cho nên việc cô nương nói họ là trộm khiến ta hiếu kỳ mà thôi.
Nghe Phong Thanh Vân nói vậy, lúc này lại có một người thanh niên mỉm cười lên tiếng nói rằng:
- Ta cũng rất hiếu kỳ muốn biết thân phận của hai vị bằng hữu này là ai. Dù sao đứng tại đây cũng không phải ai cũng có thể lên tiếng.
Nghe thấy người này nói vậy, Bạch Thiên Khải lúc này hừ lạnh nói rằng:
- Đỗ Huỳnh Ngọc người của Thiên Địa môn các ngươi thật sự đã quá phách lối rồi. Nơi này mọi người đều có tư cách tham gia bí cảnh. Ngươi không thể nào nói hai vị bằng hữu của ta như vậy.
Nghe Bạch Thiên phải nói vậy, lúc này Đỗ Huỳnh Ngọc lại lên tiếng nói rằng:
- Lăng cô nương vừa nói rồi. Bọn chúng là tên trộm, bây giờ ngươi không để họ giải thích. Vậy thì chả phải khẳng định bọn chúng đã trộm đồ của Lăng cô nương hay sao.
Bạch Thiên Khải nghe vậy thì tức giận, muốn lên tiếng phản bác. Dù sao hai người Tiêu Tà và Ngô Vĩnh Xuyên cũng là người của Vân Châu.
Mặc dù bọn họ là người của hai môn phái. Nhưng mà chửi mắng hai người Tiêu Tà chẳng khác nào cũng nhục mạ hắn lúc này.
Có điều không đợi Bạch Thiên Khải đáp lời, lúc này Tiêu Tà lại nở một nụ cười thú vị. Sau đó nói rằng:
- Lăng cô nương nói chúng ta là trộm thì thật sự chúng ta là trộm. Có điều lăng cô nương cũng không phải là đồ ngốc à. Cô ta là đệ tử thân truyền của Minh Ngọc tông, một thế lực bá chủ tại Phong Châu.
- Nhưng cho dù vậy, cô ta cũng không thể nào làm gì được chúng ta. Điều này các ngươi có biết đại diện cho cái gì không.
Tiêu Tà vừa nói đến đây thì lúc này hắn dùng một ánh mắt trêu tức, nhìn về phía Đỗ Huỳnh Ngọc. Khiến cho tên này vô cùng khó chịu, có điều những người ở đây đều là thiên kiêu.
Họ không chỉ có tư chất vượt trội, cộng với tu vi đáng sợ. Còn có sự thông minh cũng không kém cỏi một chút nào.
Hành động của Lăng Thiên Tuyết và lời nói của Tiêu Tà khiến họ hiểu rằng. Người thiếu niên có tướng mạo béo ú và người thanh niên có tướng mạo thư sinh đứng cạnh hắn. Tu vi tuyệt đối không thấp hơn bọn họ.
Nghĩ đến những điều này, Đỗ Huỳnh Ngọc lúc này im lặng không nói gì nữa. Nhưng Phong Thanh Vân lại hiếu kỳ lên tiếng nói rằng.
- Không biết hai vị bằng hữu xưng hô như thế nào. Là người của môn phái nào.
Nghe cô ta nói vậy lúc này Bạch Thiên Khải lên tiếng nói rằng:
- Vị huynh đệ có tướng mạo mập mạp, tên là Tiêu Tà. Người còn lại là Ngô Vĩnh Xuyên, hai người bọn họ là đệ tử thân truyền của Thiên Ma môn thuộc Vân Châu chúng ta.
Nghe Bạch Thiên Khải nói vậy, Phong Thanh Vân lúc này vẫn tỏ vẻ không hiểu nói rằng:
- Thiên Ma môn cái tên này thật lạ. Mặc dù Vân Châu không phải địa bàn của chúng ta. Nhưng mà các tin tức về việc các thế lực nổi tiếng tại Vân Châu chúng ta đều biết.
- Nhưng cái tên Thiên Ma môn này ta lại chưa từng nghe thấy. Không biết Bạch huynh có thể giải thích hay không.