Chương 53 Thanh Long hội
Đám người Trần Anh Vũ rời đi không bị bao lâu thì bọn họ được một đám người cản lại. Thủ lĩnh của đám người này là một thanh niên, hắn mặc một bộ trường sam màu xanh, hơn 20 tuổi.
Hắn nhìn về phía đám người Trần Anh Vũ sau đó mỉm cười chắp tay nói rằng:
- Tại hạ Long Thiên Tường là người của Thanh Long hội. Lần này tiến nhập bí cảnh nhằm tìm kiếm cơ duyên.
- Có điều nơi này có quá nhiều người. Cho nên ta muốn kết bạn với các vị, cùng đi tìm kiếm cơ duyên. Không biết có được hay không.
Nghe tên này nói vậy, Huyền Vũ lúc này nhìn về phía hắn nói rằng:
- Thanh Long hội là thế lực bá chủ tại Ngọc Châu. Tại Thanh Long hội cường giả vô số, thiên tài như mây. Các vị tại sao lại muốn cùng chúng ta tìm kiếm cơ duyên tại đây cơ chứ.
Long Thiên Tường nghe Huyền Vũ nói vậy thì hắn lúc này mỉm cười nói rằng:
- Thanh Long hội chúng ta chỉ là một hội làm ăn buôn bán. Không có ý định tranh đấu thế lực với bất kỳ ai.
- Lần này tiến vào Thiên Lan bí cảnh trưởng bối của chúng ta từng nói rằng. Nơi này tồn tại rất nhiều thứ đáng sợ. Đặc biệt nghe nói vẫn còn ẩn hiện thế lực võ giả tà ma xuất hiện tại đây.
- Chính vì vậy chúng ta muốn kết thêm nhiều bạn một chút. Dù sao lúc gặp cường địch cũng có thể nhờ người giúp đỡ.
Long Thiên Tường vừa nói vậy, Trần Anh Vũ lúc này thú vị nhìn về phía tên này nói rằng:
- Long huynh đệ nói vậy thật sự rất có lý. Có điều ngươi nói muốn kết bạn với chúng ta. Vậy cũng nên có quà gặp mặt chứ.
- Ta nghe nói Thanh Long hội của ngươi vô cùng giàu có. Chắc không đến nỗi một chút quà lễ cũng không cho được chứ.
Trần Anh Vũ vừa nói vậy, Long Thiên Tường lúc này mỉm cười. Lấy từ trong người ra một viên thất phẩm đan dược, đưa cho Trần Anh Vũ nói rằng:
- Đây là Toái Hồn đan thất phẩm đan dược. Công dụng của nó chính là ăn mòn thần hồn của võ giả.
- Đây xem như là một lá bài ẩn đồng quy vô tận với kẻ thù. Nếu như các vị gặp nguy hiểm.
Trần Anh Vũ nghe vậy thì cầm lấy viên đan dược này. Sau đó nhìn về phía Long Thiên Tường chắp tay với hắn nói rằng:
- Đã nhận quà của ngươi, tất nhiên sẽ giúp ngươi một chút. Nếu như trong bí cảnh Long huynh đệ có nguy hiểm thì có thể nhờ ta giúp đỡ. Nếu giúp được chúng ta tuyệt đối không nói hai lời.
Nghe Trần Anh Vũ nói vậy, Long Thiên Tường lúc này mỉm cười để cho thuộc hạ lùi ra. Nhường đường cho đám người Trần Anh Vũ rời đi.
Đợi khi đám người Trần Anh Vũ biến mất trong tầm mắt. Lúc này một tên thuộc hạ của Long Thiên Tường đứng ra nói rằng:
- Thiếu chủ tại sao lại đưa cho chúng thứ quý giá như vậy. Bọn chúng bất quá chỉ là một tên Võ Tôn sơ kỳ, cùng mấy tên Võ Tông hậu kỳ mà thôi.
Long Thiên Tường nghe thuộc hạ nói vậy thì hắn lúc này lạnh nhạt nói rằng:
- Các ngươi không cảm thấy hắn rất quái lạ hay sao. Thậm chí ba tên thuộc hạ của hắn cũng cực kỳ khác thường.
- Các ngươi phải nhớ kỹ từ cách ăn mặc của chúng, đã nói rõ chúng là tán tu. Nhưng ta vừa lấy ra một viên thất phẩm đan dược đưa cho chúng. Đây là thứ cho dù Võ Hoàng cường giả cũng muốn có trong tay.
- Nhưng bọn chúng lại tỏ vẻ hờ hững, thậm chí có một chút khinh thường. Đặc biệt Thanh Long hội của chúng ta là một thế lực bá chủ của Ngọc Châu.
- Tuy nói nơi này không phải Ngọc Châu. Nhưng cũng không thiếu nanh vuốt của chúng ta xuất hiện tại đây.
- Nhưng khi đối mặt với chúng ta, chúng vẫn thể hiện một thái độ hững hờ. Thậm chí có vẻ như không quan tâm. Đối với việc này chỉ có hai khả năng .
- Thứ nhất là chúng ngu ngốc. Thứ hai chính là chúng thậm chí chưa từng xem Thanh Long hội chúng ta để vào mắt.
- Đối với loại người như thế này, chúng ta thà rằng kết bạn còn hơn làm địch với chúng. Dù sao thế giới này quá rộng lớn. Cường giả quá nhiều. Chúng ta kết bạn càng nhiều thì càng tốt. Dù sao chả ai muốn đi một bước tạo ra một kẻ thù cho mình cả.
Long Thiên Tường vừa nói vậy, đám thuộc hạ của hắn cũng đều gật đầu đồng ý. Bọn họ tuy rằng là Võ Giả nhưng xuất thân là người của một thương hội làm ăn buôn bán. Cho nên khả năng nhìn người, cũng như câu kéo quan hệ của họ cực kỳ tốt.
Lần này khi tiến vào Thiên Lan bí cảnh. Mục tiêu của bọn họ tất nhiên cũng là truyền thừa của Thiên Lan tông.
Nhưng Long Thiên Tường khác với những người còn lại. Thay vì một mạch tiến về phía trung tâm của bí cảnh. Tìm cách phá giải phong ấn, xâm nhập vào trung tâm bí cảnh tiếp nhận Truyền thừa của tông môn này. Thì hắn lại đi kết giao với các võ giả tham gia bí cảnh lần này.
Một phần vì đảm bảo an toàn, tạo thêm nhiều bạn bè hỗ trợ trong lúc tranh giành cơ duyên. Một phần chính là muốn tìm hiểu xem liệu ngoài năm thế lực mạnh nhất, tại đây còn có kẻ nào ẩn giấu thực lực trong này hay không.
Và người đầu tiên mà Long Thiên Tường lựa chọn muốn kết bạn. Chính là đám người Trần Anh Vũ. Bởi vì bọn chúng thể hiện ra sức mạnh bên ngoài, thật sự một đám tán tu đã không thể nào so sánh được.
Nghĩ đến những điều này, Long Thiên Tường chỉ biết thở dài một hơi. Thầm hy vọng sẽ sớm nhìn thấy sức mạnh thực sự của đám hắc y nhân này. Sau đó hắn dắt theo thuộc hạ rời khỏi đây.
Tại một khu vực khác, Tiêu Tà lúc này đang nhìn về mấy thi thể ở dưới chân mình, mà thở dài nói rằng:
- Vĩnh Xuyên người nói xem bọn chúng có phải ngu ngốc hay không. Trong bí cảnh có bao nhiêu người như vậy. Chúng lại chọn chúng ta đánh cướp thật sự không hiểu nổi.
Tiêu Tà vừa nói vậy, Ngô Vĩnh Xuyên lúc này đang cầm một chiếc khăn, lau máu trên kiếm của mình nói rằng:
- Sư huynh chúng ta rời khỏi đám người Bạch Thiên Khải liệu có đúng không.
- Ta thấy Bạch Thiên Khải đi đến đâu, các võ giả tham gia lần này đều tránh xa chúng. Còn chúng ta đi đến đâu thì lại bị chặn giết cướp bóc. Thật sự không hiểu nổi.
Tiêu Tà nghe vậy thì thở dài, thầm nghĩ rằng quyết định của mình liệu có đúng hay không.
Hai huynh đệ bọn họ khi vừa tiến vào bí cảnh thì lập tức không nói hai lời. Cáo biệt Bạch Thiên Khải tự đi tìm cơ duyên cho mình.
Đáng tiếc bọn họ vào đây chưa được mấy tiếng đồng hồ, đã gặp liên tiếp mấy tốp võ giả muốn đánh cướp họ.
Nghĩ đến những điều này, Tiêu Tà lập tức hiểu ra vấn đề. Hắn lúc này thở dài nói rằng:
- Đám người Bạch Thiên Khải của Tiêu Dao tông. Bọn họ là đại môn phái, các thế lực tán tu hay là tiểu gia tộc tham gia bí cảnh lần này. Nhìn thấy họ đều đã sợ hãi không dám đến gần.
- Dù sao đánh cướp bọn họ cũng không dễ một chút nào. Bởi vì tu vi của họ cũng cực kỳ cao. Mà cho dù đánh cướp thành công, rời khỏi bí cảnh sẽ bị Tiêu Dao tông truy sát.
- Còn chúng ta lúc này tuy rằng Thiên Ma môn thế lực không thua kém nhất phẩm tông môn một chút nào. Nhưng những người biết về thân phận thật sự của chúng ta lại quá ít. Cho nên bọn chúng nghĩ rằng chúng ta là dê béo, muốn làm thịt đây mà.
Tiêu Tà vừa nói vậy, Ngô Vĩnh Xuyên lúc này cũng cảm thấy có lý. Có điều rất nhanh hắn lại lắc đầu nói rằng:
- Bạch Thiên Khải tuy rằng bây giờ không bị các thế lực để ý. Nhưng khi hắn đến gần trung tâm truyền thừa của Thiên Lan tông. Sẽ cùng các thế lực lớn khác cạnh tranh. Lúc đó những cuộc chiến còn thảm khốc hơn.
- Vậy nên hai huynh đệ chúng ta lẻn ra ngoài, tự mình tìm kiếm cơ duyên. Sẽ tốt hơn là cùng với hắn chịu chết.
Nghe Ngô Vĩnh Xuyên nói vậy, Tiêu Tà lúc này cũng mỉm cười gật đầu. Vậy là hai người bọn họ bắt đầu lại sử dụng Liễm Tức thuật. Khiến tu vi bản thân trở nên phù phiếm. Chỉ tương đương với Võ Linh hậu kỳ.
Sau đó du tẩu trong bí cảnh. Vừa tham quan nơi này, vừa không ngừng tìm kiếm cơ duyên cho mình.