• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 29 bái phỏng Thiên Ma môn 2

Trần Ngọc Hải vừa nói xong thì lúc này Lạc Nhật nhìn về hắn hừ lạnh. Một một luồng uy áp lập tức hướng thẳng về phía hắn đánh xuống.

Không có quá nhiều từ ngữ để miêu tả. Trần Ngọc Hải lập tức như diều không dây, bay thẳng về phía bức tường thổ huyết.

Thấy cảnh này, lập tức xung quanh mười mấy người áo đen lập tức rút vũ khí. Nhìn về phía Lạc Nhật đầy cảnh giác.

Thấy cảnh này, Lạc Nhật không ngừng quan sát bọn chúng, sau đó mỉm cười nói rằng:

- Thật là thú vị. Một Thiên Ma môn đã xuống dốc, vậy mà có nhiều cường giả như vậy. Thậm chí vũ khí các ngươi sử dụng đều là địa giai hạ phẩm vũ khí. Cho dù là nhất phẩm tông môn Tiêu Dao tông của Vân Châu lúc này. Cũng không có nhiều vũ khí địa phẩm như vậy.

- Ta khá cảm thấy hứng thú, rốt cuộc Thiên Ma môn ẩn giấu bí mật gì. Ngày hôm nay các ngươi bắt buộc phải để ta gặp người đứng đầu của Thiên Ma môn. Nếu không đều phải chết.

Lạc Nhật vừa nói xong, uy áp của hắn trên người lúc này thả ra tăng thêm một chút. Cỗ khí tức đáng sợ này, đè ép lên đám người Thiên Ma môn khiến họ không thể nào thở nổi.

Thấy cảnh này Quế Hoa lúc này lại rút ra thanh kiếm rỉ. Kiếm vừa ra khỏi nhẫn chữ vật thì lập tức nó tàn mát ra một luồng khí tức. Chống đỡ lại khí tức của Lạc Nhật lúc này, đang đè ép lên đám người Thiên Ma môn.

Thấy cảnh này, Lạc Nhật lúc này lập tức sững sờ. Sau đó hắn lúc này dùng một giọng nói kinh ngạc nói rằng:

- Hạ phẩm Đế Binh, các ngươi vậy mà có cả Đế Binh.

Lạc Nhật vừa nói vậy, lúc này Tiểu Tà Tà bởi khí tức của Đế Binh giải thoát. Hắn dùng một gương mặt tức giận, nhìn về phía Lạc Nhật nói rằng:

- Lão già chết tiệt ngươi vậy mà cậy lớn hiếp nhỏ. Tưởng rằng cảnh lấy cao hơn ta là tốt sao. Ngươi có bản lĩnh dùng toàn lực công kích ta xem nào. Sư tôn của ta chắc chắn sẽ đến, lúc đó các ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi đây.

Nghe Tiểu Tà Tà nói vậy, Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh đánh mắt nhìn nhau. Trong mắt họ không hề có sự tức giận, ngược lại là sự kiêng kỵ.

Đế Binh tên như ý nghĩa, không chỉ là vũ khí tối thượng. Mà muốn tạo ra một thanh Đế Binh cực kỳ khó khăn.

Tại Thiên Bảo các, họ Lạc hắn cũng có Đế Binh. Nhưng mà số lượng chỉ tầm chục thanh mà thôi. Điều này có thể thấy đế binh quý hiếm như thế nào. Cho dù một thế lực buôn bán khắp Thiên Hoàng đại lục, cũng chỉ có chục thanh đế binh làm nội tình. Đã thấy sự quý giá của chúng.

Nhưng hôm nay Lạc Nhật thấy gì. Hắn thấy một đám Võ Tôn vậy mà có một thanh đế binh. Đây không chỉ là lãng phí của trời. Bởi vì đám Võ Tôn này, thậm chí còn không sử dụng nổi thanh đế binh kia. Phát huy ra sức mạnh tối đa của nó.

Thậm chí từ việc đế binh bên ngoài bị gỉ sét. Có thể thấy rõ thanh đế binh này thậm chí còn chưa bị luyện hóa. Nếu không nó sẽ không có bộ dạng này.

Nhưng đây không đơn giản chỉ là như vậy. Nó còn liên quan đến nội tình. Bởi vì không một thế lực nào không biết đế binh tầm quan trọng. Nhưng Thiên Ma môn lại giao đế binh cho một đám Võ Tôn.

Điều này có thể nói Thiên Ma môn có thể còn đế binh. Thậm chí còn nhiều hơn, nên chúng mới giao một thanh đế binh cho đám tiểu bối như thế này.

Nhìn thấy hai người Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh đăm chiều nhìn chằm chằm vào thanh đế binh trong tay Quế Hoa. Lúc này Tiểu Tà Tà cười ầm lên sau đó nói rằng:

- Thế nào các ngươi sợ sao. Vậy để ta nói cho các người biết thế nào là sợ hãi.

- Lấy hết đế binh ra chơi chúng. Ngày hôm nay ta muốn hai tên khốn này phải chết tại đây.

Tiểu Tà Tà vừa nói vậy, lúc này đám đệ tử của Thiên Ma môn nhìn nhau một chút. Thấy cảng này, Trần Ngọc Hải lúc này lau đi vết máu trên miệng. Nhìn về phía bọn họ nói rằng:

- Sư thúc lúc này là người đại diện của Thiên Ma môn. Lời của ngài ấy nói các ngươi không nghe thấy sao.

Trần Ngọc Hải vừa nói vậy, đám đệ tử của Thiên Ma môn nhìn nhau, sau đó đồng loạt lấy ra vũ khí. Có trường thương, có đoản mâu, có kiếm, có đao. Nhưng tất cả đều là một màu hạ phẩm đế binh.

Nhìn thấy cảnh này, Lạc Nhật và Lạc Quỳnh Anh đều há hốc mồm. Nhìn về phía một đám Võ Tôn, cầm trong tay một đám đế binh. Khiến bọn họ hoài nghi nhân sinh.

Qua một lúc Lạc Nhật lúc này cười phá lên, nói rằng:

- Đế binh đáng sợ, nhưng phải xem ai sử dụng chúng. Một đám Võ Tôn sâu kiến như các ngươi. Cho dù có nắm giữ đế binh trong tay, vậy thì đã sao. Không lẽ các ngươi nghĩ mình có thể uy hiếp được Võ Đế hay sao.

Lạc Nhật nói đến đây thì lúc này hắn thả ra toàn bộ khí tức của Võ Đế. Trên bầu trời đấu giá hội Thần Quang, dưới khí tức khủng bố của Võ Đế, không gian như muốn vỡ nát.

Trăm dặm xung quanh nơi này, đều bị uy áp của Võ Đế bao phủ. Làm cho tầng lớp võ giả bình thường, đều không dám ngẩng đầu lên. Sợ hãi quỳ sát xuống đất, run lẩy bẩy.

Có điều hành động của Lạc Nhật lúc này, cũng trực tiếp khiến cho đang bế quan đám cao tầng của Thiên Ma môn chú ý. Dù sao từ Thiên Ma môn đến thành Vũ Lăng chỉ chưa đến 20 dặm đường. Hoàn toàn nằm trong khu vực khí tức của Võ Đế bao phủ.

Đối mặt với việc này, Trần Anh Vũ đầu tiên nhíu mày. Sau đó hắn như thiểm điện thoát khỏi căn phòng nơi hắn đang bế quan, tiến về phía thành Vũ Lăng.

Theo sau hắn là một loạt cường giả của Thiên Ma môn, cũng đồng loạt phi thân rời đi. Trong lòng bọn họ đều hiểu rằng, nơi này là địa phận của Thiên Ma môn. Kẻ thả ra khí tức khủng bố như thế này, đây là đang khiêu khích Thiên Ma môn.

Với thân phận là những cường giả đứng đầu của Thiên Ma môn, họ chắc chắn sẽ không chịu như vậy. Dù sao lúc này bọn họ cũng không phải nhỏ yếu như ngày trước.

Mà tại đấu giá hội Thần Quang lúc này, chịu sự trùng kích của khí tức khủng bố Lạc Nhật gây ra. Toàn bộ khu đấu giá đã bị sụp đổ, đám người Tiểu Tà Tà quỳ hết một chân xuống đất. Nhìn về phía thân ảnh trôi nổi trên không trung mà run rẩy trong lòng.

Nếu lúc này không phải họ còn hơn chục thanh đế binh, tỏa ra khí tức. Giúp họ có thể chống đỡ được một phần khí tức của Võ Đế. Thì một đám Võ Tôn như họ, làm sao có thể còn duy trì trạng thái nửa đứng được.

Nhưng đám người Tiểu Tà Tà run sợ lo lắng thì trong lòng Lạc Nhật lúc này cũng đang tràn đầy phiền muộn. Hắn vừa thả ra khí tức đồng thời cũng thả ra thần thức của mình, để tìm hiểu xem khu vực xung quanh đây có cường giả hay không.

Quả nhiên khí tức của hắn vừa lộ ra, hắn rõ ràng cảm nhận được một luồn uy áp đáng sợ cũng đang đến gần. Phía sau kẻ này làm mấy chục luồng khí tức tại cảnh giới võ Vương đến Võ Hoàng cũng đang đến đây.

Có điều Lạc Nhật vẫn tin tưởng, cho dù có cương giả cảnh giới Võ Đế tại đây. Thì đối mặt với Thiên Bảo Các vẫn phải cúi đầu xuống.

Đồng thời qua việc này, hắn cũng muốn nhìn một chút Thiên Ma môn rốt cuộc lấy đâu ra lắm Đế Binh như vậy.

Nếu như bọn chúng nhỏ yếu, vậy thì Thiên Bảo Các cũng muốn có số lượng đế binh này, gia nhập vào trong bảo khố của họ.

Thời gian chớp mắt, Trần Anh Vũ đứng trên hư không. Nhìn về phía Lạc Nhật một chút, sau đó lại nhìn về phía đám người Tiểu Tà Tà đang Quỳ hết ở phía dưới. Trong lòng đã có chút tức giận nói rằng:

- Ngươi muốn chết thế nào.

Thanh âm của Trần Anh Vũ vừa vang lên, lúc này khí tức trên người hắn cũng được thả ra. Tuy rằng chỉ là Võ Đế sơ kỳ, nhưng hóa giải toàn bộ khí tức đang đè ép đám người Tiểu Tà Tà, khiến cho bọn họ có thể bình tĩnh đứng dậy.

Nhìn về phía Trần Anh Vũ, bọn họ lúc này đồng loạt chắp tay nói rằng:

- Bái kiến thái thượng trưởng lão.

- Bái kiến sư tôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK